Danh mục

Đoạn ký ức bị biên tập

Số trang: 15      Loại file: pdf      Dung lượng: 155.65 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

“Ký ức” – hai chữ này thường gợi cho tôi những áng buồn man mác, hơn là vui tươi sáng láng. Và trong chúng ta hẳn ai cũng từng ao ước được quên hoàn toàn, được cắt bỏ một phần trí nhớ để những bước tiếp theo bớt nặng nề.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đoạn ký ức bị biên tập Đoạn ký ức bị biên tập“Ký ức” – hai chữ này thường gợi cho tôi những áng buồn man mác, hơn làvui tươi sáng láng. Và trong chúng ta hẳn ai cũng từng ao ước được quênhoàn toàn, được cắt bỏ một phần trí nhớ để những bước tiếp theo bớt nặngnề. Nhưng liệu xóa đi được sẽ tốt hơn chăng? Ký ức, dù có buồn cách mấythì đấy cũng chính là nền tảng “xây” bạn trở thành mình của ngày hôm nay.TỈNH GIẤCTôi tỉnh dậy. Đầu óc nhẹ tênh và rỗng không. Tôi không nhớ được gì nữa.Cái cảm giác mất sạch dữ liệu trong đầu thật thanh thản và quyến rũ. Nógiống như khi bạn format lại toàn bộ cái ổ cứng để rồi máy tính của bạn lạinhư mới vậy. Tôi thấy sảng khoái vô cùng. Nhưng cái sảng khoái đó khôngphải là cảm giác duy nhất. Còn một cảm giác nữa, mạnh hơn, cảm giác trốngtrải. Như thể đang đứng giữa một căn phòng rất nhiều cửa sổ nhưng bênngoài cửa sổ lại trắng toát không có gì cả vậy. Tôi cũng không dám ngồi dậynữa. Bởi tôi nghĩ nếu tôi ngồi dậy, tôi sẽ đổ mất bởi cảm giác phi trọng lực.Tôi đưa mắt nhìn xung quanh. Căn phòng này rất quen thuộc nhưng tôikhông nhớ ra được. Căn phòng chừng 16m2. Cửa ra vào và 2 cái cửa sổ đềulàm bằng nhôm kính màu vàng. Tôi đang nằm trên một cái bàn lớn sát bêncửa sổ thứ hai và đối diện cửa ra vào. Cái cửa sổ thứ nhất chiếm gần trọnmột bức tường. Bên ngoài cửa sổ chẳng có gì ngoài bầu trời xanh vắt.Không có một ai trong phòng. Tất cả đều yên tĩnh đến ngạt thở. Tôi nhắmnghiền mắt để bắt đầu phục hồi dữ liệu. Đầu tiên, tôi muốn phục hồi lại tên,tuổi của chính mình đã.Tôi là ai? Tôi đang cố nhớ tên mình. Phải rồi, trong túi quần đang cộm củatôi có lẽ là một cái ví. Tôi sẽ lấy nó để tìm lại tên mình. Tôi nghiêng ngườiđịnh thò tay ra phía sau thì một gương mặt hiện ra. Tôi giật nảy mình. Rõràng ban nãy tôi còn thấy trong phòng không có ai kia mà? Khuôn mặtkhông quen nhưng cũng không quá xa lạ.- Anh dậy rồi à?- Vâng! Cô là…- Em là Minh Như – nhân viên ở đây! Em ngồi ngay dưới chân anh nên anhkhông biết đấy thôi.- Đây là đâu?- Đây là trung tâm Biên Tập Ký Ức.- Tại sao tôi ở đây?- Vì anh là khách hàng của tụi em!Cô gái có nước da trắng, đôi mắt to màu nâu xám, tóc uốn lọn sóng to vàkhông quá dài. Cái trán cao nhìn rất bướng bỉnh. Nói chung là nhìn cô tôi rấtcó thiện cảm. Cô đỡ tôi dậy để tôi tựa lưng vào tường. Pha cho tôi một cốcMilo, vừa pha vừa tóm tắt lại lý do vì sao tôi vào đây.TRUNG TÂM BIÊN TẬP KÝ ỨCTháng 4 năm 2011, hôm ấy nhằm ngày 15, khách hàng nam mang tên Thức– Trịnh Vũ Thức, 21 tuổi, tìm đến Trung tâm Biên Tập Ký ức với đề nghịđược biên tập lại ký ức. Lý do: Muốn sống gọn hơn, không mất thời giancho những điều vô bổ. Anh đề nghị được chỉnh sửa lại ký ức, cắt bỏ toàn bộphần ký ức liên quan đến bạn gái cũ của anh ta. Nhân vật này đã gắn bó vớianh ta trong suốt 3 năm. Trong hồ sơ lưu, nhân vật này đã bị xóa tên và chỉđược biết đến bằng mã số D-0201. D. không phải là tên của cô ấy. D. làDelete. 0201 là mã số ký ức. Vì thế, mặc dù khi đọc mã số D-0201, cảm giácnhói đau của khách hàng Trịnh Vũ Thức là không đủ cơ sở để cho rằng kýức về cô bạn gái đó còn tồn tại. Khách hàng đã chấp nhận những điều khoảncam kết được đưa ra từ trung tâm về những biến chứng có thể xảy ra trongphần đời còn lại của anh. Trung tâm cắt cử nhân viên Lê Minh Như làmnhiệm vụ hỗ trợ kỹ thuật trong quá trình phục hồi và hoàn chỉnh lại ký ứcmới sau khi đã được chỉnh sửa.- Ra thế! Chắc hẳn trước đó, tôi đã có một tâm trạng rất tệ.- Vâng, anh đã có một khoảng thời gian rất tệ sau khi chia tay với cô gái đó.- Cũng tốt! Dịch vụ biên tập cuộc đời quả là một thành tựu y học đáng giá.Liệu tôi còn phải chi trả thêm khoản tiền nào nữa không?- Không, thưa anh! Đây hoàn toàn là việc làm tự nguyện giống như việcngười ta hiến tặng các bộ phận trên cơ thể vậy.- Nó đáng giá thế kia à?- Vâng! Rất giá trị!- Trung tâm của các cô sẽ làm gì với đoạn ký ức đó?- Theo cam kết chung giữa anh với trung tâm của tụi em, sau 90 ngày kể từkhi được biên tập lại ký ức, nếu anh không quay lại để phục hồi, chúng emsẽ chiết xuất nó thành các nội tiết tố và bán lại cho những ai cần. Đoạn ký ứccủa anh rất có giá trị, em nhắc lại là nó rất có giá trị.- Nội tiết tố?- Vâng! Những cảm xúc từ nụ hôn đầu, tình cảm của anh dành cho cô gái ấylẫn cả những cảm xúc ghen, nhớ, ham muốn… đại loại đoạn ký ức đó rất cógiá trị về mặt cảm xúc. Chúng em đã chiết xuất lại thành những liều nội tiếttố riêng để bán lại cho những người có nhu cầu.- Không lẽ nhiều người vô cảm đến mức cần phải tiêm nó?- Vâng! Đó là những bọn–người–xám.- Bọn–người–xám?- Phải! Bọn–người–xám đầy rẫy ngoài cuộc sống. Họ là những kẻ vô cảmlâu ngày.- Những người vô cảm tôi biết, song đây là lần đầu tiên tôi nghe nói đến cáitên: Bọn–người–xám đấy!- Anh không biết cũng phải thôi, vì trước khi vào đây, chính anh cũng suýtgia nhập bọn–người–xám ấy.- Tôi á?- Vâng! Khi ấy anh đang mắc chứng bệnh Buồn–Chán–Đến–Chết–Được.Giai đoạn đầu của chứng ...

Tài liệu được xem nhiều: