Danh mục

Đâu rồi sông cũ

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 158.40 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Mấy ngày này nắng như thiêu như đốt, nhiệt độ ngoài trời lên quá bốn mươi độ bách phân. Nắng nóng thế mà khắp nơi lại bị kẹt đường, khói bụi mịt mù, không một tí ti gió. Càng oi bức dữ. Hoàng thượng cầm chiếc quạt lông chim phượng hoàng quạt đến đớ cả tay bèn vời các quan cận thần sửa soạn thuyền bè đi du ngoạn sông nước một chuyến để tránh nắng nóng. Quan quân dạ ran, thuyền rồng được đưa đến bến ngay tức khắc. Lâu nay nhà vua đích thân đứng ra lo việc...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đâu rồi sông cũ Đâu rồi sông cũ Truyện ngắn của Trương Anh QuốcMấy ngày này nắng như thiêu như đốt, nhiệt độ ngoài trời lên quá bốn mươi độ báchphân. Nắng nóng thế mà khắp nơi lại bị kẹt đường, khói bụi mịt mù, không một tí ti gió.Càng oi bức dữ. Hoàng thượng cầm chiếc quạt lông chim phượng hoàng quạt đến đớ cảtay bèn vời các quan cận thần sửa soạn thuyền bè đi du ngoạn sông nước một chuyến đểtránh nắng nóng. Quan quân dạ ran, thuyền rồng được đưa đến bến ngay tức khắc.Lâu nay nhà vua đích thân đứng ra lo việc nước việc dân đến quên cả ăn, đêm chỉ chợpmắt chưa đầy một canh giờ. Nhờ hồng phúc, dân chúng ngày càng an cư lạc nghiệp. Bátánh tận trung, nhất lòng hướng về hoàng thượng. Không vì thế đức vua ngồi yên một chỗnhận trình tấu mà thường giả thường dân vi hành khắp xứ. Chuyến du ngoạn lần này vuamuốn xem đời sống bá tánh cùng giang sơn xã tắc, tiện đường thăm lại chiến trường xưa.Xuất hành bỗng có gió đông bắc thổi nhè nhẹ, thuyền chạy nhanh mà không tốn mấy sứcchèo. Thuyền rồng ngang khu vực mấy đảo còn hoang sơ với con đường đất đỏ như sợidây rừng ngoằn ngoèo ngang vách núi dẫn đến một khu phố thị nhà cửa cao tầng sầm uất.Thấy lạ vua hỏi một vị quan:- Đây là đâu?Viên địa quan áo tía chắp hai tay trước mặt quỳ xuống cúi đầu tâu:- Bẩm hoàng thượng khu du lịch Cát Bà!Bá tánh khá giả, vua cười hà hà. Rồi chỉ tay về phía hòn đảo nhỏ nhô ra phía biển giốngđầu một con ốc sên có ngọn hải đăng như chiếc râu dựng đứng, hỏi tiếp:- Còn đằng kia?- Bẩm hoàng thượng đấy là Cát Ông!- Trẫm nghe có vẻ lạ, trong thư địa chí hình như chưa có tên này?- Bẩm, hoàng thượng anh minh có trí nhớ siêu phàm! Đất này vốn tên Đồ Sơn, hằng nămcó tục chọi trâu đực cổ vang danh thiên hạ. Trâu thắng trâu thua đều mang xẻ thịt lột darất dã man bán với giá cắt cổ. Bãi biển toàn cát đen thui, cảnh biển thì chẳng đẹp mấynhưng mấy ông hay tới lui nên mới gọi là Cát Ông.- Nhà ngươi nhớ phải bổ sung vào sách địa danh này đó!Viên quan dạ thật to. Thuyền rồng rẽ nước vào cửa biển hình chiếc phễu, nước triều đanglên, một vùng nước mênh mông. Vua lại hỏi:- Đây là đâu?Địa quan lại chắp tay trước trán quỳ xuống tâu:- Bẩm bệ hạ, Ninh Tiếp!- Sao lại Ninh Tiếp, nhà ngươi có nhầm không?- Chữ “ninh” trong “an ninh”, còn chữ “tiếp” đa nghĩa quá!- Hay là Ninh Nhừ? Có ai mang tự điển theo không?Mấy vị quan cũng hùa theo hỏi ran, mỗi người một cú. Quả thật, vùng biên phòng miềnduyên hải gọi tắt là hải phòng (mấy vị quan còn trân gân cổ cố cãi nhất quyết là hải tầnphòng thủ) có nhiều địa danh lạ đọc sái cả quai hàm. Sử quan nãy giờ đứng nơi cuốithuyền rồng để ngắm cảnh mấy chú chim hiếm hoi thấy bóng người ba chân bốn cẳngchạy trốn mất hút, tiến tới chắp hai tay trên đầu:- Bẩm hoàng thượng, trước đây vùng này hoang vắng chỉ toàn lau lách, dưới nước tôm cáđông đàn, trên bãi chim cò đông nghịt, bắt tôm cá như vớt trong chậu, bắt chim như bắttrong lồng. Phần nhiều thảo dân vùng này làm nghề chài lưới và bẫy chim kiếm sống.Dần dà nước bị ô nhiễm, tôm cá kéo đi đâu vắng khói. Số cá tôm mới mở mắt chưa bơikịp bị lưới giã cào bắt sạch không còn một mống. Chim không còn thức ăn lại bị giănglưới và súng hơi bắn đến sạch bóng. Vào một ngày kia có lão ngư dân mang lưới ra kiếmvài vụn cá con để nấu bữa canh khế. Cứt cá hơn lá rau. Nhi nữ bắc nồi nước lên chờ màcha vẫn chưa bắt được con nào bèn cắp rổ ra bờ sông cứ đứng trên bờ ngóng. Người chasai con gái bỏ vào nồi nước một chiếc vỏ ốc nấu trước, một lúc vỏ ốc chín cha sẽ mang cávề. Vâng lời cha, thôn nữ làm theo và chờ mãi, áng chừng chiếc vỏ ốc ninh đã nhừ tự khinào rồi nhưng cha vẫn chưa kiếm được lấy một vảy cá. Lão ngư chèo thuyền nan ra cànglúc càng xa cho đến khi cái dáng ốm gầy cong cong như con mắm khô còn nhỏ xíu và lờidặn con chỉ còn thoảng trong gió: Ninh tiếp! Ninh tiếp!... Cái tên Ninh Tiếp có từ dạo đó.- Khanh đúng là một sử quan tinh thông kim cổ! Khi về triều, trẫm sẽ ban thưởng!Vua lại cười hà hà. Nghe ban thưởng, mặt sử quan ửng hồng rạng rỡ, mép môi giần giậtmấy cái. Quan nào không thích thưởng thích quà! Thuyền rồng đi nhanh hơn bởi qua mộtcon kênh đào giữa bãi không mông quạnh, một vài cái chòi lá trước gió phất phơ, vẻ đìuhiu. Một vài ngư dân ngồi trên thuyền nan rách nát khóc than bên tay lưới vừa bị chân vịttàu bè chém đứt. Dân tình thế này làm sao tận thu được thuế thu nhập cá nhân? Vua cámcảnh, nghe lòng se lạnh:- Sao bá tánh lại sống lẻ loi chốn hoang vắng thế này, khi tắt lửa tối đèn biết với ai?- Bẩm, mấy lần rời phủ đi kinh lý (các quan thường lấy cớ kinh lý để thăm thê thiếp, thêthiếp mỗi nơi mỗi cô) hạ quan được biết trước đây dân chúng khai làng lập ấp phía trongkia nhưng mới bị giải tỏa phải ra nương náu ngoài bãi bồi này, số khác bỏ nghề tứ tán vàocác nội thị buôn thúng bán mẹt. Thần nghe đâu vùng giải tỏa đã thành lập khu côngnghiệp với nhiều cột cao chĩa tận lên trời nhả k ...

Tài liệu được xem nhiều: