Ngày đầu năm mới 2010, gia đình ông Qua thuê một chiếc xe du lịch hạng trung M. Benz 15 chỗ ngồi để cả gia đình đi chơi Vũng Tàu. Vợ chồng ông Qua có năm người con, hai trai, ba gái, bốn người anh chị đều “có đôi’, tức số người đi sẽ là chín. Hai vợ chồng ông Qua và một nữ Osin, cộng vào sẽ là mười hai người. Nhưng gần đến giờ khởi hành thì hai đứa con người em ông Qua, tất nhiên là có đôi, xin đi ké. Tổng số người đi lên con...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đầu năm xuất hành: về quê Đầu năm xuất hành: về quê TRUYỆN NGẮN CỦA ĐỖ NGỌC THẠCHNgày đầu năm mới 2010, gia đình ông Qua thuê một chiếc xe du lịch hạng trung M. Benz15 chỗ ngồi để cả gia đình đi chơi Vũng Tàu.Vợ chồng ông Qua có năm người con, hai trai, ba gái, bốn người anh chị đều “có đôi’,tức số người đi sẽ là chín. Hai vợ chồng ông Qua và một nữ Osin, cộng vào sẽ là mườihai người. Nhưng gần đến giờ khởi hành thì hai đứa con người em ông Qua, tất nhiên làcó đôi, xin đi ké. Tổng số người đi lên con số mười sáu! Là một quan chức cấp Quận,sống và làm việc rất “nguyên tắc”, ông Qua quyết định bớt lại một người cho đúng với“trọng tải” của xe là 15 người. Người đầu tiên được bà vợ ông Qua nói cần ở lại là côOsin! Bà chủ nhà không cần nói ra lý do thì ai cũng biết, dạo này cô Osin bỗng “đỏ dathắm thịt” khác thường, các số đo đều rất quyến rũ và tất nhiên là ông Qua thường saysưa thưởng thức (dù chỉ bằng mắt) khiến bà Qua không thể “yên tâm”! Khi bà Qua đưa raý đó, ông Qua lập tức phản đối và nói nên xử theo “Luật công bằng”, tức bốc thăm hoặctung đồng tiền như trong bóng đá!Lúc ông Qua chuẩn bị cho mọi người bốc thăm thì cô con gái út tên Út Em, mới mườisáu tuổi, đang học lớp 12 Trung học Phổ thông, nói: “Mọi người khỏi phải bốc thăm nữa!Con xin tình nguyện ở lại, không đi Vũng Tàu!”. Mọi người cùng tròn mắt ngạc nhiên vìlâu nay, trong các cuộc “Tranh chấp quyền lợi”, cô con gái Út Em này bao giờ cũngmuốn giành phần thắng, phần nhiều chứ không chịu thua, chịu nhường ai dù chỉ một ly!Vì thế, ông Qua phải hỏi lại: “Con có chắc không? Đừng hối hận nha!”. Út Em trả lờingay, rõ ràng: “Con chắc chắn với quyết định của mình! Con sẽ ở nhà coi nhà và đọccuốn sách mới mua hôm qua: Đại Việt Sử Ký toàn thư!”. Lần này thì mấy người anh, chịcủa Út Em kinh ngạc vô cùng, đến mức nhìn cô em Út trân trân mà không nói nên lời,song thực ra họ muốn nói: Em gái tôi nó khùng rồi bà con ơi!”…*Khi chiếc xe chở những người đi Vũng Tàu đã không còn làm ồn con hẻm rộng rãi vàyên tĩnh này nữa thì tiếng chuông điện thoại từ trong nhà réo vang, khiến Út Em đang tậpthể dục ở ngoài sân cũng phải giật mình!...Thì ra người gọi điện thoại là người chị con người anh của ông Qua, tên là Thùy Trang,mới tốt nghiệp Đại học Nông nghiệp nhưng chưa nhận công tác. Người chị con ông bácnày của Út Em không hiểu sao rất giống Út Em cả về diện mạo và tính cách: xinh đẹpnhư Người mẫu thời trang nhưng dữ dằn như bà Chằn! Thực ra Thùy Trang gọi điệnthoại tới nhưng không hi vọng gặp Út Em vì cô nghĩ có thể cô em họ đã đi Vũng Tàu rồi.Cho nên khi nghe Út Em nói máy, Thùy Trang mừng quýnh và nói chờ ở nhà, chỉ nămphút sau sẽ tới có chuyện gấp!Út Em đứng đợi ở ngoài cổng, chưa kịp đoán xem người chi họ có chuyện gì mà gấp gápvậy thì chiếc xe du lịch bốn chỗ ngồi đã đỗ xịch trước cổng. Thùy Trang mở cửa chui rakhỏi xe, nhoáng cái đã thấy nắm chặt cánh tay Út Em mà nói: “Đi về quê chơi với chị!Chị “cá độ” với bố mẹ bao trọn gói một chuyến về thăm quê, tưởng giỡn chơi mà thànhthiệt, nhưng cả nhà chị, chẳng ai chịu về quê chơi cả! Chị liền nghĩ ngay tới em!”. Út Emnói ngay: “Chị tìm đúng người rồi! Lúc nãy, em vừa tập thể dục ở sân vừa nghĩ: Phải chilúc này mình đang ở quê để được chạy thả sức bên bờ sông rồi nhảy ùm xuống sông bơinhư cá! Thật không ngờ, vừa nghĩ như vậy thì chị gọi điện thoại tới!”. Hai chị em làmđộng tác vỗ hai tay hai người vào nhau rồi chạy đi chuẩn bị đồ đạc cho chuyến đi!...Quê của hai chị em Thùy Trang và Út Em là xã Tân Lân, huyện Cần Đước, tỉnh LongAn. Có con sông Cái Lớn chảy qua, rồi chảy ra cửa biển Vàm Láng. Sông Cái Lớn tuykhông nổi tiếng như sông Vàm Cỏ Đông, Vàm Cỏ Tây trở thành bài ca rung động lòngngười, hoặc như sông Tiền, sông Hậu cả nước biết tên, nhưng mỗi khi về quê, ThùyTrang lại không thể quên được câu chuyện bi tráng: thời kháng chiến chống Pháp, giặcPháp đã đem gần năm mươi người dân, chủ yếu là đàn ông vì bị nghi là Việt Minh hoặccó liên hệ với Việt Minh, ra bờ sông, thuộc địa phận ấp Bà Thoại, chặt đầu rồi ném xácxuống sông! Máu của họ đã nhuộm đỏ một khúc sông suốt hai ngày!... Cho đến bây giờ,hàng năm, cứ vào khoảng trước Tết Nguyên Đán, từ ngày 20 đến 25 Tháng Chạp, dânlàng vẫn làm giỗ cúng hồn những người đã chết vì dân làng! Trong số những người dânbị giết thảm khốc đó, có tới ba người là họ hàng với chị em Thùy Trang!...Lần nào về quê, Thùy Trang cũng đến bên bờ sông ở ấp Bà Thoại để thắp nhang tưởngnhớ đến những người đã khuất. Lần này cũng vậy, Thùy Trang và Út Em cho xe chạythẳng ra bờ sông. Vừa thắp nhang xong thì hai chị em giật mình khi thấy ông Tư Đảmđứng sau lưng từ bao giờ! Ông Tư Đảm với bố của Thùy Trang là cháu chú cháu bác,những lần về quê, Thùy Trang bao giờ cũng đến ở nhà ông Tư Đảm vì ông có cô con gáicùng tuổi với Thùy Trang. Sau khi hỏi han sơ qua, ông Tư Đảm buồn buồn nói: “ConNhư Thủy nhà chú nó bị người ta dụ dỗ đi lấy chồng ở ...