Lần đầu tiên Linh San gặp Sở Sở. Đó là một buổi chiều tháng mười. Nếu không gặp Sở Sở, có lẽ cuộc đời của Linh San đã phẳng lặng không sóng gió như hai mươi năm đã quạ Bình thường nhưng vui vẻ, đầy đủ, thoải mái và rồi sẽ lấy chồng đẻ con như bao nhiêu người bình thường khác. Vậy mà... như một định mệnh nàng đã gặp Sở Sở. Buổi chiều hôm ấy đối với Linh San cũng giống như những chiều khác. Sau buổi ăn trưa, đến trường "Bé Ngoan" với những học trò...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Điệp Khúc Tình YêuĐiệp Khúc Tình Yêu Quỳnh Dao Điệp Khúc Tình Yêu Tác giả: Quỳnh Dao Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 19-October-2012Trang 1/139 http://motsach.infoĐiệp Khúc Tình Yêu Quỳnh Dao Chương 1 -Lần đầu tiên Linh San gặp Sở Sở. Đó là một buổi chiều tháng mười.Nếu không gặp Sở Sở, có lẽ cuộc đời của Linh San đã phẳng lặng không sóng gió như hai mươinăm đã quạ Bình thường nhưng vui vẻ, đầy đủ, thoải mái và rồi sẽ lấy chồng đẻ con như baonhiêu người bình thường khác. Vậy mà... như một định mệnh nàng đã gặp Sở Sở.Buổi chiều hôm ấy đối với Linh San cũng giống như những chiều khác. Sau buổi ăn trưa, đếntrường Bé Ngoan với những học trò nhỏ. Dạy hát, nhảy muá, chơi trò chơi, kể truyện... Mãiđến năm giờ chiều tan dạy, mới trở về nhà. Nàng sống với cha mẹ trong khu chung cư.Từ ngày thành phố Đài Bắc mở rộng, các cao ốc phát triển nhanh chóng, chung cư trở thànhnơi ở hợp lý cho những người có lợi tức bình thường. Và gia đình của Linh San cũng ở trongvòng thông lệ đó. Lúc mới đến đây, Linh San vừa tròn mười tám. Bốn năm ở đây là cả một sựsuy nghĩ. Trước kia, tuy nhà không đồ sộ nhưng nhà nhà qua lại thoải mái. Tình láng giềngkhắng khít, ai cũng có thể là bạn bè, giúp đỡ nhau. Còn ở chung cư này, chỉ cách nhau có mộtvách ngăn, sống gần nhau mấy năm trời mà sao vẫn xa lạ. Ví dụ như nhà của Linh San nằm ởtầng thứ tư này. Tổng cộng có năm căn cùng tầng, vậy mà Linh San không biết những ngườiláng giềng của mình họ sống bằng nghề gì, gia đình có bao nhiêu người? Thỉnh thoảng San mớinghe cô giúp việc kể lại là căn E mới dọn đi, Căn A đổi chủ...Chiều hôm ấy, từ trường về với chồng vở mẫu giáo trên tay, Linh San bước vào cổng chung cựNàng nhìn về phía thang máy. Đèn đang cháy ở nút tầng thứ mười. Linh San có tật ít chịu chờđợi và nàng vội vòng qua cầu thang thường. Lên tầng hai, rồi tầng ba... Chợt nhiên Linh Sannghe thấy có tiếng đuổi bắt nhau. Chuyện gì xảy ra thế? Tòa chung cư này tổng cộng có trênsáu mươi căn nhưng từ xưa đến nay, phải nói là rất yên tĩnh. Linh San vừa đặt chân đến chânthang lầu tư thì một bé gái đang sồng sộc xông xuống, suýt đâm sầm vào người nàng. Phía sau làtiếng cô gái đuổi theo:- Sở Sở đứng lại, đứng lại không?Linh San còn đang ngơ ngác thì cô gái đã đuổi kịp, chụp lấy bé gái. Bé gái cũng không vừa, vừaquay lại cắn, đánh vừa cố thoát thân. Linh San kéo cô bé về phía mình.- Sao? sao thế, chuyện gì thế?- Cha nó bảo là ở nhà học bài, nó không nghe lời, phá phách còn bỏ chạy xuống lầu chơi.Linh San nhìn thiếu nữ. Với cách ăn mặc, nàng đoán ra cô gái là người làm. Trong khi con békhông vừa, nó cố vùng vẫy.- Tôi làm gì mặc tôi, chị không có quyền cản.Con bé thật hung dữ, đôi mắt nó long lên. Một đôi mắt đẹp với những sợi mi dài.- Cậu bảo mày ở nhà, chạy ra phố rủi lạc làm sao?Trang 2/139 http://motsach.infoĐiệp Khúc Tình Yêu Quỳnh Dao- Mặc tôi.Cô bé vẫn cố vùng khỏi tay cô gái. Linh San can thiệp:- Thôi em lên lầu, coi chừng cha về sẽ bị đòn đấy.- Kệ tôi.Nó lại sừng sộ, và cắn ngay vào tay cô gái, thế này là không được rồi, Linh San nghĩ và quyếtđịnh.- Để tôi phụ cô mang nó lên lầu.Và Linh San kẹp chồng vở vào nách, tay giừ chặt tay con bé. Khiêng nó lên lầu. Rất khó khănmới khiêng nó tới chân cầu thang. Nhưng vừa tới nơi, con bé cũng thừa lúc rút tay ra được vàcấu mạnh vào tay Linh San một cái. Ngón tay nó nhọn và dài, lập tức nơi bắp tay Linh San mộtvệt đỏ rớm máu hiện ra. Linh San cố chịu đau hỏi:- Nhà số mấy thế?Cô gái bối rối:- Dạ, 4A ạ.à thì ra cái nhà mà cô gái giúp việc ở nhà nàng ban sáng bảo là mới đổi chủ. Linh San cùng côgái đưa con bé vào nhà.- Nó tên gì vậy?Cô gái nói;- Dạ, bé Sở Sở ạ. Còn em là Hương, người làm ở đây.Linh San nói:- Sở Sở, được rồi. Hãy nhốt nó vào phòng.Con bé giật mạnh tay ra, nó xô Linh San ngã xuống đất. Chồng tập trên tay này cũng rơi vungvãi. Rồi bỏ chạy về phía sau ghế sa lông với tư thế sẵn sàng chống đối. Cô Hương vội cúi xuốngnhặt tập cho Linh San trong khi Linh San một mình ngồi dậy.- Thưa cô, đây là vở của cô.Linh San đang phủi người, chưa kịp lấy chồng vở thì con bé lại phóng ra như mũi tên, nó lủi đầuvào bụng cô Hương làm chồng vở lại đổ tung tóe. Cô Hương đỏ mặt:- Sở Sở, mi điên rồi ư?Linh San đã đứng vững, nàng nhìn bé Sở Sở. Nó cũng đưa mắt ứng chiến với cô không chịuthua, chỉ cô Hương đáng thương là phải cúi xuống lượm vở lần nữa. Linh San đưa mắt nhìn khắpphòng. Gian phòng bày biện chứng tỏ chủ nhân nó giàu có. Ghế sa lông màu cà phê sữa loạiđắt tiền. Th ...