Danh mục

Đôi mắt biết nói dối

Số trang: 17      Loại file: pdf      Dung lượng: 161.06 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

1. Chiang Mai, cố đô mạn Bắc Thái Lan. Một ngày cuối tháng 10 trời mát và nắng êm. Thời tiết dễ thương, đặc trưng của vùng núi nhiệt đới trong kỳ đón đông. Chiếc xe jeep lao khắp những đường đồi, qua dãy thành cổ xỉn màu nhưng vẫn hiên ngang đứng ghẹo thời gian.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đôi mắt biết nói dối Đôi mắt biết nói dối1. Chiang Mai, cố đô mạn Bắc Thái Lan. Một ngày cuối tháng 10 trời mát vànắng êm. Thời tiết dễ thương, đặc trưng của vùng núi nhiệt đới trong kỳ đónđông. Chiếc xe jeep lao khắp những đường đồi, qua dãy thành cổ xỉn màunhưng vẫn hiên ngang đứng ghẹo thời gian. Vòng vo suốt buổi sáng như cốý làm rối óc để hành khách không nhớ đường, chiếc xe mới phóng ra ngoạiô, hướng về rặng núi trùng điệp lẩn khuất vài mái nhà nhỏ thó.Mãi khi hoàng hôn chỉ còn vài hơi tàn, Khanh mới đến được thung lũngtrung tâm khu đồi. Cả trũng đất mênh mông chỉ đơn độc một ngôi nhà gỗ –nhà của bà phù thủy cao tay nhất nhì giới ma thuật. Không khí nồng mùidược thảo và sương bắt đầu thêu những chấm trắng mờ. Khung cảnh khoácmột tấm áo dị thường, dễ làm mủn đầu gối của những kẻ yếu bóng vía.Khanh rời xe, bước chậm đến cửa nhà, thân người co rụt, tâm trạng rối nhùi.Đôi mắt cô mở to dò dẫm trong một nỗi sợ mơ hồ, nhưng cũng có một cơnhồi hộp cứ chực chờ bổ khỏi lòng. Đâu đó trong tim lại thấy nhẹ nhõm:mười hai năm đi cuối cùng cũng gõ được đúng cửa.- Cô gái trẻ, ta không có thời gian để bán cho cô đâu. – Khanh vừa mở cánhcửa nặng trịch, người đàn bà Thái đứng bên bàn nến trong góc nhà đã thấumục đích của cô. Cô kinh ngạc khi nghe giọng tiếng Việt, chuẩn xác từngdấu. Vài mẩu nghi ngờ còn dành cho phép thần thông của bà lập tức baybiến.- Bà chỉ gặp những khách hàng được chọn. Bà đồng ý gặp tôi nghĩa là đã cócách cho tôi. – Khanh quỳ mọp, đầu dập một tiếng “cộc” xuống mảnh sàn gỗđặc và dày, nghẹn ngào – Xin hãy giúp, tôi chỉ muốn nhìn lại anh ấy một lầnthôi!- Chớ lừa ta! Cô chờ bao nhiêu năm, tốn bao nhiêu sức, đổ bao nhiêu tiềntìm đến đây, lẽ nào chỉ chịu nhìn? Bao kẻ cũng từng thề thốt như thế, ta mủilòng cho họ toại nguyện rồi họ thay đổi quá khứ… – Giọng bà phù thủyđanh lại, nghe rít như tiếng hai thanh kim loại cạ vào nhau – Nếu thay đổinhững chuyện đã xảy ra, tất gây biến. Chỉ cần quá khứ trật một nhịp thì cảchuỗi sự kiện sau đó sẽ hỏng bét. Khi quay về, trí nhớ của cô sẽ hổ lốn.Những gì đã hiện hữu sẽ bỗng chốc hóa hoang đường…- Tôi sẽ không nhúng tay vào quá khứ. Tôi chỉ muốn anh ấy biết mình đượcyêu mà thanh thản ra đi. – Khanh ngẩng cao đầu, cắt lời bằng giọng tànnhẫn.- Cô gái trẻ, ta không có thời gian để bán cho cô đâu.- Tôi không mua thời gian. Tôi… Một ngày đổi lấy một ngày. Bà có thể đưatôi trở về mười hai năm trước và đem tôi của tuổi 15 đến tương lai sống hộmột ngày. Tôi đảm bảo chuyện sẽ vẫn xảy ra như nó phải thế… – Khanhbỗng im bặt khi nhận ra bà phù thủy đã đứng đối diện từ lúc nào. Mặt bà gísát mặt cô, ánh mắt nhọn hoắt đâm vào tận óc. Được một lúc, bà quay đầulầm rầm gì đó và bấm đốt ngón tay.- Có vẻ cô đã tính chuyện này rất nhiều, cũng thông suốt kha khá. Có nhữngký ức thành rối rắm, có những trật tự bị xê dịch nhỏ, nhưng ta sẽ giúp. – Bàbước chậm về chiếc tủ trong góc tối của gian phòng – cần cô thề sẽ không tựtay đảo lộn quá khứ.Trên xe quay lại Chiang Mai, mắt Khanh đỏ tía như hai hòn máu. Cô đãkhóc miệt mài để hứng nước mắt vào đầy một chén bạc – giá mua một viênthuốc bé như hạt đậu xanh. Khanh cắn môi và nhăn miệng, chẳng rõ mìnhđang cười hay mếu. Lòng cô xả tràn những đau buồn cũ kỹ bị dồn nén bấylâu, lẫn những hoan hỉ mới toanh.“Chỉ được nhìn, không được chạm vào quá khứ. Mỗi sự kiện dẫn đến một hệquả. Thay đổi một hệ quả có khi thay đổi cả cuộc đời…” – Tai Khanh văngvẳng lời dặn của bà phù thủy, nhưng cô không nhớ hết. Và lúc này, cô cũngkhông muốn nhớ, chỉ muốn lặn sâu trong vũng bùn cảm xúc của riêng mình.2. Giữa tháng 11. Đêm rét thêm mấy phần so với ngày, báo hiệu mùa đôngđã nhảy ùm bằng cả hai chân xuống Hà Nội.Khanh dán một lá thư lên gương phòng tắm, đoán chắc phiên-bản-tuổi-15 sẽghé đây đầu tiên khi thức dậy. Cô tin sau vài phút sốc lặng, mình-tuổi-15 sẽsướng điên lên khi đuợc phiêu lưu vào tương lai. Lá thư bày cho cô bénhững đường đi nước bước trong ngày, để không trợn mắt ồ à hay hành xửlóng ngóng. Lá thư nhắc quá khứ không phá hỏng thời khóa biểu của hiệntại, không đưa ra những quyết định xuẩn ngốc ảnh hưởng đến cuộc sống tiếpdiễn sau này. Nhưng Khanh cố tình quên nói nguyên nhân cuộc hoán đổi. Côsợ những bùng nổ cảm xúc của tuổi dậy thì ương bướng sẽ gây chuyện rồdại.Soạn xong valy cho chuyến công tác khởi hành tối mai, Khanh cầm chiếchộp chứa viên thuốc thần nằm lên giường. Sau nhiều phút hít thở đều đặn, cônuốt thuốc vào miệng. Một luồng hơi bỏng rát thiêu đốt cổ họng. Nhưngtrước khi kịp đau, cô đã mất tri giác.22.11.20103. “Em đang ở năm 2010 và chị chính là em của tuổi 27. Chuyện khá dài vàkhó giải thích, chị không muốn làm em bưng đầu. Chị muốn em có một ngàythám thính cuộc sống tương lai bằng tâm trạng thoải mái nhất. Thích không?Hết choáng chưa? Đây là lộ trình hôm nay:- Thay bộ đồ treo trên cánh cửa tủ.- Trang điểm nhẹ.- Đúng 8 giờ kéo valy đi làm.- Đi taxi. Tòa nhà Sapphire, tầng 12. Chị là Trưởng phòng PR, ...

Tài liệu được xem nhiều: