Danh mục

Đi trong sương mù

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 147.53 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Người đàn bà rạp lưng trên chiếc xe đạp như con cào cào màu nâu cỡi trên chiếc lá lúa. Qua mấy cái truông nữa, qua một cánh đồng nữa là tới nhà. Buồng chuối và mấy trái đu đủ chín không trúng phiên, cho nên người đàn bà phải đạp xe cả chục cây số để đem tới chợ thị trấn bán, tiện thể mua chút cá về nấu ngọt. Chắt mót được vài đồng thì chân đã rã rời. Mắt chăm chăm nhìn theo con đường nhàu nhĩ, người đàn bà sốt ruột khi thấy mặt trời càng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đi trong sương mù Đi trong sương mù TRUYỆN NGẮN CỦA PHƯƠNG TRÀNgười đàn bà rạp lưng trên chiếc xe đạp như con cào cào màu nâu cỡi trên chiếc lá lúa.Qua mấy cái truông nữa, qua một cánh đồng nữa là tới nhà. Buồng chuối và mấy trái đuđủ chín không trúng phiên, cho nên người đàn bà phải đạp xe cả chục cây số để đem tớichợ thị trấn bán, tiện thể mua chút cá về nấu ngọt. Chắt mót được vài đồng thì chân đã rãrời. Mắt chăm chăm nhìn theo con đường nhàu nhĩ, người đàn bà sốt ruột khi thấy mặttrời càng lúc càng lên trên chóp nón. Vậy mà ở nhà, bếp núc còn lạnh tanh. Rồi lửa cũng được nhóm lên. Mấy cây củi đem từ trên gò về hôm qua hắt vô mặt nhữngcuộn khói cay xè trước khi bùng lên và nổ lép bép. Người đàn bà lật đật đi vo gạo nấucơm rồi đem cá ra làm. Chưa đầy một tiếng đồng hồ nữa, chồng chị từ ngoài ruộng trởvề. Khi đó, cơm canh đã sẵn sàng. Người chồng chỉ cần ra ang nước rửa mặt, vắt cái áomướt mồ hôi lên vách là có thể cầm đũa lên. Cuộc hôn nhân của người đàn bà cũng bình thường như bao cuộc hôn nhân khác ở quê.Sau một thời gian qua lại tìm hiểu, gia đình hai bên ưng thuận thì làm đám cưới. Kỳ thựctrước khi lấy chồng, cô gái quê đã có ý với một chàng trai ở cách xóm này tới mấy chụccây số. Một chàng trai mà theo lời ba má cô là trói gà không chặt, chẳng có gì đảm bảocho tương lai. Ba má cô cần một chàng rể giỏi làm nông, biết rõ lúc nào thì trồng cây gìcho thích hợp. Cô gái quê học tới lớp chín thì nghỉ ở nhà, thấy rằng ba má nói có lý.Thêm vào đó, đường từ nhà mình tới nhà người ta cũng khá xa. Người chồng mà cô gái chọn nổi bật trong đám thanh niên xúm xít quanh cô hồi đó.Khác với anh kia, anh này có thể trói cả một con bò cộ, nhà lại ít anh em. Cô gái lấychồng như một lẽ đương nhiên, và coi đó cũng là bổn phận để cha mẹ yên lòng. Sau khi cặm cụi với hai vụ lúa trên đám ruộng phía trước nhà, người chồng đi bán sứcmạnh cơ bắp cho chủ rẫy mía và các trang trại. Giấc mơ duy nhất của anh là tới một ngàynào đó không còn phải đi làm công và có một trang trại của riêng mình. Nhưng bốn đứacon gái chui ra năm một đã không để cho giấc mơ đó thành sự thực. Mặc cảm thua thiệttrước bạn bè khiến anh thường xuyên quá chén và sau đó, đem cơ bắp ra để nói chuyệnvới vợ con. Bốn đứa con, bốn cái miệng nhỏ xíu hút cạn sinh lực người đàn bà. Chị như cái cây sắpkhô, ai nhìn cũng có cảm giác là chỉ cần khua mạnh tay thì nó sẽ gãy cái rốp. Cái cây cũng đã quen với việc bị bẻ gãy. Sau đó, nó tự động chắp nối lại từng khúctừng khúc một đã không còn nhựa của mình, trong khi từng chiếc lá héo rũ rụng xuống vàtan vào trong đất, như nước mắt đã bao lần tan vào các kẽ tay. Cái cây không còn nhựavẫn gắng gỏi, để chở che cho những cây con vươn lên cứng cáp. Vậy mà có một lần, cái cây ấy muốn chạy trốn vào trong đất. Đó là khi người đàn bà từnhà thương trở về, sau một thời gian dài chịu đựng những cơn đau âm ỉ. Những cơn đaulớn dần trong bụng. Người đàn bà trở về nhà, mệt hụt hơi và lo thắt ruột khi xìa ra trước mặt chồng kết quảsiêu âm và chỉ định của bác sĩ. Chồng chị nhìn lướt qua chữ “u nang” rồi vò đầu bứt tai: - Chết cha, tiền đâu mà mổ? Câu hỏi này thật ra đã lẩn quẩn bên người đàn bà suốt quãng đường từ nhà thương trởvề. Nhưng khi nó bật ra từ miệng chồng, chị lại thấy lòng đau nhói. Sau một hồi im lặng để nuốt trôi cảm giác nghẹn đắng, người đàn bà rón rén nói: - Tiền bán mè đợt trước còn hơn hai triệu. Hay là… Chồng chị chép miệng, thở dài: - Rồi lấy gì mua xe? Ngày nào cũng đạp rã cẳng. Chị kinh ngạc nhìn người đàn ông đã sống với mình mười ba năm, có với nhau bốn mặtcon. Sao chị lại không biết vợ chồng đang ráng dành dụm mua một chiếc xe máy chừngnăm sáu triệu cho đỡ đôi chân từ nhà tới các trang trại, mỗi khi có chuyện cần kíp ra thịtrấn thì cũng không phải mượn mõ phiền hà hàng xóm. Nhưng chẳng lẽ chiếc xe máy lạiquan trong hơn cả một con người? Chừng như chồng chị cũng đoán được phần nào suy nghĩ của vợ nên nhẹ nhàng nói: - Nghe nói chị Bảy ở xóm trên cũng mắc chứng đó. Không mổ, cũng đâu có sao! Nước mắt người đàn bà muốn bật ra sau câu nói đó. Kể từ khi sinh đứa con gái thứ tư,chị đã quen với những lời nặng nhẹ của chồng. Nhiều khi, lời nói như từng hòn đá quăngvào, đau điếng, và người đàn bà trân mình chịu đựng. Nhiều khi, buồn rớt nước mắt,người đàn bà lại nhớ xiết bao những lời nói nhẹ nhàng hồi hai người mới lấy nhau. Phải,lâu lắm rồi chồng chị mới nói với vợ một câu dịu dàng. Nhưng lời dịu dàng này lại nhưlưỡi dao lam rạch một đường ngọt xớt vào chị. Người đàn bà chôn ánh mắt xuống nền xi măng nứt ngang nứt dọc. Mạch máu trongngười chị cũng giống như những đường nứt chằng chịt dưới nền nhà. Nó đang vỡ ra, tanra. Người đàn bà thấy mình muốn sủi bọt. Cơn đau trong bụng cuộn lên. Cơn đau từ những trận đòn cũ cũng cuộn lên. Chừng nhưmáu đang chảy ra từ những vết bầm tím đã tan lâu trên mặt, trên lồng ngực tóp rọp.Trong ...

Tài liệu được xem nhiều: