Danh mục

Đêm mai có mưa rơi

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 222.63 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (7 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

1. Đêm trước ngày đi, tôi ngồi với chị bên khúc sông trước nhà. Chị hỏi: - Vỹ đi, có buồn không? - Không chị ơi, đi phố phải vui chứ… Chị bỏ một mạch vào nhà. Tôi nhìn dòng sông trôi, cũng chẳng nghĩ ngợi gì... Bến phà buổi sáng lúc nhúc người xe. Hôm nay tôi rời sông lên phố. Tôi đỗ đại học làm nức lòng ấp Ba Nui, khúc sông chảy qua ấp như hoan hỉ. Chị chèo đò đưa tôi ra bến phà, tôi lại thấy mắt chị buồn thiu… Phà nổ tạch tạch. Tôi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đêm mai có mưa rơi Đêm mai có mưa rơi TRUYỆN NGẮN CỦA TRẦN MINH HỢP1.Đêm trước ngày đi, tôi ngồi với chị bên khúc sông trước nhà. Chị hỏi:- Vỹ đi, có buồn không?- Không chị ơi, đi phố phải vui chứ…Chị bỏ một mạch vào nhà. Tôi nhìn dòng sông trôi, cũng chẳng nghĩ ngợi gì...Bến phà buổi sáng lúc nhúc người xe. Hôm nay tôi rời sông lên phố. Tôi đỗ đại học làmnức lòng ấp Ba Nui, khúc sông chảy qua ấp như hoan hỉ. Chị chèo đò đưa tôi ra bến phà,tôi lại thấy mắt chị buồn thiu…Phà nổ tạch tạch. Tôi cũng không ngoái đầu nhìn chị…Hôm qua tôi đã quên múc nước cho chị gội đầu. Tôi đi, nhớ ra mình vẫn nợ chị một lờihứa…2.Cha đưa chị về sau một chuyến buôn dài. Cha bảo, nhặt chị trên một chiếc ghe cũ mụcgiữa sông, lúc mưa đổ mù trời. Chị im lặng theo cha xuôi dòng về nhà. Năm ấy, chị mườilăm tuổi…Ngày chị xuất hiện trước mặt má, tôi thấy mắt má buồn thiu. Má nói nhẹ vào tai cha:“Sao mắt con nhỏ giống mắt người xưa quá chừng!”. Cha vùng vằng: “Tại tôi thấy nhàthiếu hơi con gái, nó lại cô lẻ giữa sông, không ruột rà gì với người kia hết, khéo lo…”Căn nhà trống vắng đến lạnh tanh. Lúc đấy, tôi vẫn ngồi ngáp dài đợi cha đưa cho cái nónkết có hình chuột Mickey, ba hứa sẽ mua khi đi buôn trên thị trấn. Chị lặng im nép mìnhvào một góc gian nhà.Những ngày thiếu niên của tôi lớn lên cùng chị, bên dòng sông yên vắng cho đến lúc tôirời sông lên phố…3.Căn chung cư chật hẹp. Nàng lục đục ngoài bếp pha hai tách cà phê đậm đặc. Tôi dọnđến sống chung với nàng vào một ngày mưa, nàng chạy xe ướt nhẹp đến căn nhà trọ củatôi và nói nhớ tôi, nhớ như điên dại. Nàng gọi tôi là chàng trai sông nước của lòng nàng.Trong mắt nàng, tôi là gã miền Tây giản dị và vững chãi. Nàng còn bảo, tôi có đôi mắtgiống người đàn ông trong di ảnh mà mẹ nàng cất trong đáy một chiếc thùng cũ kĩ. Nàngyêu tôi, còn tôi, chẳng biết có yêu nàng hay không nữa. Tôi đến sống cùng nàng vì phútcảm động yếu lòng. Nàng mua hoa vào bệnh viện thăm tôi vào mỗi buổi sáng những ngàytôi nằm viện, nàng chạy trong mưa đến nói nhớ tôi, đại loại như thế. Những lúc ấy, nànglàm tôi động lòng nhưng tôi chưa bao giờ nói yêu nàng…Nàng vẫn nhớ thói quen uống cà phê bằng ống hút của tôi. Điều đó thật tệ nhưng làm tôithú vị. Hơi cà phê bốc ra làm căn phòng trông đỡ lạnh lẽo. Nàng kéo ghế ngồi sát tôi, dựavào vai tôi. Đôi khi nàng làm tôi thấy bình yên…- Nghe nhạc nhé! – Tôi nói nhỏ vào dáng vẻ ngiêng ngiêng của nàng.- Một bài hát về mưa nhe chàng trai sông nước - Nàng giả vờ thiếp trên vai tôi.Tôi mở bản Rain of the next night của một gã ca sĩ có tiếng ở Trung Quốc treo trêndesktop máy tính của nàng. Có lẽ nàng thích bản này. Nàng bảo, thích tính truyền kiếpcủa nó. Câu chuyện bắt đầu khi một tay chụp hình xem một bức ảnh treo trong một lễcưới. Một bức ảnh chụp Trung Quốc những năm 90: Chàng trai đội nón bê rê màu nâu,đeo nịt vai và cô gái nhìn mê hồn trong những bộ sườn xám sặc sỡ, lưng lửng, bó sátngười. Một bối cảnh xưa cũ hiện ra với câu chuyện tình buồn. Tôi chẳng thấy một cơnmưa nào rơi trong clip chỉ thấy nước mắt của tay nhiếp ảnh khi gã chui vào tấm khăn củachiếc máy ảnh kiểu cũ để chụp ảnh cưới cho cô gái gã yêu. Tôi thích đoạn chàng trai làmrơi chiếc vòng cẩm thạch và cô gái đeo găng tay đỏ, sườn xám đỏ, bông tai đỏ, cài tóc đỏ,môi đỏ, lấy tay che miệng bật khóc khi chụp ảnh cưới một một tay thương gia già khú.Phía sau nàng, chữ “Shuang xi” (*)cũng thắm đỏ. Tôi xem lại clip độ ba lần và bỏ quênluôn gã ca sĩ đang ôm vĩ cầm ngồi hát. Nàng đã thiếp thật trên vai tôi, thỉnh thoảng nànghắt hơi do cả buổi dầm mưa đến tìm tôi…Tôi bế nàng lên giường, lấy chăn đắp cho nàng. Nàng ngủ thật say trong mùi chăn mới.Tôi trở lại với tách cà phê và bản nhạc còn dang dỡ…Tôi xách hành lý trở về căn trọ của mình khi bản nhạc kết thúc. Cuối cùng, tôi nhận ra,tôi chẳng bao giờ yêu nàng…Nàng gọi điện khóc rấm rứt, tôi ngồi nghe và im lặng…Tôi search bản Rain of the next night trên mạng. Tôi cũng treo file trên desktop nhưnàng. Tự dưng tôi thích bản này đến lạ. Đúng hơn là tôi thích bối cảnh xưa cũ của nó. Tôicảm thán liên tục cảnh chia ly của chàng trai và cô gái. Bi kịch một đám cưới. Tôi xemlại không biết bao nhiêu lần…Ngoài căn trọ, mưa rơi trên mái tôn lộp bộp. Âm thanh làm tôi bỗng nhớ da diết nhữngcơn mưa trong đêm ở Ba Nui. Những cơn mưa luôn đến muộn. Nhớ chị luôn đứng trướchiên nhà ngắm mưa rơi trên khúc sông đang trôi hiền hòa trước mặt…Chẳng biết giờ này, ở dưới có mưa?Chẳng biết có ai múc nước cho chị gội đầu khi chiều hiu hiu gió? Tôi vẫn nợ chị một lờihứa…4.Tôi chạy xe về quê trong chiều. Những cơn mưa dầm dề làm cho khu ngoại ô sũng nước,ám lên thứ mùi hôi ghê người. Chiếc Jupiter màu xanh bết đầy nước. Về miền Tây, trờiđã vào đêm. Chuyến phà cuối cùng cũng từ từ rời bến. Không gian cô tịch đến ghê người.Tiếng ọ ẹ dưới lòng sông càng sang bờ càng rõ nét.Cơn mưa đêm lại rơi. Tôi ...

Tài liệu được xem nhiều: