Danh mục

Đau thương đến chết - Phần 29

Số trang: 5      Loại file: doc      Dung lượng: 58.50 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tư Dao đón lấy, cười nói “Mặc bộ đồ thùng thình này vào, thì em có thể hip-hop rồi đây! Anh chờ thêm chút nữa, em sẽ vòng vào xem mấy cái ‘cục cao su’ đó có còn hay không. Vì anh vào kịp thời, cho nên chưa chắc hắn đã lấy đi”.“Được! Anh cũng đang mong ‘bí mật’ của Viên Thuyên được công bố!”Một lát sau Tư Dao từ trong hang đi ra, đã thay bộ đồ rộng thùng thình của Lâm Nhuận, trên tay là năm ‘cụ cao su’, vẻ mặt rất băn khoăn “Lạ thật, hắn không...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đau thương đến chết - Phần 29 Phần 29Tư Dao đón lấy, cười nói “Mặc bộ đồ thùng thình này vào, thì em có thể hip-hop rồiđây! Anh chờ thêm chút nữa, em sẽ vòng vào xem mấy cái ‘cục cao su’ đó có còn haykhông. Vì anh vào kịp thời, cho nên chưa chắc hắn đã lấy đi”.“Được! Anh cũng đang mong ‘bí mật’ của Viên Thuyên được công bố!”Một lát sau Tư Dao từ trong hang đi ra, đã thay bộ đồ rộng thùng thình của LâmNhuận, trên tay là năm ‘cụ cao su’, vẻ mặt rất băn khoăn “Lạ thật, hắn không lấy đimột cục nào”.Sắc mặt Lâm Nhuận trở nên nặng nề: “Tức là hắn không hề quan tâm đến cái ‘bímật’ này, mà là cố ý hại em. Em có ngờ ngợ hắn là kẻ đã đột nhập phòng em hồi nọkhông?”“Không có vẻ giống ‘têm trôm’ ấy. Tên ấy có người thấp bé, còn tên này thì cao hơnnhiều. Nếu hắn định hại em, thì đâu cần mò đến tận đây? Chắc hắn đến vì cái điều‘bí mật’ của Viên Thuyên ”“Nhưng Viên Thuyên làm việc rất thận trọng kín kẽ, thiết lập rất nhiều ‘rào cản’, cònai có thể biết ‘bí mật’ ấy, nhất là nó lại ở ngay trong hang Thập Tịch này?”Tư Dao đặt các khối ‘cao su’ xuống đất, nói “Nhưng nếu xét từ góc độ khác, liệu cóphải Viên Thuyên cảm thấy có kẻ đang muốn biết về ‘bí mật’ này, nên cô ấy mớithận trọng như thế?”“Thế thì em xem nó đi. Anh sẽ tránh đi, sẽ không nhìn, không hỏi…” Lâm Nhuận quayngười bước đi thật“Này này, anh đừng tếu nữa, được không?”Lâm Nhuận đáp: “Anh nói thật đấy! Viên Thuyên đã dặn là ‘bí mật’ chỉ dành cho emxem!”“Chưa từng thấy ai máy móc như anh! Bây giờ thì lại khác, anh đã vào hang rồi, anh làmột trong những người ‘bạn chung hoạn nạn’ của em, dù không muốn xem thì emcũng ép anh phải xem!” Tư dao nói ráo riết.Lâm Nhuận gượng cười, quay lại. Tư Dao nói: “Em cảm thấy đây là những cái túibằng cao su, bên trong chứa cái gì đó…”“Có vẻ là thế. Xem này, giữa túi và vật trong đó như là còn có khoảng trống, ở mép thìcó vết dán nóng. Bên ngoài lại được phủ một lớp sáp chống thấm nhưng không đềulắm, không có vẻ nhà nghề”. Lâm Nhuận sờ nắn một cái túi, ròi lục tìm con dao nhípđưa cho Tư Dao: “Cẩn thận đấy, anh đã mở lưỡi”.Tư Dao cầm dao, thận trọng rạch một đường ở mép túi. Đúng, lớp bọc ngoài là cao su,bên trong là một vật màu sáng. “Hình như là mấy tờ giấy…” Tư Dao rạch hẳn mộtđường dài rộng. Hai người nhìn thấy một xếp tiền 100 đồng nhân dân tệ.Hai người đều kinh ngạc. Chẳng lẽ, đây chính là cái bí mật ấy?!Những tưởng nó sẽ liên quan với “Đau thương đến chết”, ai ngờ lại chỉ là tiền?Tất nhiên là rất nhiều tiền.“Nhìn ang áng, túi này phải chứa đến vài vạn đồng. Năm túi, phải vào khoảng 30-40chục vạn. Chưa giọ là ‘đổi đời’ thì vẫn cứ rủng rỉnh chán!” Lâm Nhuận moi ra một tờsơ lên ánh nắng, nhìn rõ chư in chìm và sợi dây bảo hiểm “Đúng là tiền thật!”Một cảm giác “quá ớn lạnh” tràn đến, Tư Dao lạnh lùng hỏi “Ý anh là gì vậy?”Lâm Nhuận thản nhiên nhếch mép cười: “Tiền này thuộc về chúng ta”“Gì thế? Anh…” Tư Dao không dám tin ở tai mình nữa. Con người này…“Ý anh là… sao anh lại may mắn đến thế này”“Ôi! Anh đùa đấy! Coi như đã ‘trả đũa’ được em”. Lâm Nhuận cười rất vui vẻ, anhgiật giật tóc Tư Dao trêu đùa! “Căn cứ vào tính cách của Viên Thuyên, thì chắc chắncô ấy phải dặn dò em xử lý đám tiền này như thế nào”.Tư Dao áp tay lên ngực, cười “Đùa ác thật! Em quên mất đây là chàng luật sư, giả vòlừa cứ y như thật!” Cô cúi xuống thò ngón tay lần tìm, quả nhiên moi ra một phongthư:“Thân gửi Tư Dao”.Ngày 2 tháng 9 năm 2005.Tư Dao thân yêu,Khi cậu đọc được thư này, thì chắc mình không bao giờ gặp lại cậu nữa. Nhưng mìnhvẫn muốn nhờ cậu một việc, vì cậu là người thông minh nhất, tốt nhất, và cứng cỏinhất trong số các bạn thân của mình. Cậu có thể đọc được thư này, chứng tỏ mìnhkhông hề khoa trương khi đánh giá về cậu.Những cái túi này chứa cả thảy 350.000 đồng nhân dân tệ, toàn bộ số tiền mình đãdành dụm được trong mấy năm công tác. Nhờ cậu giao cho cha mẹ mình.Cậu mãi mãi là người bạn tốt nhất của mình, hãy nâng niu những năm tháng tốt đẹpđáng nhớ của chúng ta. Cậu vẫn nên là cậu, mãi mãi là cậu. Đừng học theo mình.LoveViên Thuyên.Nước mắt lại tuôn trào. Lâm Nhuận muốn khuyên nhủ cô, nhưng anh biết, đối mặtvới hiện thực, con người ta thật khó tránh khỏi xúc động. Anh ngồi yên để Tư Daogục vào ngực anh mà khóc, và nghỉ ngơiBí mật của hang Thập TịchPhần lớn các điểm du lịch, nhìn ảnh thì rất đẹp nhưng đến tận nơi thì cũng chỉ vừaphải thôi. Nhưng vùng này thì ngược lại, nhìn ảnh đã thấy là quá đẹp nhưng đến đâyrồi thì lại thấy nơi đây đẹp một cách đáng kinh gạc.Chung Lâm Nhuận chụp luôn phong cảnh trước mặt, rồi in ra; thấy đúng như bức ảnhmà Viên Thuyên đã gửi cho Mạnh Tư Dao.Nó vẫn khiến người ta phải choáng ngợp, vẫn khiến người ta có cảm giác rất rõ hìnhnhư đã từng nhìn thấy ở đâu đó! Tư Dao nghĩ ngợi, ba tháng trươc đây lâf đầu tiên cônhìn thấy cảnh sắc tuyệt đẹp này, bên cô còn có sáu bạn đồng hành, thế mà đến nayđã có ba người vĩnh viễn ra đi. Đến giờ cô vẫn không ngờ cái chết của các bạn c ...

Tài liệu được xem nhiều: