Danh mục

Đêm Nghe Huyền Trân Khóc

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 0.00 B      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 3,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ngày trước ở vùng quê cũ của tôi thỉnh thoảng vẩn có những gánh hát đến hát phục vụ cho bà con ở đình thần vào một dịp lể lạc hay cúng tế .Thường là vào những ngày nông nhàn rỗi .Đây cũng là loại hình giải trí duy nhất ngày đó .Những khi gánh hát về xóm làng vui vẻ rộn ràng hẳn lên . Lắm cặp đôi nên duyên nhau cũng nhờ quen biết trong những lần đi xem hát ngoài đình .Tôi vẩn còn nhớ khá nhiều tuồng tích cải lương ngày ấy ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đêm Nghe Huyền Trân Khóc Đêm Nghe Huyền Trân KhócNgày trước ở vùng quê cũ của tôi thỉnh thoảng vẩn có những gánh hát đến hát phục vụcho bà con ở đình thần vào một dịp lể lạc hay cúng tế .Thường là vào những ngày nôngnhàn rỗi .Đây cũng là loại hình giải trí duy nhất ngày đó .Những khi gánh hát về xómlàng vui vẻ rộn ràng hẳn lên . Lắm cặp đôi nên duyên nhau cũng nhờ quen biết trongnhững lần đi xem hát ngoài đình .Tôi vẩn còn nhớ khá nhiều tuồng tích cải lương ngày ấy.Nhưng đọng lại trong tâm trí của tôi nhiều nhất thì là tuồng cải lương về Huyền TrânCông Chúa .Nhà tôi ở gần đình thần nên khi những gánh hát ấy đến một số đào kép hay đến trọ tạmnhà tôi và nhà những bà con gần đó .Thay vì ngủ nghĩ tạm bợ ở đoàn như khi đến diễnmột số nơi khác .Tính người dân quê tôi hiếu khách nên thường nấu món này món kiamời họ ăn.Xem như một cách cám ơn lời ca tiếng hát mà họ mang lại .Nếu lần sau họ códịp trở lại thì coi như đã là người thân quen trong gia đình .Thời đó hình như là người tasống đơn giản, tình cảm hơn bây giờ .Gánh hát vẩn bán vé nhưng những ai không đủ tiền mua vé thì chỉ cần đưa cho chú gáccổng một món tiền nhỏ không ấn định thì có thể được vào xem. Người có vé thì đượcngồi ghế còn không vé thì ngồi ghế nhỏ .Người xứ tôi gọi theo tiếng địa phương là ghếxúp , ghế đẩu.Thoải mái hơn thì cứ tự nhiên ngồi thẳng xuống sàn nhà hoặc đứng xem.Sau giải lao gần cuối tuồng ,thường còn một hai màn là hết tuồng thì bầu gánh thả giàn .Tức là mở hẳn cửa cổng ai muốn xem cũng có thể tự do đi vào .Khoảng cách giữa khácgiả và nghệ sĩ gần như là không có .Sau vở tuồng bà con hay nấu cháo gà , vịt bồi dưỡngcho anh , chị em trong gánh hát .Một cái cách sống tình cảm như những con người chânphương mộc mạc ngày ấy.Tôi không nhớ cô đào chánh năm xưa ở nhờ nhà tôi tên thật là gì , ngoài cái tên tôithường gọi là cô Năm .Nhưng tôi lại nhớ rất rõ vai Huyền Trân do cô ấy đóng .Nhiềubuổi chiều tôi bỏ cả bữa cơm chỉ vì thích ngồi nhìn cô Năm sắm tuồng mà bây giờ ngườita gọi là hóa trang .Tôi mê mẫn màu sắc lung linh của bộ trang phục công chúa .Tóc giắttrâm cài dáng điệu thướt tha , yểu điệu đài cát . Gương mặt đẹp do phấn sáp khác xagương mặt thật tái xanh thiếu sức sống của cô vào buổi sáng .Buổi tối cô Năm thường cho tôi một cái ghế nhỏ để ngồi một góc nơi phía cánh gà xemhát.Đơn giản bởi tôi dể sai dể bảo trong những việc lặt vặt .Kể cũng lạ lần nào tôi cũngkhóc hết nước mắt khi đến cảnh Huyền Trân lệ tuôn dòng than thân trách phận .Đau xóttạ từ người thân, người yêu bước xuống thuyền để đi lấy vua Chế Mân .Mặc dù xem đixem lại cả chục lần . Thậm chí biết trước đoạn nào thì cô ấy vũ đạo quơ ống tay áo ra saovà sẽ hát câu gì .Nhưng tôi vẩn cứ khóc . Ngay cả lúc mang ly nước mát đến cho nàngcông chúa ấy trong cánh gà .Tôi vẩn khóc tấm tức không ngừng , khiến cô Năm phảicười phì .Tôi thời ấy còn nhỏ không biết phân biệt được đâu là hát đúng điệu ,lên vọng cổ ngọtcũng như thế nào gọi là hư cấu của tuồng .Hoặc bởi do cô Năm diễn qúa đạt ,qúa haykhiến trí óc còn non nớt của tôi dể dàng nhập tâm vào những gì mình thấy trước mắt. Dùtôi biết rõ rằng chút nữa thôi .Khi tấm màn đỏ buông xuống thay lời chào vãn hát .HuyềnTrân của tôi lại lau sạch son phấn ra ngồi ăn cháo gà , cười nói , đùa giỡn cùng nhữngngười bạn của mình .Khuya thì ngủ tại bộ ván gõ mát rượt ở nhà tôi chứ chẳng hề bị gảđến nơi xa xôi nào.Ngày tháng dần trôi , cuộc sống phát triển .Những bộ phim chưỡng ì xèo của Hồng Kôngvới lời thuyết minh eo éo như nghẹt mũi bắt đầu kéo về xứ tôi . Chúng được chiếu ởnhững rạp lưu động tư nhân ngay đầu xã .Những cuốn phim ấy nhanh chóng lôi kéo khángiả và đánh bật những gánh hát nhỏ nhoi trong ký ức tôi ngày ấy .Thỉnh thoảng Dì và Mẹtôi cao hứng cũng hát vài câu vọng cổ trong vở tuồng ngày cũ như luyến nhớ một thời đãxa .Tất cả trở thành kỷ niệm tựa một điều hiển nhiên phải xảy ra .Nhưng hình ảnh nhânvật công chúa Huyền Trân thời thơ ấu vẩn khắc sâu nơi tôi như một kỷ niệm trong trẻovĩnh viển không hề phai mờ theo dòng thời gian .Năm tôi vào cái tuổi đôi tám , đôi chín người ta gọi là mới lớn .Nhân một dịp về ViệtNam đi nhà sách ở Sài Gòn tôi mua một quyển sách có tựa đề Huyền Trần Công Chúa.Về nhà tôi háo hức xem một mạch .Nhưng khác với cái thuở thơ bé xem xong tôi chẳngnhững không hề xúc động mảy may mà tôi còn cho quyển sách ấy chẳng ra làm sao cả.Không hay cũng chẳng hợp lý , dù tôi đã đủ trí óc nhận biết đó là câu chuyện có thậtđược lưu truyền lại cho thế hệ sau .Tôi khi đó mang đầy cái tư tưởng hiện đại mới mẽ.Sống phải biết theo đuổi mục đích , tranh đấu cho cái mình yêu thích .Hoặc bởi do tuổitrẻ quen chạy theo nhịp cuộc sống vội vã tôi không đủ chậm để đọc cho thấu hiểunhững ý tứ tác giả muốn gởi gắm. Càng không nghiệm ra được câu chữ sâu xa cách hànhvăn miêu tả tâm trạng của từng nhân vật.Nên ...tôi thầm tự hỏi mắc mớ chi nàng công chúa ấy phải thụ động xuôi tay trước hạnhphúc của mình .Đi l ...

Tài liệu được xem nhiều: