Nó bật điện thoại lên, 1 tin nhắn hiện trên màn hình : Bà già mai tôi sẽ đám cưới với Mimi bà già nhớ đến chúc mừng tôi nha . Đó là tin nhắn của Jin, tim nó bỗng nhói đau, nó ngỡ ngàng và trong giây phút đó nó hối hận. Nó hối hận vì đã không nói với Jin sớm hơn....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đồ Ngốc ! Em yêu anh từ lâu lắm rồiĐồ Ngốc ! Em Yêu Anh Từ Lâu Lắm RồiNó bật điện thoại lên, 1 tin nhắn hiện trên màn hình : Bà già mai tôi sẽ đám cướivới Mimi bà già nhớ đến chúc mừng tôi nha . Đó là tin nhắn của Jin, tim nó bỗngnhói đau, nó ngỡ ngàng và trong giây phút đó nó hối hận. Nó hối hận vì đã khôngnói với Jin sớm hơn....~ 1 năm trước ~- Bà già đợi tôi với.- Này ông có tin là tôi cho cái dép này vào miệng ông không hả?- Ấy ấy bà già sao nóng tính thế, tôi đùa thôi mà- Ông có biết là cả tối hôm qua tôi ngồi làm bản đồ án kinh doanh của nhãn hàngmới không , mệt muốn chết luôn. Ông đã không hỏi thăm được câu nào thì thôi lạicòn cái chọc tức tôi.Jin không đáp lại mà chỉ loáy hoáy lấy ra 1 bộ nữ trang, nói :- Tặng bà già nè, chúc bà già sinh nhật vui vẻ- Ủa sao ông biết hôm nay là sinh nhật tôi- Tôi là bạn bà mà- Cảm ơn ông nhaNó vừa đi vừa ngắm món quà đến nỗi đến công ty lúc nào không biết, Jin khẽ độngvào vai nó :- Bà già đến công ty rồi kìa- Ơ đến lúc nào vậy- Hì, bà già mải ngắm bộ nữ trang quá nên không biết thôiNó đỏ mặt :- À.....ừm....thôi tôi vào làm việc nha- Này bà già tôi chưa nói xong mà,- Còn chuyện gì ông muốn nói nữa- Trưa này ở lại đây tôi mời đi ăn nha với lại tôi cũng có chuyện muốn nói với bàgià- uk cũng được......~Trưa~- Cái tên này mấy giờ rồi mà chẳng thấy mặt mũi đâu, định bắt mình ngồi chờ đếntối sao.Nó vừa nhìn đồng hồ vừa càu nhàu. 15 phút, 30 phút nhưng cũng chẳng thấy Jinđâu. Nó ra về.- Bà già, đi đâu vậyNó quay lại, Jin và 1 cô gái khá xinh xắn bước đến chỗ nó- À có 1 tên mời tôi đi ăn, nhưng mà tôi đợi mãi chẳng thấy cái tên đó đâu định bỏvề thì cái tên đó gọi lạiJin làm bộ không biết gì nói :- Ủa bà già có hẹn với ai xong bị leo cây hả?- Ông.....Jin cười :- Bà già- Gì- Đây là bạn gái tôi Mimi, chúng tôi định làm đám cưới vào năm tới bà già thấychúng tôi có hợp nhau không ?Nó sửng sốt, nó muốn rất muốn hỏi Tại sao nhưng miệng nó không thể thốt rabất cứ câu gì. Jin, Mimi và nó đến 1 cửa hàng, Jin hỏi :- Bà già bà muốn ăn gì?- Gì cũng được- Thôi mà bà già bà còn già bà còn giận tôi hả?- Không- Vậy thì bà chọn món đi chứ- Như bình thườngJin cười :- OkTừng cử chỉ, từng lời nói của Jin với bạn gái thật là dịu dàng, cũng phải thôi vì 2người họ yêu nhau mà. Nó cố ăn thật nhiều để quên hết những gì đang diễn ratrước mặt nó.- Này bà già ăn từ từ thôi kẻo nghẹn kìaNó bỏ mặc lời nói của Jin mà cứ ăn đến nỗi nghẹn. Jin đưa cốc nước nói :- Bà già uống đi cho hết nghẹnNó không cần, nó cầm túi xách rồi chạy đi trong nước mắt. Jin đuổi theo nó và níutay nó lại :- Bà già đi đâu vậy?- Buông tay ra, tôi có chuyện gấp phải điNó khẽ đẩy tay của Jin ra, bước về nhà nằm dài trên chiếc giường và khóc, khóc rấtnhiều. Ngày sinh nhật của nó trôi qua trong nước mắt như thế.~ Sáng ~Nhấc chiếc máy điện thoại lên nó gọi :- Alô chị Riko à, chị xin phép sếp cho em nghỉ hôm nay nha em có thấy ngườimình hơi mệt- Sao, em ốm à? có sao không?- Dạ em cũng chỉ sốt nhẹ thôi chị- uk vậy em cứ nghỉ ngơi đi, chị sẽ xin phép sếp cho em nghỉ ha- Em cám ơn chịNó tắt điện thoại đi, thiếp đi trong cơn sốt . 1 giọng nói gọi nó :- Bà già, bà giàNó cố gắng mở mắt.- Bà già có sao không? Tỉnh rồi à, để tôi đi lấy cháo cho bà già ăn nhaNó níu tay Jin lại- Jin tại sao lại là Mimi, tại sao?Jin ôm lấy nó, nó thiếp đi trong vòng tay của Jin...~ 2 ngày sau ~- Bà già đợi tôi vớiNó không đáp lại mà cứ đi, Jin kéo nó lại :- Bà già khỏe rồi hả? À cuối tuần này tôi và Mimi sẽ đi du lịch bà già đi cùng tụitôi nhaNó đẩy tay ra và nói :- Ông có thể để tôi yên được không ? Tôi cũng đã khỏe rồi chẳng cần ông quan tâmtới. Còn chuyến du lịch nó chẳng liên quan tới tôiNó bước vào công ty như chẳng có chuyện gì để mặc Jin ngoài đó....~ Cuối tuần ~Nó bật điện thoại lên, đó là tin nhắn của Jin : Bà già tôi đợi bà ở ...... bà già nhớcầm theo quần áo,.... Đó là tin nhắn rủ nó đi du lịch. Nhưng nó đã không đến, nóbỏ mặc Jin và Mimi ở chỗ đó, nó nghĩ Đợi chán rồi cũng phải đi thôi .Tiếp tụclàm việc nó chẳng để tâm đến chuyện gì. Reng tiếng điện thoại đánh thức nódậy. Là Mimi gọi cho nó, nó nhấc máy 1 giọng nói hốt hoảng và lo sợ :- Chị Aiko anh Jin....anh...vào bệnh viện rồiTin đó làm nó giật mình, nó vội mặc quần áo vào bệnh viện, nó tìm khắp nơi vàdừng lại ở phòng cấp cứu. Đó là Mimi, nó chạy lại hỏi :- Mimi, Jin sao rồi,Mimi vừa khóc vừa nói :- Chúng em rủ nhau đi du lịch nhưng mà khi sắp đi anh Jin nói nhất định phải đợichị, anh ấy chờ mãi, chờ mãi đến nỗi anh ấy ngất đi và phải vào bệnh viện.Nó ngồi gục xuống, từng giọt nước mắt rơi má trên má nó. Bác sĩ bước ra, tìmkiếm người nhà cho đến khi nó và Mimi lại hỏi :- Bác sĩ Jin sao rồiBác sĩ nói :- Tại sao người nhà lại để anh ta ngồi lâu dưới trời lạnh vậy hả? Nếu đưa anh ấyđến bệnh viện trễ thôi là anh ta đã chết ...