Danh mục

Đòn Duyên

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 82.98 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (4 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Lúc ấy trời vừa chạng vạng tối. Tứ đang tìm lối rẽ vào nhà Bông thì bất ngờ bị quật ngã. Không kịp kêu lên một lời. Cũng không thể dùng những miếng võ hiểm mà anh đã học được trong thời gian tại ngũ ở một đơn vị trinh sát.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đòn DuyênĐòn Duyên Sưu Tầm Đòn Duyên Tác giả: Sưu Tầm Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 20-October-2012Lúc ấy trời vừa chạng vạng tối. Tứ đang tìm lối rẽ vào nhà Bông thì bất ngờ bị quật ngã. Khôngkịp kêu lên một lời. Cũng không thể dùng những miếng võ hiểm mà anh đã học được trong thờigian tại ngũ ở một đơn vị trinh sát. Bởi lúc ấy, Tứ đã kịp biết bọn chặn đánh anh có tới bốn đứa.Một gã to như con trâu mộng, hai bàn tay cứng như đôi gọng kìm sắt, cố lấy hết sức đè lên lưngTứ, giúi đầu anh xuống bùn. Ba gã kia, đứa kéo chân, đứa lấy chân đạp vào mông Tứ, đứa rángsức thoi từng quả đấm nặng như quai buá tạ vào vai, vào những chỗ hở ở lưng anh...Thi thoảng, gã to như con trâu mộng lại túm lấy tóc Tứ, kéo giật về phía sau. Hình như gã cố ýlàm như vậy vừa là để cho anh khỏi bị chết ngạt, vừa để cả bọn có dịp nhận rõ mặt kẻ bị đòn.Những lúc ấy, Tứ rất sợ bị chúng đấm vào mặt, hoặc lật ngửa người anh lên để thoi vào bụng,vào ngực. Nhưng tuyệt nhiên chúng không ra những đòn chết người kia. Chúng chỉ giật ngửamặt anh ra để anh nghe những lời đe dọa mà thôi.- Quả này trị tội thích gái làng Hạ!- Quả này nữa, chúng ông cấm chỉ mày mò tới nhà con Bông!- Còn quả này, mẹ mày, chúng ông mà còn gặp mày ban ngày ban mặt trên cái đất làng Hạnhiều bùn lầy nước đọng nữa, thì cứ gọi là tan xương con ạ...Một lúc sau, gã to như con trâu mộng bỗng buông Tứ, đứng dậy, bảo đồng bọn:- Nghỉ tay một tí rồi giần tiếp đợt hai!Tứ không thể nằm chờ chúng ra đòn. Theo bản năng, anh vuốt bùn trên mặt, vùng dậy, chạy.Sau lưng anh, chỉ có những tràng cười hô hố, đầy thỏa mãn cuả bọn du đãng đuổi theo...Tới cống Quay, yên chí không có kẻ nào đuổi theo nữa, Tứ nhảy xuống sông tắm. Nước sôngNgọc mát lạnh khiến anh tỉnh táo hẳn. Nhưng bọn chặn đánh anh là những kẻ nào thì anh vẫnchưa nghĩ ra. Vì anh nào có xích mích gì với ai bên làng Hạ?Ô, hay là chúng nó làm theo tập tục cổ! Cái tập tục lạc hậu cấm trai làng khác lấy con gái làngngày xưa bây giờ đâu còn nữa? Ờ, nhưng mà... Biết đâu lời chị Mơ, chị gái ruột cuả anh dặn làđúng? Chị Mơ chẳng nói cái Bông vừa xinh, vưà đảm đang nên chẳng thiếu trai làng Hạ đánhtiếng định dạm hỏi đấy ư? Vậy thì đúng là một trong những đứa ấy rồi. Nó rủ chúng bạn ngănTứ đến nhà Bông đây! Đã vậy thì Tứ phải cho chúng biết ai thắng ai. Tiếc là chúng đâu dám cảTrang 1/4 http://motsach.infoĐòn Duyên Sưu Tầmgan một chọi một! Chứ vốn võ nghệ Tứ học được khi là trinh sát trong quân đội đâu phải làxoàng. Nếu không bị đánh bất ngờ, chưa chắc bốn kẻ kia đã hạ Tứ đo ván như hồi nãy. Mà thôi,cũng chả cần đối mặt với chúng nữa! Người mà Tứ đang cần chinh phục là Bông kia. Với Bông,chỉ cần những lời ngọt ngào, đáng yêu. Bông đâu cần những kẻ thượng cẳng tay hạ cẳng chânvũ phu kia? Và, làm sao thì làm, Tứ phải tới được nhà, ngồi tâm tình, giãi tỏ tình cảm chân thậtcuả mình với cô là thành công rồi! Tứ chẳng cần đếm xỉa tới lũ côn đồ kia. Tránh voi chẳng xấumặt nào! Vì tình, Tứ sẽ tìm trăm ngàn lối khác để đến với Bông. Không đến ban ngày thì anh sẽtới vào ban đêm. Miễn là Bông chịu lời anh. Rồi, khi bố mẹ cô đã chịu nhận trầu, dù bọn pháđám kia có phép giời cũng chẳng thể xoay nổi tình thế.Nghĩ đến đó, Tứ thấy lòng nhẹ nhõm hẳn. Anh bỗng tưởng tượng ra Bông. Cô đang đứng trướcmặt anh, khẽ mỉm cười. Vẫn nụ cười mà anh lén nhìn thấy vào hôm nhá nhem tối, chị Mơ làmnhư vô tình đưa người bạn gái vẫn đi buôn bán dép chung với mình ở các chợ dưới mạn biển vềnhà, ngầm giới thiệu cho cậu em út mới xuất ngũ được vài tháng. Cứ theo lời chị Mơ thì Bôngrất mến gia đình Tứ. Riêng anh, được chị Mơ cho xem ảnh trước, nói qua về tính tình, Bông tỏra rất có cảm tình.Còn nhớ sau lúc Bông đã ra về, Tứ hỏi thì mẹ anh vừa quệt trầu vừa tủm tỉm cười, bảo:- Ai chứ nhà ông Vải làng Hạ thì mẹ có thể đọc ra vanh vách cho con nghe. Ngày xưa, mùatrăng nào mà trai gái làng Thượng ta không hò đối đáp với trai gái bên làng Hạ. Nghe phongthanh, trước khi dạm mẹ, bố các con đã định hỏi mẹ cái Bông bây giớ đấy! Nếu con ưng con béBông, mẹ cho rằng âu đó cũng là có duyên nợ từ kiếp trước...Thế rồi, ngay sáng hôm sau, Tứ nhờ chị Mơ đánh tiếng trước cho Bông. Buổi tối, mặc dù ngườicòn đau ê ẩm, tay cầm một thanh tre cật ngắn cho vững dạ, anh cứ theo đường cái làng Hạ màđi thẳng vào nhà Bông. Đường vắng teo. Chẳng có gã trai nào chặn đánh anh như hôm trước.Hình như nhà Bông có chuẩn bị trước nên khi anh tới, ở nhà chỉ có Bông và một cậu em trai.Thằng bé mang nước vào mời Tứ rồi lỉnh ra ngoài ngõ chơi với con ch ...

Tài liệu được xem nhiều: