Cũng may, sáng hôm nay là ngày thứ năm, Dung được nghỉ học, nên côngủ nướng thêm một chút. Khi thức dậy thấy đã chín giờ, cô giật mình, nhảy ngay xuống giường và dọn dẹp rất nhanh phòng ngủ của mình, và sau đó ra phòng khách dọn tươm tất trước sự ngạc nhiên của mẹ. Bà Hồng lên tiếng hỏi ngay: - Bữa nay chắc trời sắp có bão hay sao mà cô nương nhà này dọn dẹp kỹ vậy hả? Biết mẹ trêu chọc mình, Dung nũng nịu: - Mẹ này... bộ con gái mẹ làm biếng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Điệu ru oan nghiệt P5Tác Giả: Người Khăn Trắng ĐIỆU RU OAN NGHIỆT PHẦN 5 C ũng may, sáng hôm nay là ngày thứ năm, Dung được nghỉ học, nên côngủ nướng thêm một chút. Khi thức dậy thấy đã chín giờ, cô giật mình, nhảyngay xuống giường và dọn dẹp rất nhanh phòng ngủ của mình, và sau đó raphòng khách dọn tươm tất trước sự ngạc nhiên của mẹ. Bà Hồng lên tiếng hỏi ngay: - Bữa nay chắc trời sắp có bão hay sao mà cô nương nhà này dọn dẹp kỹ vậyhả? Biết mẹ trêu chọc mình, Dung nũng nịu: - Mẹ này... bộ con gái mẹ làm biếng lắm hay sao? - Không làm biếng, nhưng không được siêng cho lắm. À, hay là bữa nay đónkhách? Hạnh Dung tranh thủ ngay sự ủng hộ của mẹ: - Đúng là con có khách. Có mấy người bạn... Bà Hồng cười vừa xoa đầu con gái: - Có vậy nên con tôi mới siêng đây! Mà cũng được, con ở nhà đón bạn, rồimuốn vui chơi gì đó cứ lấy đồ trong tủ lạnh ra mà làm. Mẹ có việc phải qua nhàbà Phán Giáo chiều mới về. Hạnh Dung mừng rơn: - Cám ơn mẹ! - Sao lại cám ơn? Dung lúng túng, sợ mẹ biết mình sẽ đón bạn trai: - Dạ... dạ không. Con cám ơn vì mẹ cho con lấy đồ trong tủ lạnh. - Con khỉ này, bộ mẹ cấm mày vui chơi với bạn hay sao? Mười lăm phút sau bà xách giỏ đi, còn dặn lại: - Con nhớ ở nhà chơi, đừng rủ rê bạn đi ra ngoài. Giờ này trộm đạo nhiều, bỏnhà trống không nên.www.vuilen.com 79Tác Giả: Người Khăn Trắng ĐIỆU RU OAN NGHIỆT - Dạ, mẹ cứ yên tâm đi... điều binh khiển tướng! Bà Hồng tròn mắt nhìn con gái: - Sao mày biết mẹ đi đánh bài? Dung nheo mắt: - Môi lần mẹ qua bà Phán Giáo thì chỉ có cầm tướng xanh tướng đỏ thôi, chứcó làm gì khác đâu, ai không biết! - Mày giống hệt thằng cha của mày hồi trước! Lúc nào cũng nghĩ tao đi đánhbài. - Thì ba nói đâu có sai! Vả lại đánh tứ sắc là để vui, giết thì giờ chú phải cờbạc ăn thua đủ đâu mà ngại? Mẹ đi rồi Dung mới chạy đi thay bộ đồ mới mà từ tết đến giờ cô mới có dịpthử. Bộ đồ bằng lụa hơi mỏng, nên Dung cứ đứng trước gương ngắm hoài, cứ sợbị cho là khêu gợi! Thật ra cô khá hài lòng với bộ đồ tự tay đi mua hôm trướcTết, nhưng mặc lần đó chẳng có ai khen, ngoại trừ bị mẹ mắng cho: - Con gái con lứa gì mà ăn mặc cứ... hơ hớ ra thế kia, bộ muốn trêu ngươithiên hạ hả? Do vậy Dung đã treo nó cho tới hôm nay. Nhìn ngắm kỹ lại, cô tự nhủ: - Đẹp thấy mồ, đâu có gì khêu gợi đâu! Bữa trước không có hẹn giờ với Phi, nên Dung đoán nếu anh ta có tới thìchắc sẽ tới buổi sáng, và giờ tới theo nguyên tắc lịch sự là vào khoảng chín đếnmười giờ. Không ai tới chơi mà đi vào giờ trưa, gần bữa cơm. Vậy mà sao bâygiờ đã gần mười một giờ rồi mà anh chàng vẫn chưa tới? Chờ tới mười hai giờ mà vẫn chưa thấy, Dung gọi điện tới nhà Ngọc Nga vàrủ: - Tao với mày tới nhà của Giáng Hương, tao qua đón mày nghen! Ngọc Nga cười to trong điện thoại: - Nhớ rồi phải không con khỉ? Lát sau Hạnh Dung chạy Velo Solex qua chở Ngọc Nga. Cô nàng vẫn chưahết chọc:www.vuilen.com 80Tác Giả: Người Khăn Trắng ĐIỆU RU OAN NGHIỆT - Bộ mày mê anh chàng thật hả? Dung càu nhàu: - Mê gì mà mê, chẳng qua anh ta hẹn qua nhà chơi và đem theo quà của conGiáng Hương gửi về mà tao chờ suốt buổi sáng không thấy. Nhân mẹ tao đivắng nên tao muốn chủ động sang bên ấy lấy quà luôn. Có thể anh chàng tìmkhông ra địa chỉ, hay bỏ lạc địa chỉ rồi cũng nên. Họ đã từng tới nhà Giáng Hương trước đây nhiều lần, chỉ gần một năm naykhông sang vì Hương đi du học, nên họ đi rất nhanh đã tới. Ngọc Nga thắc mắchỏi Dung: - Sao trước giờ mình tới chơi mà không hề gặp anh chàng này hả mày? Màcó đúng anh ta là anh của con Hương không? - Chắc chắn rồi! - Sao mày dám quả quyết khi chỉ mới gặp anh ta có một lần? Hạnh Dung thú nhận việc quyển lưu bút: - Chính anh ta viết trong cuốn lưu bút của tao gửi cho con Giáng Hương.Anh em tụi nó viết chung cho tao. Ngọc Nga kêu lên: - Vậy mà mày dám giấu há! Đưa tao coi anh ta viết gì vậy! - Thì từ từ đã, để hôm nào... Đến nhà Giáng Hương chỉ còn mình bà ngoại ở, còn ba má Hương thì cũngđã định cư ở Pháp từ lâu, nên Hạnh Dung gọi tên của Hoàng Phi, chứ không gọibà: - Anh Phi ơi! Cô gọi đến ba lần mà vẫn không nghe ai trả lời, mặc dù nhà có mở cửa. Phảigọi đến lần thứ tư thì mới có tiếng dép lê đi ra, rồi giọng bà ngoại của Hươnghỏi vọng ra: - Ai kêu có gì vậy? Nhận ra ngoại, Hạnh Dung nói to: - Con là bạn của Giáng Hương đây ngoại, con hỏi có anh Hoàng Phi ở nhàkhông ngoại?www.vuilen.com 81Tác Giả: Người Khăn Trắng ĐIỆU RU OAN NGHIỆ ...