Danh mục

Đau thương đến chết - Phần 16

Số trang: 5      Loại file: doc      Dung lượng: 51.50 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Vẻ tuyệt vọng của Kiều Kiều lúc sắp chết và cái bóng đi lại vòng quanh của Viên Thuyên đã thành “các vị khách thường xuyên” trong lòng Tư Dao. Cả hai như hợp sức, đẩy cô đến gần mép bờ của sự suy sụp.Cô cảm thấy hình như có một tấm lưới bí mật bủa vậy, vô hình nhưng rất khắc nghiệt, bắt cô phải giãy giụa, chịu đủ mọi nỗi kinh hoàng và khốn khổ, để rồi cuối cùng cũng không thoát khỏi cái chết....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đau thương đến chết - Phần 16 Phần 16 Vụ án mưu sát 405 mớiVẻ tuyệt vọng của Kiều Kiều lúc sắp chết và cái bóng đi lại vòng quanh củaViên Thuyên đã thành “các vị khách thường xuyên” trong lòng Tư Dao. Cả hainhư hợp sức, đẩy cô đến gần mép bờ của sự suy sụp.Cô cảm thấy hình như có một tấm lưới bí mật bủa vậy, vô hình nhưng rất khắcnghiệt, bắt cô phải giãy giụa, chịu đủ mọi nỗi kinh hoàng và khốn khổ, để rồicuối cùng cũng không thoát khỏi cái chết.Ý nghĩ “khó tránh được cái chết” không chỉ do câu của Viên Thuyên viết ra khiChat, mà còn do vô số ảo giác, những sự kỳ dị vượt khỏi tầm hiểu biết của trítuệ, khiến chon gay cả những người lý trí nhất cũng phải phục tùng số mệnh, tấtcả đều đang ‘chú giải” chuẩn nhất, kịp thời nhất cho lời nguyền của ông già bíẩn kia.Mình, Thường Uyển, Tiểu Mạn, Dục Chu, Lâm Mang- đám người đã từng đếnTân Thường Cốc-sẽ lần lượt chết hay sao? Thật là chuyện cực kỳ hoang tưởng.Nhưng Kiều Kiều và Viên Thuyên đã là minh chứng cho lời dự báo đáng sợ ấycòn gì?Đây không phải là lần đầu tiên, Tư Dao nghĩ về Tân Thường Cốc nhưng lần nàycô thật sự nghiêm túc suy nghĩ về chuyến đi đó gắn với cái chết của hai ngườibạn. Trước đây cô cự tuyệt hoàn toàn cách nghĩ này, vì sợ gánh nặng trên vai sẽtrầm trọng hơn khiên cô chẳng còn cách nào khác là tự oán trách mình gay gắthơn nữa. Hôm nay, cô không thể tiếp tục lảng tránh khả năng này, nhưng đốimặt trực tiếp với nó thì sẽ ra sao? Liệu có thể thay đổi số phận đã được địnhđoạt không?Tuy nhiên cô cho rằng chỉ còn cách đối mặt trực tiếp mới có thể thay đổi sốphận “đã định”, cho dù hy vọng rất mong manh.Giờ đây, cô mong ước biết bao được ở bên cha mẹ, hai người thân thiết nhất củacô, để thổ lộ giãi bày cảnh ngộ khốn khổ mà cô gặp phải. Nhưng cha mẹ cô đãra đi quá sớm. Còn người bạn thân nhất- viên Thuyên lại ở một thế giới khác,hơn nữa còn ở phía đối lập với cô.Gọi điện cho Thường Uyển mãi không được.Mình chỉ có thể dựa vào chính mình, độc lập suy nghĩ.Mình và những người bạn ấy cả thảy 7 người từng đến hàng Thập Tịch, thì haingười dã ra đi. Vẫn là thiểu số.Nếu ông già đó nói đúng, ai đã vào hang Thập Tịch rốt cuộc đều phả chết, vậyliệu có thể tìm thấy những “dữ liệu” khác để tham khảo không? Làm thế nào đểtìm ra những người đã từng đến đó?Cô nhớ lại từng câu nói của ông già nọ, không nghĩ ra một đầu mối nào; cô cốnghĩ về những ngày trưứoc và sau khi đi núi Vũ Di. Bỗng nhiên cô nhứo lại khi ởtrong hang, Viên Thuyên đã nhắc đến một số sinh viên đại học Y số 2 GiangKinh chuẩn bị tập hợp thành một nhóm đi Tân Thường Cốc, liệu bọn họ đã đichưa? Kết cục của họ giờ như thế nào?Ý nghĩ này vừa trỗi dậy, Tư Dao khẽ kêu lên “Mình lú lẫn mất rồi”, tại saokhông nghĩ đến điều này sớm hơn? Có khi do cô luôn giễu cợt sự hoang đườngcủa cách lý giải này. Thế giới quan của con người thay đổi, dường như muộncòn hơn không.Chính vì nhận thức muộn màng về câu “Đau thương đến chết” của ông già bíhiểm ấy nên cô mới bỏ qua một đầu mối rất quan trọng, một đầu mối mà trướcđây chưa hề liên quan với các sự việc mà cô biết. Tư Dao nhớ lại cách đây khônglâu cô đến nghĩa trang Chuyên Kiều ở Thượng Hải viếng mộ Kiều Kiều, đã gặpcô bé đó. Người chị học mà cô ấy đang than khócl à sinh viên đại học Y số 2Giang Kinh. Ngoài ra, lạ nhất là câu nói của cô ta “Em sợ rằng 1,2 tháng nữamình cũng phải nằm ở đây”. Nguyên nhân gì khiến cô ta nói ra những lời dự đoánđầy bi quan ấy?Cô nhớ lại, cô bé ấy còn nói câu “Bởi vì em rất đau lòng”Đau thương đến chết!Tư Dao mỗi lúc một cảm thấy rõ hơn, trong câu nói ấy chắc chắn có quan hệ sâuxa huyền bí gì đó.Hình như tên cô gái đã chết là Phó Sương Khiết. May mà cái tên rất đẹp này còndễ nhớ.Nếu đúng như cô nghĩ thì, Phó Sương Khiết là một trong số các sinh viên đại họcY số 2 Giang Kinh đã đến Tân Thường Cốc. Em họ của cô ta cũng đi theo đoàn,chắc chắn đã nghe tin dữ xảy ra với người nào đó trong đoàn nên mới nói ra lờituyệt vọng ấy.Làm thế nào tìm được em họ của Phó Sương Khiết? Làm thế nào điều tra ranguyên nhân cái chết của Phó Sương Khiết đây?Nghe ngóng tin “vỉa hè” trên mạng là cách nhanh chóng nhất.Tư Dao tìm được diễn đàn “Diệu thủ nhân tâm” BBS của đại học Y số 2 GiangKinh, tìm những đoạn trong đó có chuỗi ký tự “Phó Sương Khiết”. Thật bất ngờ,chỉ có một kết quả.Đây là thông báo của chủ trang web này “Quyết định tiến hành xóa bỏ những bàithảo luận về “Vụ án mưu sát 405 mới”.Tiêu đề của bản thông báo đã đủ hấp dẫn. Cô nhấp vào dòng chữ đen, toàn vănthông báo như sau:Những người quản trị trang web này và lãnh đạo nhà trường sau khi bàn bạc,thống nhất là nhằm giữ gìn sự trong sáng của môi trường thảo luận, từ nay, tấtcả những ý kiến xoay quanh “Vụ án mưu sát 405 mới” đều bị xóa bỏ. Bất kỳ ýkiến nào có những từ như “Trương Thông”, “Phó Sương Khiết”, “Hoắc ChíHùng”, “Dương Phàm”, “Ân Văn Phương” đều sẽ bị hệ thống tự động từ chốiđưa lên. Đề nghị mọi người tự giác tuân thủ quyết ...

Tài liệu được xem nhiều: