Mùa đông mang theo hơi lạnh lẽo phả vào trong từng phân tử không khí. Từng cặp đôi tay trong tay bước đi mặc thời tiết, dường như mùa đông chỉ làm bọn họ ấm áp hơn nhưng với nó.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đông ẤmĐông ẤmMùa đông mang theo hơi lạnh lẽo phả vào trong từng phân tử khôngkhí. Từng cặp đôi tay trong tay bước đi mặc thời tiết, dường như mùađông chỉ làm bọn họ ấm áp hơn nhưng với nó. Mùa đông này lại là mùađông lạnh lẽo nhất trong những mùa đông mà mười bảy năm tôi đã trảiqua. Khuôn mặt tèm nhem nước mắt được lau đi vội vã trước ánh mắttò mò của người xung quanh.- Kim, hôm nay em làm hộ chị một hôm nhé.Chị bé tôi quen ở chỗ làm thêm nhờ vả, tôi chỉ cố gật đầu cho qua. Dùsao thì tối nay tôi cũng không có chuyện gì quan trọng. Tâm trạng trượtdài như đoàn tàu không phanh nhưng tôi vẫn cố hoàn thành cái côngviệc trong cuộc sống của mình , tôi ghét người ta thấy tôi suy sụp vàđáng thương hại. Tôi thất tình , một mối tình đơn phương to đùng củađứa con gái 17 tuổi rụt rè và nhút nhát. Ai cũng nói tôi ngu ngốc , đơnphương người ta tận ba năm để rồi mọi thứ kết thúc chóng vánh nhưchưa từng tồn tại khi nghe cậu ta có bạn gái. Cũng đúng , nếu như tôi cóđủ dũng khí nói với Tuấn, cậu bạn thân của mình là tôi thích cậu thì cólẽ là mọi chuyện đã khác. Nhưng nếu không được, tôi làm sao có thể đốimặt với cậu , tôi đâu có mặt dày đến vậy , hơn nữa , tôi càng khôngmuốn mất đi thứ tình bạn quý giá này.- Mày biết không , người khác không thích chơi với tao vì tao không cókhả năng làm người khác vui được , bên họ, tao luôn cảm thấy mìnhlàm cho bọn họ nhàm chán.Đó là câu nói khi mà tôi và cậu ấy quen thân hơn một chút, đó như mộtlời thách thức là nếu cảm thấy cậu ta buồn chán thì hãy phắn nhanh đi ,chứ đứng có lởn vỡn cho cậu ấy thứ tình bạn hờ hững lợi dụng.- Mày yên tâm , nếu mày cảm thấy thế thì tao sẽ tự làm cho tao vui vàmày cũng sẽ vui lây. Tao rất có nhiều khả năng kỳ diệu đó nha. NhưngNar của mày vậyTôi trả lời như thế đấy , đúng kiểu một lời thách thức ngược lại , kể từlúc đó mối quan hệ của chúng tôi bước sang một trang hoàn toàn mới .Cậu ấy thường nói rằng ngoài cái vẻ bất cần và lạnh lùng bên ngoài thìtôi yếu đuối hơn tôi nghĩ nhiều . Ừ , đúng thôi , tôi yếu đuối nhưng vẫnđủ mạnh mẽ để đóng vai bạn thân đến phút cuối cùng. Hương sữa béongậy quyện vào trong không khí làm không khí trong quán ấm hơn hẳnnhưng sao tôi lại thấy lạnh lẽo thế này?Mưa rơi rào rào trên từng centimet mặt đường như muốn tưới tắm, gộtrửa sự khô hanh của mùa đông mang lại nhưng cũng làm mùa đôngthêm phần lạnh lẽo. Hơ tay ra trước cửa quán , cảm nhận từng giọtnước mưa lạnh lẽo rơi mạnh vào tay rồi tan ra như chưa từng tồn tạichỉ có cảm giác tê buốt đọng lại. Hôm nay tôi lại quên đem áo mưa nữarồi , mà giờ tôi cũng muốn tắm mưa, một sự tra tấn chăng. Có lẽ vậy?Ánh đèn vàng hiu hắt của biển quán hắt lên mặt đường như tăng phầncô đơn trong lòng tôi , hôm nay tôi làm thế lại về trễ nhất nên có dầmmưa một chút cũng không sao , chứ không thì thấy tôi là mấy anh chịlàm thêm thể nào cũng thuyết giảng cho xem.- Kim , Kim … đứng lại.Tiếng kêu quen thuộc làm tôi khá bất ngờ, Tuấn làm gì ở đây giờ này,Đáng lẽ người cậu ấy nên quan tâm là cô bạn mà cậu ấy thích chứkhông phải là tôi, đừng làm tôi thêm bận tâm. Bỏ mặc tiếng kêu và bóngdáng hấp tấp của cậu ấy tôi bước vội vào trong màn mưa. Mưa rơi tớitấp xuống mặt làm tôi thêm thanh tỉnh. Tôi không phải là loại người cóthể nhìn vào hạnh phúc của người mình yêu mà tươi cười chúc mừng .Tôi ích kỷ vậy đấy , tôi chỉ đóng mỗi vai bạn thân đã là quá mệt sức rồi ,tôi không muốn đóng vai một người cao thượng bởi thế đừng có quantâm tôi.- Này sao thế?Tuấn cũng chưa kịp mặc áo mưa, cả người hai chúng tôi run cầm cậptrong làn mưa lạnh. Lúc này tôi muốn hét thẳng vào mặt cậu ấy, bảocậu ấy tránh xa tôi ra, cậu ấy là đồ ngu hả nhưng tôi lại không thể làmthế.- Không tâm trạng tý mà . Mày biết tao rồi đấy.- Vâng ,tại hạ đã được lãnh giáo cái bản tính dở người của cô nương rồiđấy ạ. Nhưng dầm mưa giữa trời đông như thế này không phải là dởngười đâu mà là điên đó. – Nói xong cậu ta lườm tôi một cái. – Dù saocũng ướt hết rồi. Nói đại ca xem, cô buồn chuyện gì?- Tao điên kệ tao. Mày phắn đê! – Tôi rũ cậu ta một cách phũ phàng.- Trời lạnh mà nóng thế. Đúng là con gái, sáng nắng , chiều mưa , trưalâm râm, đêm đen sấm chớp.- Vậy còn đỡ hơn cái thằng đàn ông mà nhiều chiện.Đã bảo cậu ta đi về đi mà còn dai dẳng , tôi muốn yên tĩnh , khôngmuốn bị quấy rầy. Tâm trạng tôi cực kỳ không tốt chút nào. Cậu ấy ,đứng đó , bình thản cười đùa làm tôi cảm thấy áp lực nặng nề. Sinhnhật tôi gần tới , hôm đó cậu ấy sẽ cùng bạn gái cậu ấy chúc mừng sinhnhật cho tôi. Sinh nhật tồi tệ.Tuấn nghe tôi quát lên liền lặng im không nói gì nữa, chỉ chậm rãi dắtxe đạp theo tôi về tới nhà, cậu ấy hiểu tính tôi quá, nhưng lần này lại cóvài thứ mà cậu ấy không hiểu được. Mưa vẫn tiếp tục rơi nặng hạt, ánhđèn đường vàng vọt hiu hắt hắt lên hai cái bóng nhỏ, đường phố mộtmảnh lặng lẽ. Mưa sao mà mặn thế….Sau hôm dầm mưa đó thì bệnh thật nhưng không phải tôi mà lại là cáinhân vật chết bầm nào đó. Tôi chỉ hơi ho và sổ mũi tý thôi . Còn cậu ta ...