Danh mục

Đấu La đại lục-Chương 6b

Số trang: 13      Loại file: pdf      Dung lượng: 195.90 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (13 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Mặc Ngân nói: “Đường Tam, ngươi và Tiểu Vũ là công độc sinh một niên cấp, sau này các ngươi phụ trách quét dọn hoa viên phía nam thao trường. Mỗi ngày mười đồng hồn tệ, nhớ kỹ, mỗi ngày đều phải quét dọn.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đấu La đại lục-Chương 6b Đấu La đại lục- Đường Gia Tam thiếu Chương 6: Ngã Khiếu Tiểu Vũ, Khiêu Vũ Đích Vũ (b) Mặc Ngân nói: “Đường Tam, ngươi và Tiểu Vũ là công độc sinh một niên cấp, sau này các ngươi phụ trách quét dọn hoa viênphía nam thao trường. Mỗi ngày mười đồng hồn tệ, nhớ kỹ, mỗingày đều phải quét dọn. Nhất là tạp vật nhất định phải thanh lý sạch sẽ. Nếu không sẽ khấu trừ tiền lương của các ngươi. Nếu như có hiện tượng làm việc không tích cực, học viện có quyền đuổi học các ngươi. Nghe rõ rồi chứ?” Đường Tam và Tiểu Vũ đồng thời gật gật đầu, tỏ vẻ đã biết. Mặc Ngân nói: “Ngày mai là lễ khai giảng. Ngày kia bắt đầuchính thức đi học, một niên cấp đi học ở ban một của tầng một giáo học lâu, ngày kia các ngươi chuẩn bị đi học là được. Từngày kia bắt đầu, các ngươi bắt đầu công việc bình thường. Tasẽ không ngừng kiểm tra. Tốt lắm, các ngươi đi nghỉ ngơi trướcđi. Vương Thánh, ngươi lớn nhất nơi này, mang quy củ nói cho bọn họ một chút.”Đường Tam ôm chiếc chăn trong ngực, trong lòng cảm thấy thật ấm áp, trong đầu không khỏi hiện ra khuôn mặt có chút cứng ngắc của Đại sư. “Chăn màn? Đây tựa hồ là một vấn đề.” Tiểu Vũ ngơ ngác nhìnchăn màn trong tay Đường Tam, trong mắt toát ra vài phần xấu hổ.Công độc sinh đều là những đứa nhỏ xuất thân bần cùng, cũnghiểu chuyện hơn nhiều so với quý tộc cùng tuổi, mấy đệ tử cơ trí lập tức có người nói: “Lão đại, ngươi trước dùng chăn màn của ta đi, ta mang chăn chia đôi là được. ”Tên còn lại nói: “Lão đại, ngươi dùng chăn của ta đi. Ta lấy đệm thay thế cũng miễn cưỡng có thể dùng.”Đấu La Đại Lục Tiểu Vũ nhìn một chút chăn của công độc sinh, tuy không nói bẩn cỡ nào, nhưng phần lớn đều phá phá lạn lạn (cực kỳ rách nát), nhíu mày nói: “Các ngươi đừng gọi ta là lão đại, lão đại, đều cũng gọi ta già rồi (1).” Vương Thánh nói: “Vậy như thế nào được, đây là quy củ.” Tiểu Vũ nói: “Nếu ta là lão đại, lời ta nói là quy củ mới đúng. Như vậy được rồi, sau này các ngươi gọi ta là Tiểu Vũ tỷ.” Vừa nói, ánh mắt nàng rốt cục rơi vào chiếc chăn trên tayĐường Tam: “Đường Tam, chúng ta thương lượng một chút, thế nào?” Đường Tam sửng sốt một chút, trong lòng hiểu được, sợ rằng Tiểu Vũ coi trọng chiếc chăn trong tay mình. Hắn không phảingười hẹp hòi, nhưng chiếc chăn này là Đại sư vừa mới đưa chohắn, trong lòng có một chút không muốn. Nhưng Tiểu Vũ là nữ hài tử. “Thương lượng cái gì?” Tiểu Vũ nói: “Nhìn cái chăn của ngươi rất lớn, hai người cũngkhông phải vấn đề lớn, như vậy được rồi, chúng ta mang giường để cũng một chỗ, như vậy chúng ta đều có để dùng phải không?” “A?” Cùng nhau dùng? Đường Tam nhìn Tiểu Vũ, tâm trí hắnkhông có như đứa nhỏ sáu tuổi, mặc dù bây giờ mình và Tiểu vũ còn rất nhỏ, nhưng ngủ cùng một chỗ như này…. “Nam nữ thụ thụ bất thân, như vậy không tốt.” Tiểu Vũ hừ một tiếng nói: “Có cái gì không tốt, ta còn không quan tâm, ngươi sợ cái gì? Còn sợ ta cưỡng gian ngươi a?”“Ách….” Đều nói nữ hài tử so với nam hài tử trưởng thành sớm hơn, nhưng nữ hài nhi trước mắt này mới sáu tuổi. Đường Tam nói không ra lời, các đệ tử khác nhìn bọn họ, cóhâm mộ, có xem trò vui, phần lớn mặt đều nở nụ cười, nhưng ai cũng không nói lời nào. “Ách cái gì mà ách, nhanh lên một chút, lạp giường lại đây.Đấu La Đại Lục Ngươi không phải có khá nhiều khí lực sao?” Tiểu Vũ có chút không kiên nhẫn, thúc giục. Đường Tam hạ ý thức đẩy giường của mình vào bên cạnh giường Tiểu Vũ. Tiểu Vũ tiếp nhận chăn trong tay hắn, đầu tiên mang đệm trải ra trên giường. Cái chăn này là người trưởngthành sử dụng, quả thật rất lớn, mặc dù không cách nào phủ kín cả hai giường, nhưng cũng có thể bao trùm hơn bảy mươi phần trăm.Tiểu Vũ mang bao y phục của mình đặt ở chỗ tiếp giáp hai chiếcgiường: “Mang bao y phục của ngươi cũng đặt tại đây, sau này, đây là biên giới. Nếu ngươi vượt giới, vậy đừng trách ta không khách khí.”Nhìn Tiểu Vũ bố trí biên giới, Đường Tam ngược lại lại thở phàonhẹ nhõm, gật gật đầu, mang bao y phục của mình cũng đặt tạiđó. Lúc này Tiểu Vũ mới mang chăn đặt lên trên, giường đôi đơn giản cứ như vậy mà hình thành, đương nhiên là có phân giới tuyến.Vương Thánh nói: “Đi ăn cơm trưa thôi, Tiểu Vũ tỷ, Đường Tam, cùng đi đi.” Vừa nghe thấy ăn, Tiểu Vũ lập tức nhảy dựng lên, hưng phấn nói: “Hảo a. Ăn cái món ngon gì?” Vương Thánh và các công độc sinh mặt đối mặt (nhìn nhau), cười khổ nói: “Công độc sinh chúng ta có thể ăn cái gì tốt? Tại căng tin tùy tiện mua một chút thức ăn rẻ hoặc nhất hạ (2) là ...

Tài liệu được xem nhiều: