Anh ấy đang đi làm, có lẽ đang họp nên không nghe điện thoại, không nghe di động. Tư Dao nhắn vào máy, dặn anh khẩn trương đi viện khám tim mạch.Cô đã có suy nghĩ mới về bốn chữ “Đau thương đến chết”.Thật kỳ lạ, ông già mặc áo mưa ấy đang sắm vai gì trong câu chuyện này? Ông ta tung ra E-mail, để cho mình và mọi người trở thành vật hi sinh cho một trò độc ác? Hay là ông ta có ý bảo vệ mình và mọi người? Trước tiên là khuyên can đừng vào...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đau thương đến chết - Phần 69 Phần 69Anh ấy đang đi làm, có lẽ đang họp nên không nghe điện thoại, không nghe di động.Tư Dao nhắn vào máy, dặn anh khẩn trương đi viện khám tim mạch.Cô đã có suy nghĩ mới về bốn chữ “Đau thương đến chết”.Thật kỳ lạ, ông già mặc áo mưa ấy đang sắm vai gì trong câu chuyện này? Ông ta tungra E-mail, để cho mình và mọi người trở thành vật hi sinh cho một trò độc ác? Hay làông ta có ý bảo vệ mình và mọi người? Trước tiên là khuyên can đừng vào hang, vềsau thì rất đau xót thương cảm có mặt ở các hiện trường?Cũng chính ông ta đã vài lần cứu mình. Không phải ông ta thì có thể là ai?Lại còn gia đình ông Lý Bá Thụy, cô em của Lịch Thu nữa. Họ cũng từng vào hangThập Tịch, liệu có phải họ cũng đột tử vì viêm cơ tim không? Không thể. Vì trong cảhai nhóm người năm ngoái vào hang Thập Tịch, không có ai chết trùng ngày với ngườikhác. Trừ phi, họ thuê tàu đi chơi, và cũng có hành vi bất thường – bệnh tim đột biến –như là Thương Tiểu Mạn.Nghĩ đến đây Tư Dao thấy ớn lạnh.Cô không đi bệnh viện mà ngồi xe điện ngầm trở về nhà.Đi khám, nhận được kết quả “nghi viêm cơ tim”, để làm gì? Để rồi sợ hãi suốt ngàyđêm ư?Nếu là cách đây vài tháng thì cô sẽ cực kỳ lo lắng, nhưng sau khi trải qua bao xáo trộn,đau buồn vì các bạn phải bỏ mạng, tận mắt chứng kiến những người vô tội bị sát hại,thần kinh của cô đã có phần tê liệt. Thực ra đó là một sự phản kháng lặng lẽ âm thầm.Giữa ban ngày, cả ngôi nhà vắng lặng. Cô quyết định khám phá bức tường kép kia.Mấy hôm nay cô như người bị bỏ bùa mê, toàn giam mình trong cái ngăn tường képnày.Ngăn tường rộng một mét, sâu hai mét. Bò qua lối vào bí mật dưới sàn căn phòng củacô là vào được. Bên trong tối đen như mực, chỉ có thể dùng đèn pin chiếu sáng. Đáycủa khoảng trống này là đỉnh của khối gỗ đã thả chạm xuống mặt sàn tầng hầm cònhai bên “tường” là những khung gỗ chất đủ các thứ.Đập vào mắt cô là hai dãy các quả cầu pha lê, cả thảy gồm 20 quả.Trong mỗi quả cầu pha lê đều có một mô hình xinh xắn thể hiện các kiến trúc khácnhau, hoặc là ngôi nhà ở hoặc là cao ốc đồ sộ… nóc nhà đều phủ một lớp bông tuyết.Kích cỡ của các quả cầu này y hệt quả cầu mà Viên Thuyên đã cho cô. Thì ra chúngđều là của ông Lý Bá Thụy, chứng tỏ vị kiến trúc sư này rất có tình cảm với các tácphẩm của mình, đã mời thợ làm các mô hình rồi đặt vào quả cầu pha lê để kỷ niệm.Nếu đúng là thế thì mọi thứ đặt ở đây đều là đồ quý của ông Lý Bá Thụy.Rõ ràng trước kia Viên Thuyên đã từng vào đây. Chưa biết chừng đám tiền khổng lồkia cũng là chuyển từ đây ra!Ông Bá Thụy là một kiến trúc sư tương đối thành đạt, làm ăn ở cả Âu Mỹ lẫn khu vựcChâu Á – Thái Bình Dương. Ông ta giàu có thì chẳng phải là điều lạ. Viên Thuyên đãphải chuyển tiền từ đây đi, vì chỉ có thể lợi dụng một khoảng thời gian ngắn khi đếnxem nhà; rồi sẽ xử lý sau.Vậy thì Viên Thuyên là hạng người tối mắt vì tiền, đã làm cái hành vi rất nên sám hối.Đồng thời, rất có thể Viên Thuyên đã phát hiện ra đầu mối quan trọng nào đó, rất cóthể là liên quan đến “Đau thương đến chết”, nên mới gửi cho mình quả cầu pha lê, gợiý mình tìm ra bức tường kép này.Kể từ đêm hôm nọ Tư Dao đã quyết tâm sẽ lần xem các thứ đặt trên hai cái giá này.Nhưng ban ngày thì phải đi làm, buổi tối thì thời gian chỉ có hạn.Mỗi lần vào bức tường kép này, cảm giác sợ hãi không gian khép kín lại tăng lên.Thậm chí đã vài lần cô thấy kinh hoàng, bủn rủn. Tuy nhiên cô vẫn giữ kín cái thôngtin có tính đột phá này, không nói với bất cứ ai. Cô ngày càng nhận ra rằng, trong việcnày càng nhiều người biết thì mình càng thêm mệt mỏi.Kể cả Chung Lâm Nhuận cũng không được biết.Cô luôn cảm thấy mình đã làm liên lụy đến anh, khiến anh bị giày vò cả thể xác lẫntinh thần mà chưa biết phải làm gì để có thể bù đắp cho anh.Mình phải gánh vác mọi chuyện ở đây.Ngoài các quả cầu pha lê ra, còn có một số túi đồ ăn và chai nước khoáng. Tại sao ôngLý Bá Thụy lại dùng cái không gian quý giá để chứa mấy thứ rẻ tiền này?Hay là ông có ý đề phòng chuyện bất trắc? Nếu gặp nguy hiểm, cả nhà ông sẽ tạmtrốn vào đây, đã có đủ đồ ăn thức uống trong một thời gian nhất định?Tư Dao chợt thất rùng mình.Tại sao, tại sao phải lo xa dự phòng trước như vậy?Chuyện này có nói lên điều gì về cái chết của cả nhà ông không, nếu nó là vụ giếtngười – như Lịch Thu đã phỏng đoán?Chưa biết chừng, nếu lật giở toàn bộ cái không gian này thì sẽ tìm ra sự thật cũngnên?Trên giá gỗ còn có một chùm chìa khóa và một giá chất giấy tờ với rất nhiều các kẹpvăn bản. Cô nghĩ, chắc trong này phải có đầu mối quan trọng.Cô lần giở các kẹp văn bản. Hôm qua cô đã xem một loạt các bản gốc thiết kế xâydựng và nhiều bản hợp đồng với các công ty, các cơ quan chính phủ ở khắp các châulục. Đọc các hợp đồng, đủ thấy ông Lý Bá Thụy có thu nhập rất lớn. Tuy nhiên, côkhông thấy bản hợp đồng nào ký với một đơn vị trong nước. Cô nghe nói chính ông đãthiết kế ngôi nhà này, đương nhiên đây chỉ là chuyện vặt nên không có lưu ...