Danh mục

ĐAU NHƯ VẬY ĐÃ ĐỦ RỒI.

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 142.17 KB      Lượt xem: 15      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tham khảo tài liệu đau như vậy đã đủ rồi., giải trí - thư giãn, truyện ngắn phục vụ nhu cầu học tập, nghiên cứu và làm việc hiệu quả
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
ĐAU NHƯ VẬY ĐÃ ĐỦ RỒI.ĐAU NHƯ VẬY ĐÃ ĐỦ RỒI.Em có một cô bạn. Nhan sắc thì cũng bình thường, chẳng hiểu sao cô ấy rất nhiềungười yêu và quan điểm yêu đương thì thoáng như cửa biển: Yêu cho biết! Vì làyêu cho biết nên cô ấy cứ yêu hết người này đến người khác. Rồi có khi chỉ là mộtngười thôi cứ chia tay một thời gian rồi lại yêu cuồng dại người ấy sau vài tháng,rồi lại chia tay, lại đau khổ. Nhưng cũng không quá một vài tháng cô ấy lại cóngười yêu mới. Em không biết cô ấy quá đa tình đến mức rồ dại như con thiêu thânlao vào ánh sáng tình yêu hay là tuýt người quá dễ dãi với tình yêu? Mỗi lần chiatay là mỗi lần cô ấy uống đến mềm người, khóc lóc thảm thiết như thể ngày maimặt trời vĩnh viễn không lên và thế giới trong phút chốc sẽ tan biến. Nhưng cũngchỉ vài ngày đau đớn như thế cô ấy lại vui vẻ với một mối tình mới hoặc bắt đầu lạitừ chính mối tình vừa kết thúc. Em nói với bạn rằng đừng tự rẻ rúng bản thân. Bạn cười, khóe môi lộ rõ sựchua chát. Mỗi cuộc tình đều đem lại những cảm giác khác lạ nhất định và mối tìnhnào bạn cũng yêu nồng say. Bạn lưu giữ lại tất cả những kỉ vật của những mối tìnhtrước đó, nhiều đến mức chất ngất, đựng đầy trong năm, sáu chiếc hộp to và ghi rõngày tháng tồn tại của từng mối tình. Có lẽ những xúc cảm của mình cô ấy cũngsắp xếp như thế… Lần chia tay mới nhất, bạn lại say nhưng lần này cô ấy khógượng dậy hơn, cô ấy đã chất những chiếc thùng lưu giữ kỉ vật hàng chục năm nayvà đem chúng đi đốt. Cô ấy không khóc nhưng nỗi tuyệt vọng ngập tràn trong ánhmắt. Em đứng bên cô ấy, không nắm tay, không an ủi, chỉ đứng yên lặng như thếthôi. Chẳng có cái nắm tay nào, chẳng có lời an ủi nào có tác dụng với bạn lúc ấy,bạn chỉ cần em đứng đó và lặng yên. Hôm sau em mang đến cho bạn cuốn tiểuthuyết “Mùa thu của cây dương” (Kazumi Yumoto) rủ bạn bơi thuyền trong khurừng tràm ở U Minh. Khu rừng ấy mới mở cửa sau một thời gian đóng chặt đểkhắc phục hậu quả cháy rừng trước đó. Anh đừng tưởng tượng một khu cảnh lãngmạn có lá khô rơi lả tả trong nắng nhẹ, có gió chờn vờn sau cổ áo và lọt vào vòmngực thanh tân. Hiện thực sống động nhưng cũng khô trơ rất nhiều. Bạn im lặngnghe em nói về Chiaki, về trang viên Cây Dương, về những bí mật mà Chiaki đãkhám phá khi cô ấy 27 tuổi trở về trang viên viếng một đám tang. Cuốn sách vớithông điệp quen thuộc về gia đình, về cái chết và về cuộc đời những người sống -tư tưởng ấy được lặp đi lặp lại trong văn học Nhật Bản đương đại. Chiaki đã tựvượt qua thời gian khủng hoảng của mình bằng việc viết những bức thư gởi đến thếgiới những người đã khuất. Những cánh thư ấy không chỉ đơn thuần giải tỏa nhữngbức bối, đau thương mà còn đang xoa dịu vết thương… Đối diện với nỗi đau khổ có người lạc lối, có kẻ quỵ ngã, có kẻ chạy trốn…Nhưng sau đó điều quan trọng nhất là phải đứng dậy và đối mặt. Sức mạnh củacon người được thể hiện ở điều ấy. Cuộc đời mỗi con người trôi qua nhanh lắm,chỉ mấy mươi năm, chỉ là cái chớp mắt của thế kỉ thì tại sao cứ cố đâm đầu vàonhững cửa ải tuyệt vọng. Chẳng bao giờ là muộn, là phi lý để sống hết mình. Dùkhi ta trẻ, dù khi ta già… Bạn bắt đầu để tâm đến câu chuyện em đang kể và hỏi vềtình yêu chúng mình. Em bảo đó là một cuộc tình kì lạ, luôn là sự khởi đầu và làduy nhất của mọi cảm giác. Ví dụ chúng mình có thể đứng bên nhau hàng giờ đồnghồ chỉ để ngắm dòng người qua lại mà chẳng bình phẩm gì, cho đến lúc buồn ngủvà đi ngủ. Chúng mình có thể luyên thuyên chuyện đâu đâu, chẳng liên quan gì đếnhai đứa và cuối cùng thì cãi nhau vì một chuyện ất ơ. Có lẽ em sẽ là người duynhất tỉ mẩn đếm hàng ria mép của anh có bao nhiêu… sợi râu… Em bảo với bạnem dành cho anh một tình yêu không giới hạn, em nhớ anh đến từng chi tiết nhỏtrên cơ thể và vẽ anh bằng sự tưởng tượng bất kì lúc nào. Bạn ngạc nhiên hỏi chỉthế thôi ư? Em cười bảo chỉ thế, chúng mình yêu nhau bằng những điều chân thậtnhư cuộc sống thế mà gắn bó với nhau thủy chung như ngày với đêm. Bạn xúc động… Bạn khóc… Nhưng bạn đã vui hơn… Những vết thương củabạn dù chất ngất, vết mới chồng lên vết cũ, vết nào khi chạm vào cũng đau cứngmình… Chẳng thể nào mà trị lành cho triệt để được nhưng cần phải đứng dậy vàcất bước, chẳng bao giờ muộn để sống thật vui vẻ, đau thương như vậy là đủ rồi…Nguyễn Thị Việt Hà ...

Tài liệu được xem nhiều: