Danh mục

Đi Myanmar : Đến Inle sẽ chẳng muốn về.

Số trang: 49      Loại file: pdf      Dung lượng: 2.39 MB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 15,000 VND Tải xuống file đầy đủ (49 trang) 0
Xem trước 5 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Rời Mandalay, chúng tôi bắt đầu tận hưởng "những ngày sung sướng", nói sung sướng là vì tôi sắp xếp lịch trình chuyến đi theo kiểu "cực trước, sướng sau" nhằm refresh lại tinh thần thể xác sau những ngày rong chơi mệt nhọc đây tinh thần tiết kiệm. Không còn cảnh đi xe bus đêm lúc lạnh tanh lúc nóng hầm hập, không còn cảnh ngủ nhà trọ rẻ tiền nệm cứng đau lưng nhà tắm chật chội... những ngày sau cùng của chuyến đi đến hồ Inle chúng tôi di chuyền bằng máy bay ở thì chơi luôn...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đi Myanmar : Đến Inle sẽ chẳng muốn về.Đi Myanmar : Đến Inle sẽ chẳng muốn về.Rời Mandalay, chúng tôi bắt đầu tận hưởng những ngàysung sướng, nói sung sướng là vì tôi sắp xếp lịch trìnhchuyến đi theo kiểu cực trước, sướng sau nhằm refresh lạitinh thần thể xác sau những ngày rong chơi mệt nhọc đâytinh thần tiết kiệm. Không còn cảnh đi xe bus đêm lúc lạnhtanh lúc nóng hầm hập, không còn cảnh ngủ nhà trọ rẻ tiềnnệm cứng đau lưng nhà tắm chật chội... những ngày sau cùngcủa chuyến đi đến hồ Inle chúng tôi di chuyền bằng máybay ở thì chơi luôn resort nằm ven hồ... Rứa thì đúng lànhững ngày sung sướng rồi phải không?Trước khi đi, tôi nhờ anh chàng dân Burmese Minthu, ngườimà tôi nhắc đến trong P.1 book vé máy bay giúp tôi trước rồiqua đó tôi thanh toán tiền sau. Phải công nhận vé máy baynội địa bên Myanmar này khá đắt, chặng bay từ Mandalay điHeho chỉ có hơn 20 phút bay mà giá là 53USD. Do giá caomức sống người dân còn rất thấp nên máy bay ở đây đa số làdành cho du khách hay quan chức, nhà giàu... chứ dân địaphương đi lại không nhiều dù ở đất nước này ngoài hãnghàng không quốc gia ra thì còn có rất nhiều hãng hàng khôngtư nhân, không phải như một vài hãng như ở nước ta.Người Burmese nói chung hầu hết đều có làn da ngăm đendo thời tiết nắng nóng cũng như họ hiếm khi che đậy kín mítnhư ở xứ mình nên khi đi ra đường khó mà gặp được nhữngcô gái đẹp. Tuy nhiên tiếp viên ở những hãng hàng không thìtoàn là những cô gái xinh đẹp. Họ vừa dịu dàng nhẹ nhàngnói tiếng Anh tốt vừa luôn mỉm cười vui vẻ thoải mái khi dukhách giơ máy chụp hình lên xin chụp hình, họ đã tạo ấntượng rất tốt trong lòng du khách về con người Myanmar.Nói chuyện mấy cô gái xinh đẹp, da dẻ mịn màng, tôi chợtnhớ đến loại bột bôi mặt thanakha mà người dân Burma haybôi. Như hình tôi đã post trong album, đa số người dânBurma đều bôi mặt bằng bột thanakha này. Đây là bột lấy từcây thanakha, có tác dụng vừa dưỡng da vừa chống nắng vậynên khi đi Myanmar bạn sẽ thấy rất rất nhiều người bôi thứbột này lên mặt. Vậy nên dù họ có đen nhưng da mặt họ lúcnào cũng láng đẹp mịn màn... đó là do họ xài bột thanakha.Do còn lạc hậu nên vé máy bay ở đây còn in loại vé có cuốngồm nhiều liên như ngày trước ở mình chứ chưa có vé điệntử. Sân bay Mandalay nằm khá xa thành phố, cách trung tâm30km nhưng đường sá rất tốt, dễ đi. Chúng tôi bắt taxi đi ravới giá 20k kyat tính ra là khá rẻ cho quảng đường này. Làmthủ tục ở sân bay nhỏ này còn lạc hậu, tất cả boarding passhay mọi thứ đều ghi bằng tay chứ không có máy tính gì cả.Tuy nhiên, tất cả đều nhanh gọn boarding pass không có sốghế mà chỉ ghi số thứ tự để quản lý số lượng khách. Kháchcứ lên máy bay tự do chọn chỗ ngồi y như kiểu đi hãng máybay gá rẻ Ryan Air bên châu Âu tôi trải qua mùa hè nămtrước vậy.Từ Mandalay, chỉ tốn chừng 20 bay là tới Heho. Cái này làđi máy bay ATR đó chứ nếu bay Boeing hay Airbus chắc tôinghỉ còn nhanh hơn nhiều. Muốn đến Inle bằng máy bay thìphải ghé Heho. Sân bay Heho nhỏ xíu này cũng khá nhộnnhịp du khách do ai tới Burma cũng muốn đi hồ Inle chobiết cách đó không xa là vùng núi Kalaw nghe nói rất đẹp,đẹp kiểu như Sapa bên mình, thích hợp cho đi trekking tụiTây balô rất khoái nên khi đến Heho du khách Tây hay điKalaw trước sau đó xuống Inle nghỉ ngơi. Chuyến này tôi đikhông ghé Kalaw được nên chắc chắn lần tới, nhứt định phảiđi Kalaw.Chúng tôi đi tiết kiệm nên không bắt taxi để về Inle mà đi xecab cho rẻ với giá 20k kyat trong khi đi taxi giá là gấp đôi.Đi xe cab chậm hơn, nhìn bèo nhèo nhưng được cái mát mẻhưởng được gió trời vùng cao cảm giác như được hòa mìnhvào cuộc sống của người địa phương [ cái ni là tự an ủi ].Đường từ sân bay Heho về Inle khá xa, cũng hơn 30 cây sốlúc uốn lượn quanh co đồi núi, lúc phẳng bằng băng quanhững cánh đồng lúa vừa cấy xong thấp thoáng bóng mạ nontrên những thửa ruộng nước lấp xấp. Đường sá ở Myanmarđi đâu cũng tràn ngập cây xanh mát mắt, người Burma haynuôi bò trắng để kéo xe cày ruộng nên đi đường nhìn thấytừng đàn. Mất một tiếng đồng hồ hơn, xe cab dừng lại tạipermit booth trên đường vào Inle để mua vé [ USD 4/ vé mỗikhách ] sau đó vào địa phận Nyangshwe được coi là downtown của vùng Inle, nơi đa số khách balô ở tại đây trongnhững nhà trọ giá rẻ để đi chơi hồ Inle.Do chúng tôi ở resort ven hồ Inle nên xe cab thả chúng tôitại bến tàu từ đó chúng tôi thuê tàu với giá 8k kyat để đi raresort. Tôi định rủ thêm vài người đang muốn đi cùng ra hồInle để share tiền tàu nhưng không được vì tàu ở đây quyđịnh chỉ được chở dưới 5 người vậy nên tôi không có cơ hộitiết kiệm thêm tiền mà phải bao nguyên tàu để đi. Trước khiđi, tôi không quên dặn bác tài xe cab ngày rước chúng tôi từđó ra lại sân bay Heho chứ thuê xe từ resort hay từNyangshwe giá luôn cao hơn.Hồ Inle nối với khu Nyangshwe bằng một con kênh lớn, đâylà huyết mạch giao thông chính bằng đường thủy ra hồ Inlecũng ...

Tài liệu được xem nhiều: