"Những chuyện tôi biết, chỉ có thế". Bà Đỗ Dung nói rất lâu, vẫn có vẻ cảnh giác nhìn Du Thư Lượng.Bác sỹ Lượng mỉm cười: "Bác đừng ngại gì, bác cứ làm như cháu đang hỏi cung bác vậy hay sao?"Bà Dung bật cười, nhưng rồi lại căng thẳng
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đau thương đến chết - Phần 78 Phần 78 Tấm Ảnh Ngày XưaNhững chuyện tôi biết, chỉ có thế. Bà Đỗ Dung nói rất lâu, vẫn có vẻ cảnhgiác nhìn Du Thư Lượng.Bác sỹ Lượng mỉm cười: Bác đừng ngại gì, bác cứ làm như cháu đang hỏi cungbác vậy hay sao?Bà Dung bật cười, nhưng rồi lại căng thẳng ngay: Dao Dao có biết những tintức mà các anh nghe ngóng được không?Hiện giờ chưa biết, nhưng có lẽ trước sau gì cũng nên nói với cô ấy... Về sau,bác không biết tin gì về Đậu Hoán Chi à? Bác không tiếp xúc với ông ta, nhưngchắc rằng, ông ta là một người yêu ghét phân minh, chắc rất hiểu ngày đó bác đãcó lòng cứu vãn cuộc hôn nhân của họ, ông ta sẽ rất kính trọng bác, sẽ thể hiệnra bằng một hình thức nào đó mới đúng...Bà Dung há miệng, lại mím lại, rồi nói: Không, tuyệt đối không. Hiện nay chúấy sống chết ra sao tôi không hề biết. Những người quen chs ấy hồi đó, đều chorằng chú ấy đã chết. Chú ấy rất giỏi mọi bề nhưng về tinh thần thì có lẽ hơiyếu mềm; nếu cứ kiên trì để trở thành một chuyên gia thần kinh như anh thì tốtquá, chú ấy sẽ không đến nỗi tự hủy cả tương lai của mình.Cho nên, cũng vì chuyện kia, vì bất bình thay cho ông ta, nên bác mới... ít qua lạivới bà em gái Đỗ Nhược. Và cuối cùng không mấy thân mật với Tư Dao?Dao Dao rất tốt, nhưng nó quá nặng lòng với cha mẹ, ngày trước ông bố rấtchiều nó.. hồi ấy có thể coi đó là một gia đình hạnh phúc. Đến nay đôi lúc nghĩlại tôi cũng thấy mình hơi quá đáng – ý tôi nói về việc tôi không đến đưa đámtang cha mẹ Tư Dao. Nó rất hận tôi về chuyện này. Nhưng tính tôi là thế thì biếtlàm sao được? Tôi có tuổi rồi, đâu dễ gì mà thay đổi được?Du Thư Lượng ngẫm nghĩ câu chuyện về Đậu Hoán Chi, anh bỗng gai người:nếu người mặc áo mưa chính là nhân vật ban đầu tung ra bức thư điện tử để dụTư Dao và các bạn vào hang Thập Tịch, thì liệu ông ta có phải Đậu Hoán Chikhông? Có khá nhiều chi tiết phù hợp: người già, mặc áo mưa, nói chuẩn tiếngphổ thông, có oán thù với người nhà cô. Nếu đúng là thế, thì nhân vật mặc áomưa là người đang trả thù, tước đoạt hạnh phúc của cô. Bà Đỗ Nhược và chồngđã qua đời, thì ông ta nhằm vào cô con gái của họ.Cháu muốn hỏi bác câu cuối cùng: bác có nhớ bà Đỗ Nhược kết hôn lần thứ hailà vào tháng nào không?Bà Dung ngớ ra, nhưng lập tức cười cười: Anh khéo nói vòng vo nhỉ? Sao khônghỏi thẳng luôn? Hai người lấy nhau sau một năm thì mới sinh Dao Dao. Nó làngười họ Mạnh, không thể sai đâu!Bà này cũng sắc sảo đấy, Thư Lượng ngẫm nghĩ, rồi đứng lên chào ra về. Anhđưa tấm danh thiếp cho bà Dung, nói bằng một giọng trầm ngâm: Hiện giờ, tìmđược ông Đậu Hoán Chi là cơ hội duy nhất để chữa khỏi cho Tư Dao, vì ông tađã từng dày công nghiên cứu cách điều trị bệnh truyền nhiễm quái ác này bằngphương thức đông tây y kết hợp. Ai cũng mong Tư Dao sẽ bình phục, cả bác vàcháu sẽ cùng nỗ lực; hy vọng ông Hoán Chi vẫn còn sống, để ra tay cứu chữa choDao Dao/Bà Đỗ Dung lại sững sờ, câu nói này rất đúng với tâm trạng của bà: tại sao mìnhkhông sớm nghĩ ra nhỉ? Xem chừng, đôi khi lòng cảm thông lại làm hỏng việc.Không có chút tiến triển nào. Ba người đang nói qua điện thoại, giọng TửPhóng xem ra có phần chán nản. Chúng ta đều đã tra cứu chương trình tìm kiếmBách Độ, chương trình Google và các mục các kho dữ liệu liên quan đến y học,nhưng không tìm thấy Đậu Hoán ChiThư Lượng nói: Nhưng dù ông ta còn sống, thì em cũng đã chuyển nghề rồi.Anh thuật lại câu chuyện do bà Đỗ Dung kể rồi nói: Tôi đã phân tích tỷ mỷ,nhận ra mấy điều thế này: một là, ông Đậu Hoán Chi vốn là người Thôn quái dị,nhưng tư tưởng và hành động đều khác với dân thôn đó, hoàn toàn phù hợp vớiđặc điểm của ông già mặc áo mưa. Tôi còn nhớ Tư Dao kể cô ấy đã gặp mộtthanh niên ở Thôn quái dị, nói là ông già đó có quan hệ sâu xa với thôn ấy nhưnglại rất khác với những người dân bình thường. Đậu Hoán Chi chính là nhân vậtnhư thế. Hai là ông ta có cá tính rất rõ rệt, có tình yêu mãnh liệt. Ba là, một conngười như thế rất dễ có oán hận sâu sắc, dễ trở nên cực đoan. Bốn là, chắc ôngta rất hận Đỗ Nhược, cho rằng nếu bà ấy không làm cho ông ta bị phân tâm, chưabiết chừng ông đã đủ thời gian nghiên cứu ra thuốc đặc trị đau thương đếnchết. Tóm lại, rất đáng ngờ Đậu Hoán Chi chính là ông già mặc áo mưa.Chương Vân Côn nói: Ý anh là sau cú sốc kia, ông ta suy sụp tinh thần, rồi saunhiều năm bèn quay lại trả thù! Nếu thế thì tại sao không sớm ra tay nhằm ngayvào đối tượng mà ông ta căm ghét - tức là cha mẹ của Tư Dao, mà phải chờ saukhi họ chết mới nhằm vào Tư Dao?Thư Lượng nói: Tôi không rõ, tôi chỉ đoán thế thôi. Nếu đúng là ông ta, thì ông taphải biết cha mẹ Tư Dao sẽ đau đớn nhất, dù chết cũng không yên tâm – là côcon gái yêu quý của họ gặp bất hạnh. Tôi cho rằng ông ta đã theo dõi Tư Dao,nắm vững các tình hình cụ thể, sau đó gửi thư điện tử cho cô ấy và các bạn, dụhọ đi vào hang quan tài treo.Trong hang đó, ông ta đã bố trí virus và côn trùng hút máu, du khách đã vào đó ...