Danh mục

Đêm Nằm Soi Bóng

Số trang: 12      Loại file: pdf      Dung lượng: 132.79 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Trí viết vội cho xong báo cáo cuối tuần, tắt máy PC, vẫy tay chào đồng nghiệp ngồi gần: - Về nhé anh Tiến. Have a nice weekend, and see you next week. Tiến ngẩng lên, nhướng mắt nhìn: - Sao hôm nay về sớm thế? Có mục gì hả? Trí mim cười: - Yes sir! Về chuẩn bị sớm mai đi D.C. xem hoa anh đào. - Thế hả? Nhưng đi một mình buồn chết. Trí ngần ngừ: - Đi với người bạn anh ạ.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đêm Nằm Soi Bóng Đêm Nằm Soi BóngTrí viết vội cho xong báo cáo cuối tuần, tắt máy PC, vẫy tay chào đồng nghiệp ngồi gần:- Về nhé anh Tiến. Have a nice weekend, and see you next week.Tiến ngẩng lên, nhướng mắt nhìn:- Sao hôm nay về sớm thế? Có mục gì hả?Trí mim cười:- Yes sir! Về chuẩn bị sớm mai đi D.C. xem hoa anh đào.- Thế hả? Nhưng đi một mình buồn chết.Trí ngần ngừ:- Đi với người bạn anh ạ.Tiến bỗng dưng trở nên ngập ngừng:- Bạn gái hả? Phải cô Ngân không?Trí có vẻ ngạc nhiên:- Anh biết cô ấy hả? Vâng, Ngân chưa tới D.C. bao giờ, tháng Tư hoa đào nở bên bờ sôngPotomac đẹp vô cùng. Tôi đã tới đó một lần, vẫn còn nhớ mãi.Tiến xô ghế đứng dậy, tần ngần vỗ vai Trí:- Tôi gặp anh và Ngân vài lần tại chùa Sư Nữ, anh và cô ấy thường ngồi ngoài vườnchuyện trò, hầu như không chú ý tới ai nên không thấy tôi.Trí có vẻ ngượng:- Hoá ra là vậy! Anh biết tên của Ngân nên có lẽ cũng quen cô ấy.- Không, tôi không quen nhưng biết rất rõ về Ngân vì cô ấy cùng làm một chỗ với nhàtôi. Có điều tôi muốn nói với anh …Thấy Tiến có vẻ ngần ngừ, Trí dục:- Có gì anh cứ nói.Tiến thở dài:- Anh biết nhiều về gia cảnh của Ngân không?Trí gật đầu:- Chúng tôi quen nhau đã vài tháng, cũng biết được ít nhiều.- Vậy anh biết gì về chồng của Ngân?- Ngân nói nhiều về đứa con gái đang theo học đại học ở gần đây nhưng hầu như khôngbao giờ nhắc tới ông chồng. Khi mới quen tôi có hỏi, chi thấy Ngân buồn bã lắc đầu,nước mắt lưng tròng nên tôi đoán là hai vợ chồng đã chia tay trong buồn phiền. Tôikhông bao giờ nhắc tới chuyện đó nữa vì sợ làm cô ta buồn thêm, nhất là từ khi tình bạnđã chuyển thành tình yêu.Tiến lắc đầu, giọng thật ngậm ngùi:- Không phải vậy đâu. Vợ chồng Ngân vẫn còn sống với nhau. Anh Văn bị stroke, liệtnửa người, miệng méo và một cánh tay co quắp không cử động được, đi lại cũng rất khókhăn, phải chống gậy, dù chỉ quanh quẩn trong nhà. Anh ấy cũng là cựu quân nhân nhưchúng mình. Tội nghiệp lắm anh ạ!Mặc cho Trí đứng thẫn thờ, Tiến trở lại ghế ngồi, đưa mắt buồn bã nhìn màn hình PCnhưng hình như không thấy gì trên đó. Biết là mình không nên dính vào chuyện củangười khác, Tiến nghĩ thầm, thế nhưng cũng không đành lòng nhìn một người có thời làchiến hữu bây giờ đã mang nỗi đau tàn tật lại còn bị dày vò cho đau thêm. Có nỗi bấthạnh nào lớn hơn thế không hả anh Văn? Nước mắt Tiến muốn trào ra khi nghĩ tới niềmđau xót của một kiếp người.***Hôm nay là ngày lễ Vu Lan, xe đậu kín sân chùa Sư Nữ, và khó khăn lắm Trí mới len vàođược chính điện, nhưng không tìm được một chỗ trên bàn thờ để đặt giỏ trái cây cúngPhật. Cũng hơn ba năm rồi từ ngày Thúy qua đời, và cũng kể từ ngày đó Trí mới biết tớikinh kệ và chùa chiền. Gần đây bố lại mới mãn phần, Trí lại càng gắn bó với nơi đặt diảnh của vợ và cha nên thỉnh thoảng Trí vẫn lên chùa thắp nhang cho bố, cho Thúy, và cholòng mình bớt cô đơn.Nhìn người đàn ông lúng túng với giỏ trái cây, Ngân nhanh nhẹn tiến lại gần:- Ông để tôi giúp cho.Ngân sắp xếp lại những bình hoa và cây trái của khách thập phương bày hỗn độn trên bànthờ, đỡ giỏ trái cây từ tay Trí, đặt gần lư hương đang nghi ngút khói, và đốt một nénnhang đưa cho Trí:- Mời ông.Trí gật đầu cảm ơn người đàn bà, cầm nén nhang, chắp tay nhìn tượng phật Quan ThếÂm khấn thầm. Ngân đứng tránh sang một bên, kín đáo nhìn người đàn ông. Mắt ông tanhắm hờ, như quên hết những người xung quanh. Chính điện ồn ào thế nhưng ông tatrông sao cô đơn. Không biết ông ta có tìm được niềm thanh thản ở nơi này hay không,Ngân nghĩ thầm, hay là cũng như mình tới đây để tìm quên nhưng khi ra về lại thấy trốngvắng với cuộc đời.Người đàn bà mặc áo dài màu tro, đồng phục của những người tới làm công quả trongchùa, nhưng vẫn đẹp mặn mà với son môi màu cánh sen và làn da trắng phớt nhẹ lớpphấn hồng. Trí nghĩ chắc chắn là người đàn bà ấy phải hãnh diện về nhan sắc của mình,thế nhưng đôi mắt sâu thăm thẳm đó sao lại rất buồn. Chả nhẽ là em cũng như tôi, cũngcô đơn vì vắng bóng những người thân yêu trên đời?Trí cám ơn người đàn bà thêm một lần nữa trước khi đi vào hậu viện, nơi bày di ảnh củanhững người đã khuất, để thắp nhang cho vợ, và cho bố. Trí đứng thẫn thờ trong hươngkhói nhạt nhòa một lúc thật lâu trước khi buồn bã ra về.Trí gặp lại Ngân ngay tại sân chùa. Ngân đang tiễn một cặp vợ chồng già ra xe, thấy Trí,Ngân mỉm cười:- Ông không ở lại ăn cơm chay nhà chùa sao?Trí cười buồn:- Có một mình thấy lạc lõng trong phòng ăn nên không muốn ở lại.Ngân nhíu mày:- Sao lại thế. Đều là tín hữu cả mà. Ông ở lại dùng cơm chay với nhà chùa. Ngân cũng ăntrưa với các anh chị giúp việc ở đây.Trí tần ngần:- Thế cho tôi … ngồi chung được không?Ngân bật cười:- Dạ được, nhưng ông phải chờ. Bao giờ khách dùng cơm xong mới tới lượt chúng tôi.Chỉ sợ ông đói, chờ không được.Trí cũng cười:- Tôi chờ được. Tôi sẽ ngồi ở ghế đá ngoài vườn, khi nào chị Ngân tiếp khách xong chotôi biết nhé. By the way, tê ...

Tài liệu được xem nhiều: