Danh mục

Đau thương đến chết - Phần 76

Số trang: 5      Loại file: doc      Dung lượng: 58.50 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Khi bác sĩ Du Thư Lượng đến bệnh viện số 7 Giang Kinh thì Tư Dao đang ngằm ngay ngắn trên giường bệnh, nhìn lên trần nhà nghĩ ngợi. Thấy bác sĩ Lượng vào, cô ngồi dậy: Chào bác sĩ Lượng, em phiền anh đến để xin anh giúp tìm ra căn nguyên của chứng bệnh sợ hãi không gian khép kín. Em cảm thấy lần trước anh nói rất đúng: nguyên nhân của nó có lẽ liên quan đến những cơn ác mộng mà em gặp, liệu anh có thể bắt đầu từ chi tiết này không?...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đau thương đến chết - Phần 76 Phần 76 Thôi MiênKhi bác sĩ Du Thư Lượng đến bệnh viện số 7 Giang Kinh thì Tư Dao đang ngằm ngayngắn trên giường bệnh, nhìn lên trần nhà nghĩ ngợi. Thấy bác sĩ Lượng vào, cô ngồidậy: Chào bác sĩ Lượng, em phiền anh đến để xin anh giúp tìm ra căn nguyên củachứng bệnh sợ hãi không gian khép kín. Em cảm thấy lần trước anh nói rất đúng:nguyên nhân của nó có lẽ liên quan đến những cơn ác mộng mà em gặp, liệu anh cóthể bắt đầu từ chi tiết này không?-Em nên biết là… trước đây tôi có ý định áp dụng phương pháp thôi miên với em.Trong điều trị, tôi thường gắng hạn chế dùng cách thôi miên, đây hoàn toàn chỉ làphong cách cá nhân. Nhưng tình hình của Tư Dao khá đặc biệt, tôi cảm nhận rằngtrong ý thức của em tiềm ẩn một ký ức về sự sợ hãi không gian khép kín nên chứngbệnh này hình thành và phát triển; do đó dùng phương pháp thôi miên là thích hợp.Liệu em có ghét việc thôi miên không? Bác sĩ Lượng luôn tin ở chân lý thẳng thắncông khai đối với mọi bệnh nhân, đây cũng là một tyếu tố để anh thành công.Tư Dao nói: Dù anh dùng phương pháp gì, chỉ cần có thể tìm ra căn nguyên rồi chữakhỏi bệnh cho em là được.Thư Lượng khẽ thở dài: Dù tìm được căn nguyên thì tôi cũng chỉ dám nói là sẽ cốgắng giúp em bình phục, còn khỏi hoàn toàn hay không, vẫn cần cả hai phía chúng tacũng nỗ lực. Tôi sẽ nói với bác sĩ Tạ Tốn, mượn một gian phòng để chúng ta bắt đầu.Thao tác thôi miên kết thúc, bác sĩ Lượng cầm chiếc khăn giấy lau mồ hôi trên trán.-Thưa anh, thế nào rồi ạ? Tư Dao vẫn chưa hoàn toàn ra khỏi trạng thái lơ mơ nhưngcô thấy vệt nước mắt trên mặt mnhf vẫn chưa khô hết.-Cũng hơi khó nói. Chứng sợ hãi không gian khép kín của em có liên quan đến một sựkiện thời niên thiếu, đương nhiên đó là một sự kiện không vui.-Sao lại nói thế ạ?-Vì khi hỏi đến sự kiện lần đó thì em khóc và gọi “mẹ ơi”-Gọi mẹ?-Vậy đã xảy ra chuyện gì, tại sao em bông nghĩ đến việc điều trị bằng thôi miên? Emnên nhớ hiện nay em rất cần chú ý giữ sức khỏe…-Có lẽ em đã hơi biết tại sao em hay ngủ mê như thế, tại sao em mắc chứng sợ hãikhông gian khép kín. Nhưng mới chỉ là cảm giác, vẫn cần có ít thời gian nữa .. Khử Độc 2Chương Vân Côn bước ra khỏi thư viện trường đại học Y số 2 Giang Kinh. Vì đọcquá nhiều, anh thấy mặt hơi cộm..nhưng thu hoạch thì chưa được là bao. Trong haigiờ liền, anh đã đọc các tài liệu về virut học, dịch tễ học, bệnh lý học..nhưng vẫnchưa tìm được gì khả quan. Virut tìm thấy ở Tư Dao và thi thể Thường Uyển thuộcnhóm virut Ke-sa-ji B. Nhóm virut này gồm sáu biến thể, nhưng các chuyên gia củakhoa Bệnh lý học và Vi sinh vật học sau khi nghiên cứu phân tích, đã đưa ra kết luậnhết sức kinh ngạc: virut có trong cơ thể Tư Dao và Thường Uyển không thuộc sáu loạihình này. Bệnh nhân nhiễm virut Ke-sa-ji thường chỉ bị cảm cấp tính, chứ không cócác triệu chứng lâm sàng, nhưng loại virut mới này còn có đặc điểm là thời kỳ ủ bệnhdài ngắn khác nhau. Những người đã vào hang Thập Tịch đều trải qua ít nhất hai thángmới phát bệnh rồi tử vong.Sau các kiểm tra tỉ mỉ, đọc hàng trăm bài nghiên cứu và luận án y học và thú y (vi rútKe-sa-ji vốn bắt nguồn từ động vật), Chương Vân Côn không thấy có ghi nhận nào vềloại hình Ka-se-ji mới và đương nhiên càng không nói đến tình hình dịch bệnh. Thậthết sức kỳ lạ, chẳng lẽ từ các ca này sẽ phát hiện ra một biến thể mới của Ke-sa-ji?Các chuyên gia vi sinh vật y học đều rất xúc động, nhưng Vân Côn cho rằng vẫn nênthận trọng, cần nghiên cứu thêm đã.Vân Côn về đến nhà thì đã quá giờ ăn bữa tối. Vợ anh- chị Âu Dương Sảnh đang cóbầu, ngồi nghỉ ở đi văng, thấy anh chậm chạp lê buớc vào, bèn hỏi công việc đã tiếntriển đến đâu. Âu Dương Sảnh là con người luôn sẵn nhhững câu hỏi trong đầu, bấtcứ việc gì chị cũng đều muốn biết tận cùng mới yên; Vân Con cũng thường hay bànluận với vợ. Anh biết, mình luôn dốc sức vào lĩnh vực giảng dạy và nghiên cứu y họccơ sở, còn Âu Dương Sảnh là bác sĩ giàu kinh nghiệm lâm sàng hơn hẳn anh. Vân Cônnói: Về mặt cấu trúc, thì gần như có thể khẳng định nó là loại virtu đã từng được biếtđến.-Thế thì cũng không đến nỗi khiến anh phải đăm chiêu thế này!Bắt đầu từ thế kỷtrước gới y học đã thật sự biết đến virut. Một thời gian dài vì thiếu thiét bị nên ngườita đã phải chật vật mầy mò, rất bí. Ngày nay người ta liên tiếp nhận diện ra các virutmới. Dù là các virut đã bị nhận diện, thì chúng không ngừng biến đổi, và các anh vừakhéo phát hiện ra, có khác gì các bậc tiền bối đã phát hiện ra hàng ngạn vạn chủngloại virut?-Anh suy nghĩ, không lo ngại, phá hiện mới này có mối liên hệ với vụ việc kia- sao cóthể trùng hợp như vậy- Các cô cậu thanh niên đi vào vùng thung lũng ấy thì nhiễmluôn loại virut mới chư từng được biết đến này? Nghe nói. Lại còn có một người bíhiểm mặc áo mưa, đã cảnh báo họ…Nói cách khác, anh lo ngại rằng loại virut nàysinh sôi và lây nhiễm là do có yếu tố con n ...

Tài liệu được xem nhiều: