Danh mục

Đau thương đến chết - Phần 30

Số trang: 5      Loại file: doc      Dung lượng: 46.50 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Cô bước lên, lia đèn pin về phía góc hang nơi có “ao máu”.Đúng, là ở đây! Tấm ảnh chụp từ vị trí hơi xa “ao máu”, nên chỉ thấy đen kịt. Nhưng tại sao Viên Thuyên không đứng gần hơn để chụp “ao máu”? sao phải làm cho phức tạp lên, nhất định bắt mình phải suy đoán cho ra vị trí này? Đây là một cách để “che mắt”. Viên Thuyên thể hiện thật mơ hồ, để người ta khi xem ảnh, thậm chí vào tận hang Thập Tịch, cũng không thể nhận định mấu chốt của vấn...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đau thương đến chết - Phần 30 Phần 30Cô bước lên, lia đèn pin về phía góc hang nơi có “ao máu”.Đúng, là ở đây! Tấm ảnh chụp từ vị trí hơi xa “ao máu”, nên chỉ thấy đen kịt. Nhưngtại sao Viên Thuyên không đứng gần hơn để chụp “ao máu”? sao phải làm cho phứctạp lên, nhất định bắt mình phải suy đoán cho ra vị trí này? Đây là một cách để “chemắt”. Viên Thuyên thể hiện thật mơ hồ, để người ta khi xem ảnh, thậm chí vào tậnhang Thập Tịch, cũng không thể nhận định mấu chốt của vấn đề là ở “ao máu”.Nhưng có phải “ao máu” là mấu chốt không? Tất cả mới chỉ là suy đoán.-Lâm Nhuận! Có lẽ em đã nhận ra vị trí đứng chụp ảnh. Tư Dao gọi ra bằng máy bộđàm, tuy nhiên cô chẳng thấy hào hứng gì, vì “ao máu” khiến cô nhớ lại bao nhiêucảnh tượng hãi hùng.-Viên Thuyên đã từng nói em cực thông minh! Lâm Nhuận có ý khen ngợi rất khéo léo.-Em đã từng kể về “ao máu”, anh còn nhớ không?-Gì thế? Em cho rằng bí mật của hang này liên quan đến nó à? Anh còn nhớ em đã kểrằng có một con rắn đã nhao lên từ đó. Thứ “nước máu” ở đấy, chắc là do trong nướccó khoáng chất gì đó. Có cần anh vào, để cho rắng tấn công anh không?-Đừng! Em không sợ đâu! Tư Dao nói rắn rỏi, nhưng cô biết mình lại đang nơm nớp.- Nhớ là phải luôn luôn liên lạc với anh.Trước hết, Tư Dao tìm kỹ phía dưới nước. Không thấy gì. Chân cô toàn giẫm lên cáchòn đá cứng dưới làn nước lạnh. Cô từ từ bước lại “ao máu”, soi đèn quan sát kỹ. Chỉlà đám nước đo đỏ, không nhìn thấy đáy.Lúc này, cái “khả năng” hiện thực gần nhất, chính là nước ở trong “ao máu”, có lẽ đólà điều bí mật mà Viên Thuyên nói.Dao Dao, ngươi có thể làm được, vì ngươi có đủ can đảm! Cô xắn tay áo, hít một hơithật sâu, gần như nhắm mắt, thò tay phải xuống!“Oa..” nước lục sục dữ dội, cô rút ngay tay lên tức thì. Cẳng tay thấy dinh dính nhơnnhớt…Một con rắn nước! Cô kêu lên, vung tay vẩy mạnh. Con rắn nhào ngay xuốngnước.-Anh vào ngay đây, Tư Dao! Lâm Nhuận đã nghe thấy tiếng kêu của cô.-Không! Tư Dao nghiêm giọng, chặn ngay. “Chỉ là một con rắn nước, em đã hất nó đirồi. Em đã chuẩn bị tinh thần sẽ gặp phải nó.-Nếu em thấy sợ rồi thì thôi, đừng khám phá “ao máu” làm gì nữa.-Thế thì chúng ta đi chuyến này công cốc, tay trắng về không à? Tư Dao lấy làm lạ,tại sao Lâm Nhuận lại đưa ra ý kiến này.- Em một mình mạo hiểm trong đó, anh rất không yên tâm. Với anh thì, chuyến đi nàykhông phải là tay trắng, được dịp cùng em..Lâm Nhuận lúng túng chẳng biết nên nóithế nào cho dễ nghe.Tư Dao thấy rất vui, quên cả tình thế lúc này bốn bề nguy hiểm rình rập, bí mật về“ao máu” thi chưa tìm ra.- Thôi nào, anh thật khéo biết chọn thời cơ! Hãy cứ chơ em điều rat rõ về “ao máu” đã,rồi hãy hay!Cô lấy lại hơi, rồi thò tay xuống lần nữa.Nước không sâu, thò hết cánh tay có thể cố sờ thấy đáy. Đáy toàn là đá nhỏ. Cô mòmột vòng quanh bờ vũng nước, không thấy có gì lạ, bèn rờ vào phía tâm vũng nước.Cái gì thế này?Cô rờ thấy một vật vuông vuông, như bằng cao su. Cô đẩy mạnh. Nó không nặngmấy, đã bị xê dịch. Tay cô lại chạm vào một vật khác cũng to na ná và bằng cao su.Tiếp tục mò, thấy tất cả có năm “cục cao su” giống nhau.- Em..đã mò thấy mấy thứ..ở trong ‘ao máu’! Tư Dao gọi to.-Được, thế thì mau ra đi, anh rất lo cho em! Cứ ngỡ anh ấy sẽ hỏi xem nó là thứ gì,nào ngờ anh ấy vẫn cứ băn khoăn cho mình! Tư Dao vừa nghĩ vừa lần lượt lấy các“cục cao su” đó lên!Là thứ gì thế nhỉ?Đúng lúc này Tư Dao nghe thấy “bõm”, một tiếng nước vọng đến. Từ chỗ không xamấy.Rất khihẽ, nhưng quá đủ để cô phải cảnh giác.Cô lặng đi. Lẽ nào trong hang này có người, hay là dã thú?Âm thanh đó không going như con rắn nước nho nhỏ phát ra.Cô hiểu rằng, dù là người hay dã thú cỡ lớn hiện ra thì cô cũng không được tỏ rahoảng sợ. Tuy nhiên cô đã hoang mang đến cực điểm.Cô hoàn tòan bất động, muốn cố nghe xem có động tĩnh gì không.Hoàn toàn im ắng.-Dao Dao mau ra đi thôi! Xem chừng Lâm Nhuận chẳng có “công năng đặc biệt” gì,anh nói câu này thật không đúng lúc.Tư Dao lấy hết can đảm bất ngờ xoay người lại, lia đèn pin quát “Ai?” đồng thời côdã nhìn thấy một bóng đen đang đứng trong bóng tối cách cô không xa, hầu như bị ánhđèn pin rọi trúng. Bóng đen ấy phản ứng cực nhanh, cúi đầu xuống, rồi lao về phía côTư Dao nhận ra đó là một bóng người.Hình như y cầm hung khí, đang vụt vào cô. Cô giơ tay đỡ, chiếc pin văng đi. Cô ngảngười về đằng sau, không bị vụt vào mặt, nhưng kẻ ấy đã rất nhanh dùng đôi tay ghìmvào bả vai cô ấn xuống nước. Tư Dao định giơ tay đánh lại nhưng y vận sức rấtmạnh, cô không sao vươn tay lên được. Cô vội đá thốc vào y, tuy có đá trúng chỗ hiểmnhưng y vận sức rất mạnh, cô không sao vươn tay lên được. Cô vội đá thốc vào y, tuycó đá trúng chỗ hiểm nhưng vì sức nước đã cản chân, nên cú đá không đủ mạnh, tráilại, cô bị mất trọng tâm nên ngã nhào xuống. Kẻ kia nhân đó tím tóc cô và dìm đầu côxuống nước.Kẻ ác nhân này thực độc đia và ra tay rất nhanh.Tư Dao vẫn gắng sức vùng quẫy nhưng cô đã ở vào thế thất bại. Kẻ ấy ...

Tài liệu được xem nhiều: