Danh mục

Đoạn cuối cuốn nhật ký

Số trang: 11      Loại file: pdf      Dung lượng: 129.65 KB      Lượt xem: 5      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

1. Anh và cô là bạn thân. Hai người học cùng nhau suốt ba năm cấp III. Họ ngồi chung bàn, nhưng cách nhau một người, thường làm đề thi giống nhau, thường có những bài tập giống nhau .
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đoạn cuối cuốn nhật ký Đoạn cuối cuốn nhật ký1. Anh và cô là bạn thân. Hai người học cùng nhau suốt ba năm cấp III. Họngồi chung bàn, nhưng cách nhau một người, thường làm đề thi giống nhau,thường có những bài tập giống nhau .- Này, cậu làm xong bài tập Anh văn chưa ?- Xong rồi, lại mượn hả, về nhà làm gì màchưa làm bài tập thế ?- Hôm qua mải xem bóng đá nên quên, chomượn tí đi mà.Cứ như thế, họ trở thành bạn thân lúc nào không hay. Và cũng không thểnhớ được cô thích anh từ lúc nào nữa, có lẽ là từ năm học lớp 10 cô bé ấy đãthầm thích người bạn trai cùng bàn. Nhưng suốt 3 năm đó anh không hề biếtcô bạn ngồi cùng bàn lại thích mình, vì cô nhút nhát, và cô thấy mình khôngđủ xinh đẹp để xứng với anh. Anh vẫn cứ hồn nhiên trò chuyện, hồn nhiênkể với người bạn gái cùng bàn về người anh thích.- Cậu biết không, cô ấy là…Minh đấy. Cô ấy thật xinh đúng không nào? Khinhìn cô ấy lúc nào mình cũng thấy vui, nụ cười của cô ấy như mang cả thếgiới đến vậy.Thật bất ngờ đó là người bạn thân của cô. Một cô gái xinh đẹp, tự tin và giỏigiang,cô ấy hoàn toàn trái ngược với cô , cô không xinh đẹp, cô rất trầm tưvà cô không tự tin vào mình.Cô đã khóc. Nhưng một ngày cô quyết định không khóc nữa. Họ là bạn củamình, và có lẽ suốt cả đời mình cũng không sánh được với cô ấy…Và côquyết định giữ lại tình cảm thật sâu trong trái tim của mình, cô sẽ vun véncho họ.Anh rất thích nói về cô ấy, với anh cô ấy như một thiên thần vậy. Cứ mỗi lầnanh kể về chuyện của hai người, cô lại chăm chú lắng nghe, đưa ra những ýkiến, tư vấn cho anh tặng quà gì trong ngày sinh nhật, rồi valentine, mồng 8-3. Anh buồn, cô lại an ủi động viên, hai người họ cãi nhau cô là người giảnghòa, cô trở thành cầu nối giữa cho hai người ấy.Nhưng không ai biết rằng mỗi khi cô phải nghe về họ, trái tim cô quặn thắtthế nào, tim cô thầm lặng khóc, có những lúc cô quay đi nhìn về một nơi xaxôi nào đó, có ai biết rằng lúc ấy trái tim cô như bị một bàn tay nào đó bópnghẹt lại, cô thấy ấm ức và tủi thân.2. Năm tháng dần trôi qua, trong ba người thì hai người trở thành sinh viênđại hoc trong năm thi đầu tiên. Anh thi trượt năm đầu. Cô và cô gái kia đềuhọc trên Hà Nội, anh phải ở lại ôn thi lại. Cô trở thành sinh viên trường sưphạm, cô bạn kia học ngành kế toán của trường Đại học gần đó. Ba ngườivẫn liên lạc thương xuyên với anh cô vẫn là một cô bạn thân. Cô vẫn từngngày từng ngày động viên và khích lệ anh trong những ngày anh ôn tập chokì thi đại học lần hai.Một năm sau anh cũng thi đỗ vào một trường đại học nhưng anh lại họcngoài Hải Phòng. Khoảng cách của cả ba người không xa nhưng cũng khôngphải gần. Cô đã cố gắng để quên anh , để cho trái tim cô đi tìm một chủ nhânkhác.Nhưng như người ta nói, “vẫn biết rằng cố quên là sẽ nhớ, nên dặn lòng cốnhớ để mà quên”. Cô càng bảo mình phải quên anh đi, thì trái tim cô càngnhớ anh da diết hơn. Cô cố gắng không để không gọi hay nhắn tin cho anh.Cô đành gửi hết tâm sự vào một cuốn sổ mà cô ghi là “Nhật kí viết riêng choanh”. Cuốn sổ cứ ngày một dày thêm, và một ngày cô viết đến trang cuốicùng của nó, cô ghi vào đó dòng chữ “Mình sẽ cố gắng để quên cậu,cuốn sổnày mình viết cho cậu nhưng sẽ không bao giờ mình đưa nó cho cậu, vìmình biết cậu sẽ chẳng bao giờ hiểu được mình đâu”.Cô bạn thân kia thì thi thoảng vẫn liên lạc, cô có hỏi thăm về tình hình củaanh nhưng cô ấy cũng chỉ trả lời qua loa :- Ừ, tụi mình vẫn thế thôi, không có gì đặcbiệt cả…- Ừ vẫn thế là tốt rồi, chúc hai cậu hạnh phúc nhé. Nhớ giữ cậu ấy cẩn thậnđấy.Khi cô đang học năm cuối. Học kì hai cô đi thực tập ở một trường cấp 3, thậttình cờ đó là Thủy Nguyên, Hải Phòng. Anh học ở trung tâm thành phố. Côbiết điều đó,nên cô lo sợ mình sẽ không kìm lòng được mà tìm đến anh, côsợ mình biết đâu sẽ nói ra điều đó.Không, không thể được, họ đều là bạn của mình, mình không có quyền xenvào tình yêu của họ. Mình không thể làm thế,không thể, không thể…Dù cómột bí mật mà chỉ riêng mình biết. Nếu như mình nói câu chuyện ấy với cậuấy thì sao nhỉ? Không được, biết đâu mình nhìn nhầm. Ừ đúng, chắc là mìnhnhìn nhầm thôi…Anh không biết cô đi thực tập ngoài này, anh cứ đinh ninh cô đang ở HàNội. Nhưng thật bất ngờ, anh bỗng gọi cho cô. Khi nhìn số điện thoại củaanh, cô đã đắn đo, cô đã nghĩ rằng mình sẽ không nghe đâu, trái tim mình sẽlại không nghe lời, nó sẽ lại thổn thức khi nghe tiếng của anh, cô không nênlàm thế. Nhưng cô cũng lại muốn nghe tiếng nói ấm áp của anh, cô muốnbiết giờ này anh thế nào, anh có khỏe không, anh học tập ra sao ? Cô nhấcmáy:- A lô, tớ nghe đây, sao hôm nay lại rảnh rỗi gọi cho tớ như thế này?- Tớ và Minh vừa chia tay rồi…Cô ấy đã không còn yêu tớ nữa.Cô bàng hoàng. Thật sao ? Điều này đã xảy ra sao? Anh và cô ấy chia taysao? Cuối cùng điều này đã xảy ra rồi. Cô đã biết có thể xảy ra kết cục nàybởi bí mật mà cô đã không định nói chính là một ngày cách đây không lâucô bắt gặp cô bạn của mình trong tay với một người con trai khác sánh ...

Tài liệu được xem nhiều: