Danh mục

Đề tài nghiên cứu khoa học: Thực trạng và giải pháp bảo tồn, phát huy văn hóa vật thể, phi vật thể của đồng bào dân tộc Khmer tỉnh An Giang từ nay đến năm 2015

Số trang: 28      Loại file: pdf      Dung lượng: 420.10 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đề tài nghiên cứu khoa học: Thực trạng và giải pháp bảo tồn, phát huy văn hóa vật thể, phi vật thể của đồng bào dân tộc Khmer tỉnh An Giang từ nay đến năm 2015 nghiên cứu thực trạng bảo tồn các loại hình văn hóa của đồng bào dân tộc Khmer như các lễ hội dân gian, loại hình nghệ thuật, ngành nghề truyền thống dân tộc, những kết quả đạt được và hạn chế, khó khăn trong chính sách bảo tồn, phát huy văn hóa truyền thống dân tộc Khmer và đề ra các mục tiêu, giải pháp khắc phục hạn chế và nâng cao hiệu quả thực hiện.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đề tài nghiên cứu khoa học: Thực trạng và giải pháp bảo tồn, phát huy văn hóa vật thể, phi vật thể của đồng bào dân tộc Khmer tỉnh An Giang từ nay đến năm 2015 HVTH: Dương Chấn Lâm Lớp TCLLCTHC – B67 A. PHẦN MỞ ĐẦU 1. Lý do chọn đề tài: Trong quá trình cộng cư với người Kinh (người Việt), Chăm, Hoa, người Khmer đồng bằng sông Cửu Long nói chung và người Khmer An Giang nói riêng đã sớm hình thành một nền văn hóa phát triển, tạo nên bản sắc văn hóa của tộc người mình, góp phần làm đa dạng trong một thể thống nhất của bản sắc văn hóa Việt Nam. Chính sách của Đảng và Nhà nước luôn quan tâm đến đời sống của đồng bào dân tộc thiểu số, giúp họ sớm hòa nhập và sống hòa thuận với cộng đồng người Việt. Mặt khác, vẫn tôn trọng những gì thuộc về truyền thống của đồng bào dân tộc thiểu số. Người Khmer An Giang sống tập trung chủ yếu ở 02 huyện Tịnh Biên và Tri Tôn, còn lại sống rải rác ở các huyện Châu Thành, Châu Phú, Thoại Sơn. Mặc dù chỉ chiếm tỷ lệ khiêm tốn trong dân số toàn tỉnh nhưng đồng bào dân tộc Khmer có một nền văn hóa vật thể và phi vật thể vô cùng đa dạng, phong phú. Tuy nhiên do sống ở vùng núi, sản xuất nông nghiệp là chính, lại phụ thuộc vào thiên nhiên, tập quán canh tác lạc hậu nên đời sống kinh tế còn nhiều khó khăn; trình độ dân trí thấp, bị chi phối bởi tôn giáo, các hoạt động văn hóa, tín ngưỡng vừa chịu ảnh hưởng của đồng bào Kinh, vừa chịu ảnh hưởng từ phía Campuchia tạo ra sự giao thoa độc đáo nhưng cũng rất phức tạp, hụt hẩng và thiếu thốn… Do đó, trong giai đoạn phát triển của đất nước hiện nay, làm sao để văn hóa dân tộc Khmer vừa hòa mình vào cái chung của nền văn hóa Việt Nam mà vẫn giữ được nét riêng, đặc sắc của dân tộc mình. Từ những suy nghĩ trên, tác giả chọn đề tài nghiên cứu của mình là: “ Thực trạng và giải pháp bảo tồn, phát huy văn hóa vật thể, phi vật thể của đồng bào dân tộc Khmer tỉnh An Giang từ nay đến năm 2015”. 2. Giới hạn của đề tài Khảo sát thực trạng bảo tồn, phát huy văn hóa vật thể và phi vật thể của đồng bào dân tộc Khmer An Giang chủ yếu ở 02 huyện Tịnh Biên và Tri Tôn từ năm 2008 đến năm 2013, trên cơ sở đó, tác giả đề ra một số kiến nghị và giải GVHD: ThS Nguyễn Thuận Thảo 1 HVTH: Dương Chấn Lâm Lớp TCLLCTHC – B67 pháp nhằm góp phần nâng cao hiệu quả công tác bảo tồn, phát huy văn hóa vật thể và phi vật thể của đồng bào dân tộc Khmer An Giang từ nay nay đến năm 2015. Đề tài chỉ nghiên cứu thực trạng bảo tồn các loại hình văn hóa của đồng bào dân tộc Khmer như các lễ hội dân gian, loại hình nghệ thuật, ngành nghề truyền thống dân tộc, những kết quả đạt được và hạn chế, khó khăn trong chính sách bảo tồn, phát huy văn hóa truyền thống dân tộc Khmer và đề ra các mục tiêu, giải pháp khắc phục hạn chế và nâng cao hiệu quả thực hiện. 3. Phƣơng pháp nghiên cứu Tác giả đã vận dụng lý luận và phương pháp luận duy vật biện chứng của chủ nghĩa Mác-Lênin làm cơ sở nghiên cứu và phương pháp duy vật lịch sử. Đồng thời sử dụng các phương pháp lịch sử-logic, phương pháp thống kê, phương pháp hệ thống, phương pháp phân tích tổng hợp và những phương pháp khác có liên quan phục vụ trong quá trình thực hiện nghiên cứu đề tài. 4. Kết cấu tiểu luận: Ngoài phần mở đầu, phần kết luận tiểu luận gồm 3 chương: CHƢƠNG 1: Những vấn đề lý luận chưng về văn hóa và bảo tồn văn hóa CHƢƠNG 2: Thực trạng công tác bảo tồn, phát huy văn hóa vật thể, phi vật thể của đồng bào dân tộc Khmer tỉnh An Giang từ năm 2008 đến năm 2013. CHƢƠNG 3: Mục tiêu và giải pháp nâng cao hiệu quả công tác bảo tồn, phát huy văn hóa vật thể, phi vật thể của đồng bào dân tộc Khmer tỉnh An Giang từ nay đến năm 2015.. GVHD: ThS Nguyễn Thuận Thảo 2 HVTH: Dương Chấn Lâm Lớp TCLLCTHC – B67 B. NỘI DUNG CHƢƠNG 1 NHỮNG VẤN ĐỀ LÝ LUẬN CHUNG VỀ VĂN HÓA VÀ BẢO TỒN VĂN HÓA. 1.1 Một số khái niệm về văn hóa và bảo tồn. 1.1.1 Khái niệm văn hóa. Đã có rất nhiều khái niệm khác nhau về văn hóa, tùy thuộc vào những không gian, thời gian khác nhau và những tác giả khác nhau. Điều này đã dẫn đến việc có quá nhiều khái niệm khác nhau về văn hóa được đề cập đến ở cả phương Đông lẫn phương Tây. Trong quyển “Nhân chủng học Văn hóa”, giáo sư Richley H.Crapo cho rằng, hai nhà khoa học Mỹ A.L.Krober và Kluckhôn đã khảo sát 158 định nghĩa về văn hóa. Năm 1967, Abraham Moles, nhà Văn hóa học Pháp cho rằng, có 250 định nghĩa về văn hóa. Nhà nghiên cứu văn hóa Trung Hoa Từ Hồng Hưng cho rằng, có đến “hàng nghìn định nghĩa về văn hóa” [19;10]. Nhà ngôn ngữ học người Đức W.Wundt cho rằng: Văn hóa là một từ có căn gốc Latinh: Colere, sau trở thành Cultura nghĩa là cày cấy, gieo trồng. Từ nét nghĩ này về sau dẫn đến nghĩa rộng hơn là sự hoàn thiện, vun trồng tinh thần, trí tuệ. Thế kỉ thứ nhất trước Công nguyên, nhà hùng biện thời La Mã Cicéron có câu nói nổi tiếng: “Triết học là văn hóa tinh thần” [9;13]. Quay sang phương Đông, ở Trung Quốc, từ văn hóa đã xuất hiện trong đời sống ngôn ngữ ở thời Tây Hán (206 trước Công nguyên - 220 sau Công nguyên), hai từ văn và hóa đã được kết hợp lại thành văn hóa, và nhìn chung có hàm nghĩa: Dung, Thi, Thư, Lễ, Nhạc, điển chương, chế độ… để giáo hóa dân chúng. [9;14]. Cùng với thời gian, hàm nghĩa văn hóa không ngừng đươc mở rộng nhưng “văn hóa là gì?” vẫn là một vấn đề luôn được đặt ra để đón nhận những lời giải đáp ngày càng thấu đáo và đầy đủ hơn. Những năm thập niên cuối cùng của thế kỉ XX, vấn đề văn hóa được quan tâm, được xem là yếu tố có vị trí quan trọng để vừa bảo tồn dân tộc, vừa phát triển dân tộc. Tại lễ phát động Thập kỉ GVHD: ThS Nguyễn Thuận Thảo ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: