Thông tin tài liệu:
Khi cần thời gian để suy nghĩ, để nhớ lại một thông tin gì đó hay để chắc chắn lại một vấn đề gì đó, chúng ta cần “ra hiệu” bằng các “tiếng động” không có trong ngôn ngữ như “ehm” hay các cụm từ như “you know”… Linh: Anh John ơi anh có biết cái…? John: Cái gì? Linh: Thì Linh đang nhớ lại này, tự dưng lại quên mất, ai bảo anh lại ngắt lời Linh làm người ta càng không nhớ ra! À, rồi, anh John có biết cái tẩu hút thuốc tiếng Anh là gì không?...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Để tránh bị ngắt lời khi nói tiếng Anh
Để tránh bị ngắt lời khi nói
tiếng Anh
Khi cần thời gian để suy nghĩ, để nhớ lại một
thông tin gì đó hay để chắc chắn lại một vấn
đề gì đó, chúng ta cần “ra hiệu” bằng các
“tiếng động” không có trong ngôn ngữ như
“ehm” hay các cụm từ như “you know”…
Linh: Anh John ơi anh có biết cái…?
John: Cái gì?
Linh: Thì Linh đang nhớ lại này, tự dưng lại quên mất, ai bảo
anh lại ngắt lời Linh làm người ta càng không nhớ ra! À, rồi,
anh John có biết cái tẩu hút thuốc tiếng Anh là gì không?
John: Pipe. Anh tưởng Linh không nói gì nữa nên thấy lạ mới
hỏi vậy thôi. Tại Linh ý. Nói chuyện gì mà nghỉ cả… phút mới
nói nốt câu ai mà biết được. Lần sau có nghỉ thì nghỉ ngăn ngắn
thôi. Không thì cũng phải “ra hiệu” cho người ta biết là chưa nói
hết nữa chứ.
Linh: Là sao, Linh không hiểu?
John: Trong giao tiếp, khi nói chúng ta thường có những đoạn
ngắt (pause). Những đoạn ngắt này có thể khách quan xảy ra khi
chúng ta cần thời gian để nghĩ hay để chắc chắn một vấn đề gì
đó khi nói. Hoặc những đoạn ngắt này đóng một vai trò ngăn
cách các phần giữa câu, thể hiện các dấu “” (trích dẫn nguyên
văn), dấu phẩy “,”…
John: Khi quãng thời gian để suy nghĩ, để nhớ lại một thông tin
gì đó hay để chắc chắn lại một vấn đề gì đó trở nên hơi dài một
chút, người nghe sẽ dễ hiểu lầm là chúng ta đã dừng nói. Để
tránh tình trạng này, chúng ta cần “ra hiệu” bằng các “tiếng
động” không có trong ngôn ngữ như “ehm” hay các cụm từ như
“you know”… Chúng ta cũng ra hiệu bằng cách giữ nguyên ngữ
điệu (vì cuối câu ngữ điệu thường đi lên hoặc xuống) và kéo dài
giọng ra một chút xíu.
Chú ý các đoạn ngắt và các “công cụ” ra hiệu rằng chúng ta vẫn
chưa dừng lại trong đoạn ghi âm sau:
(A: Ehm:::, I don’t know, I think it’s a bit ehm::: well, like the
music you get in supermarkets or in ehm::: in hotel lifts and
places like that.
B: Yeah, I know what you mean, but ehm::: I mean, if we have
something stronger like ehm::: well, you know, blues::: or
modern Jazz or whatever, well, somebody’ll hate it.)
Linh: Anh John có thể nói thêm về đoạn ngắt sử dụng để thể
hiện dấu “” khi trích dẫn được không?
John: Như đã đề cập ở trên, một trong số những lý do của các
đoạn ngắt là khi chúng ta muốn trích dẫn lời người khác hoặc
một câu nói nổi tiếng. Để trích dẫn, chúng ta sử dụng một ngữ
điệu cao hơn ngữ điệu bình thường và cố gắng hết sức có thể tái
hiện lại giọng điệu gốc của những gì được trích dẫn ra.
Trong cùng một câu có thể không chỉ có một phần trích dẫn mà
có thể có trích dẫn nhiều lần. Mỗi phần trích dẫn và phần lời nói
của chúng ta sẽ ngăn cách bằng một đoạn ngắt ngắn và cũng
được phân biệt bởi ngữ điệu.
(I said to Terry, I said, “Can you open the door for me?” and he
said, “Open it yourself!”
Can you believe it!)
John: Lưu ý rằng trích dẫn có thể là lời nói của người khác, một
câu nói nổi tiếng hoặc cũng có thể là ý nghĩ của chính người
đang nói hay những gì được viết trong sách hay tài liệu nào đó.