Danh mục

Điệu ru oan nghiệt P1

Số trang: 21      Loại file: pdf      Dung lượng: 283.27 KB      Lượt xem: 17      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 11,000 VND Tải xuống file đầy đủ (21 trang) 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Bóng Ma Áo HồngDo quá mệt sau một chuyến đi dài từ Sài Gòn lên, nên Hậu đã ngủ mộtgiấc từ năm giờ chiều cho đến khi giật mình tỉnh lại, nhìn đồng hồ anh mới biết lúc ấy đã hơn mười giờ đêm! Vừa định bước xuống giường thì Hậu đã nghe tiếng của ông Tư Hiền quản gia: - Cậu dậy chưa cậu Ba ơi? Hậu vừa ngáp vừa trả lời: - Mới dậy chú Tư ơi. Còn buồn ngủ quá trời! Ông già Tư đẩy cửa bước vào, vừa nhìn Hậu vừa lắc đầu: - Đúng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Điệu ru oan nghiệt P1Tác Giả: Người Khăn Trắng ĐIỆU RU OAN NGHIỆT PHẦN 1 ĐIỆU RU OAN NGHIỆT 1. Bóng Ma Áo Hồng D o quá mệt sau một chuyến đi dài từ Sài Gòn lên, nên Hậu đã ngủ mộtgiấc từ năm giờ chiều cho đến khi giật mình tỉnh lại, nhìn đồng hồ anh mới biếtlúc ấy đã hơn mười giờ đêm! Vừa định bước xuống giường thì Hậu đã nghe tiếng của ông Tư Hiền quảngia: - Cậu dậy chưa cậu Ba ơi? Hậu vừa ngáp vừa trả lời: - Mới dậy chú Tư ơi. Còn buồn ngủ quá trời! Ông già Tư đẩy cửa bước vào, vừa nhìn Hậu vừa lắc đầu: - Đúng là thanh niên sức voi mà, ngủ bỏ cả cơm chiều, tôi kêu đến gần chụclần mà cậu vẫn không dậy. Hậu vỗ vỗ bụng: - Quả là đói thật. Nhưng ngủ vẫn ngon hơn! Già Tư chỉ tay ra ngoài: - Phải chi cậu không ngủ thì lúc chín giờ ra ngoài sau vườn nhìn trăng lênđẹp mê hồn luôn! Hậu tiếc rẻ: - Vậy sao chú Tư không kêu con dậy, con mê xem trăng lên mà! Ông già Tư lắc đầu: - Thiếu điều thổi còi báo động mà cậu có chịu thức đâu. Thôi để đêm mai,trăng còn tròn tới đêm mốt kia mà. Hậu vừa vươn vai vừa bước ra ngoài: - Cho giãn gân cốt một chút.www.vuilen.com 1Tác Giả: Người Khăn Trắng ĐIỆU RU OAN NGHIỆT Già Tư lo ngại: - Trời giờ này trở lạnh, gió đêm nay lại lớn, coi chừng mưa đó cậu. Hậu cười vừa vỗ vai người quản gia già mà anh coi như người thân: - Con còn đang muốn có mưa để tắm đây, nóng phát điên được! Biết không thể ngăn cậu chủ bướng bỉnh, nên già Tư dặn thêm: - Cậu chỉ nên quanh quẩn trong sân vườn thôi. Trời tối không nên đi xangoài kia! Động sự tò mò mà bấy lâu nay Hậu chưa có dịp để hỏi: - Ở ngoài sau vườn nhà mình có gì mà cả ba con ngày trước, cho tới chú bâygiờ lúc nào cùng nhắc chừng như không muốn ai ra ngoài đó là sao vậy? Già Tư đáp lửng lơ: - Thì nhiều bụi rậm, vả lại ban đêm nữa... Hậu không hỏi thêm, anh lững thững bước ra sân, chỉ định đứng chơi, hóngmát một lúc rồi vào, nhưng chỉ sau vài chục giây thì lại mon men bước theo lốimòn, đi vào vườn. Trời đêm mát dịu, gió nhè nhẹ càng khiến cho Hậu thích thú, cứ đi tới màquên lời dặn của già Tư. Ngôi nhà của cha anh xây từ khi ông mới khởi đầu sự nghiệp đồn điền ở đâynên đất chúng quanh nhà rộng mênh mông, có đến gần chục mẫu. Nào cây ăntrái, nào cây tự nhiên, chúng chen nhau mọc, khiến càng đi sâu vào Hậu có cảmgiác như vào một khu rừng thật sự. Cảm giác thoải mái khiến cho Hậu quên cảcơn đói đang cồn cào trong bụng. Anh tự nhủ: - Khung cảnh kỳ thú như vậy mà bấy lâu nay mình không ra mà thưởngthức! Tuy là con cả của chủ gia, mà hiện nay lại là người thừa kế chính thức sảnnghiệp này, nhưng rất ít khi Hậu về đây. Nội việc quản lý một loạt nhà máy, xínghiệp mà ba anh trước khi chết đã di chúc để lại và căn dặn Hậu phải ngàycàng phát triển nó lên, không được chểnh mảng để nó lụn bại. Là một nghiệp chủ cần mẫn, có đầu óc làm giàu nên từ mấy chục năm trước,khi chỉ là một người làm công ăn lương cho một ông chủ Tây, ba Hậu, tênthường được gọi là ông Tám Xung, đã từng bước tạo dựng nên cơ ngơi, sảnnghiệp vào loại cự phách, đứng trong hàng mười đại nghiệp chủ xứ này.www.vuilen.com 2Tác Giả: Người Khăn Trắng ĐIỆU RU OAN NGHIỆT Tiếc rằng ông đã mất khi tuổi chưa đầy bảy chục. Và trong lúc Hậu, đứa contrai duy nhất của ông chưa chín chắn trong thương trường. Đang mải mê bước, chợt Hậu khựng lại khi nghe có tiếng ai hát khe khẽ gầnđây... - Ai vậy? Hậu lắng nghe thật kỹ và xác định nó ở phía tay phải, tức phía sau rặng câyrậm và cao. Giọng hát ru em thì đúng hơn, nhưng người hát có chất giọng thanh,trong và dịu dàng nên âm thanh phát ra trong đêm thanh vắng đã hớp hồn ngayngười nghe như Hậu. Anh khựng lại một lúc, rồi bỏ cả lối mòn, băng qua vạt cỏ thấp không có lối.Do đây là khu vườn có làm cỏ thường xuyên, nên tuy không có đường mòn,nhưng Hậu cũng bước tới dễ dàng, để chỉ nửa phút sau đó anh đã tiếp cận đượcnơi phát ra tiếng hát ru. Thì ra nó ở bên kia dãy hàng rào tre gai cao quá đầu.Nơi phát ra tiếng ru có một đốm lửa lờ mờ, hình như là ngọn đèn dầu. Hậu đứng im, cố nghe và như muốn nuốt từng câu chữ trong câu hát, bởicàng đứng gần thì giọng ru đó càng có sức thu hút lạ thường. Anh thẫn thờ tựnhủ: - Sao lại có cô nào có giọng hát hay và lạ như thế? Hậu đoán chắc bên đó có một xóm nhà, mà do đêm tối anh không nhìn thấy. - Ước gì... Hậu Ìa người thích nghe hát, anh lại say mê những người hát giọng thanhtrong như cô gái này. Một lần, chỉ vì mê một giọng hát như vậy, Hậu đã liên tụctrong gần một tháng trời, đã tới ngồi phòng trà chỉ để nghe một cô ca sĩ hát, mặcdù cô ta chỉ là ca sĩ h ...

Tài liệu được xem nhiều: