Dòng mực cũ - Phần 10
Số trang: 5
Loại file: doc
Dung lượng: 42.00 KB
Lượt xem: 7
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Sau cái phút xúc động ban đầu , mọi người mới nhận ra sự đổi thay lớn lao ở Tân. Trước hết , anh mặc bộ Âu phục nhàu nát bằng vải nội hóa. Điều này chưa hề thấy ở Tân. Mọi lần từ Hà nội về , Tân luôn luôn mặc áo dài , quần trắng và đội nón trắng. Ơ nhà thì mặc quần áo ta , cũng màu trắng , giống kiểu pyjama nhưng đơn giản hơn. Đây là lần đầu tiên anh mặc áo sơ-mi , quần tây , và vì vậy lúc nãy Duyên cứ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Dòng mực cũ - Phần 10 Phần 10Sau cái phút xúc động ban đầu , mọi người mới nhận ra sự đổi thay lớn lao ở Tân.Trước hết , anh mặc bộ Âu phục nhàu nát bằng vải nội hóa. Điều này chưa hề thấy ởTân. Mọi lần từ Hà nội về , Tân luôn luôn mặc áo dài , quần trắng và đội nón trắng. Ơnhà thì mặc quần áo ta , cũng màu trắng , giống kiểu pyjama nhưng đơn giản hơn. Đâylà lần đầu tiên anh mặc áo sơ-mi , quần tây , và vì vậy lúc nãy Duyên cứ ngờ ngợ mãi ,không nhận ra được khi anh bước vào cổng.Nhưng Duyên không nhận ra được là đúng , bởi Tân gầy rộc đi , má hóp lại , râu mọclởm chởm , nước da tái mét , hai quầng mắt trũng sâu xuống làm anh già hẳn nhưngười ốm đói lâu ngày. Hậu và Duyên , hai người hai bên dìu anh lên lề , đặt ngồixuống chiếu. Hai cô tự hỏi , không hiểu Tân làm cách nào mò về được đến nhà , vìtoàn thân anh đang run lẩy bẩy. Bà Lương đau xót hỏi:- Con ốm phải không? Để mẹ bảo các em nấu cháo cho con nhé?Tân run run đáp:- Con không đói. Mẹ cho con xin cái chăn. Giời rét quá !Dứt lời , Tân tựa mình vào góc cột, hai hàm răng đánh vào nhau lách cách. Bây giờ cảnhà mới biết là Tân đang bị sốt rét nặng bởi ngoài trời còn hâm hấp nóng mà chỉ riênganh thấy lạnh. Bà Lương sợ hãi quay đầu nhìn vào nhà gọi chồng:- Ông ơi ! Ông làm gì trong ấy? Con nó bị sốt rét ! Ông ra bắt mạch , cắt thuốc chocon. Nhanh lên ông ơi !Ông Lương ngồi trong phòng khách , không thèm lên tiếng. Ông đã bỏ vào nhà ngay từlúc vừa nhìn thấy Tân. Ông giận ứ lên cổ , định ngồi thở một chút rồi trói Tân vào cộtnhà , lấy roi tự tay ông đánh cho hả giận ! Nhà này phải có gia phong , không phải theoTây học rồi muốn làm gì thì làm , muốn đi đâu thì đi !Ngoài hè , bà Lương và hai cô con gái dìu Tân vào buồng , căn buồng vẫn bỏ trống từngày Tân đi. Bà Lương cho Tân nằm xuống , đắp chăn lại. Rồi bà chạy ra gian giữanăn nỉ chồng- Tôi van ông ! Ông giận con thì ông cũng chờ con nó khỏi bệnh đã , rồi ông muốnđánh mắng thế nào tôi cũng chịu ! Nó đang lên cơn sốt rét ! Ông nỡ ngồi mà nhìn haysao?Hậu và Duyên cũng đứng thập thò ở cửa buồng , nhìn ông Lương chờ đợi. Ông vẫnngồi yên , bàn tay đặt trên bàn run run theo nhịp thở dồn dập. Bà Lương nắm tay ônggiật mạnh:- Đi ! Ông lấy thuốc cho con nó uống !Ông quát lên:- Cho nó chết đi ! Tôi không muốn nhìn thấy mặt nó nữa !Bà Lương biết chồng nói thế cho hả giận thôi chứ bố nào không thương con. Bà thathiết nhắc lại:- Con nó trót dại thì ông dạy dỗ nó ! Nhưng nó lên cơn sốt rét. Ông là thầy thuốc ,chữa cho bao nhiêu người , chả nhẽ nhìn con ốm mà ông dửng dưng ! Ông thương tôi ,tôi xin ông một lần này thôi !Ông Lương thở mạnh , nuốt giận bảo:- Luộc ngay cho nó hai quả trứng gà đã ! Sốt rét ngã nước thì phải ăn trứng gà luộc ,đồng thời bắc nồi cháo hoa để ăn dần.Suốt đêm hôm ấy , bà Lương chạy ra chạy vào , đặt bàn tay lên trán Tân để xem nhiệtđộ , mặc dù việc đặt tay như thế chẳng giúp ích gì cho người bệnh. Bà bảo Hậu phanước nóng cho Tân tắm rồi thay bộ quần áo khác vì bộ đồ của Tân đã bốc mùi chualoét sau bao nhiêu ngày lăn lóc bụi đường. Bà Lương đi ngủ rồi thì đến lượt Hậu vàDuyên vào ngồi bên anh. Chờ anh tương đối tỉnh táo sau bát cháo nóng , Hậu hỏi:- Anh ốm thế này , làm thế nào mà về được đến nhà?Tân thấy trong người đã khá hơn rất nhiều , nở nụ cười mệt mỏi nói:- Có người đưa anh về. Đến cổng làng thì họ để anh vào làng một mình vì sợ trươngtuần bắt gặp , hỏi han lôi thôi !Rồi Tân ngồi lên , sốt sắng hỏi hai em về hoạt động của chi bộ Hải Ninh. Rõ ràng Tânkhông quan tâm đến tình trạng sức khỏe của mình mà chỉ lo lắng cho bước đi củaVNTNCMĐCH. Hậu thắc mắc về thời gian vắng mặt vừa qua , anh có vẻ ngần ngừkhông muốn tiết lộ. Duyên giục hai ba lần Tân mới đáp:- Tổng bộ định đưa anh sang Quảng Châu , nhưng mới đến biên giới thì được tinTưởng giới Thạch đã bắt giữ một số người của mình ở bên ấy. Anh được lệnh nằmlại chờ. Một tháng sau thì lên cơn sốt rét rất nặng , uống thuốc gì cũng chả khỏi. Đếnkhi thấy anh không thể nào đi được nữa , tổng bộ mới bảo anh về chữa bệnh. Khi nàokhỏi thì liên lạc lại để nhận công tác mới.Những điều này , trên nguyên tắc Tân không được tiết lộ dù là với các đồng chí.Nhưng vì tình cảm ruột thịt anh mới nói ra cho hai em biết tình hình phía bên kia biêngiới. Tuy vậy , anh vẫn giấu cái tin Nguyễn ái Quốc bị trục xuất khỏi Quảng Châu vàHồ tùng Mậu cùng hàng loạt đồng chí bị công an Tưởng giới Thạch giam giữ. TrungHoa vốn là địa bàn hoạt động của các nhà cách mạng Việt Nam , nhưng tình hình chínhtrị và ngoại giao thay đổi bất thường. Chính phủ Dân quốc đôi khi cần lấy lòng Pháp ,đã bán đứng ngay tổ chức đấu tranh Việt Nam trên đất họ.Giọng kể của Tân bị đứt quãng nhiều lần như người đuối sức sau cuộc chạy đuađường trường. Những cơn sốt cứ ập đến mỗi ngày mấy lần , làm toàn thân anh cứ runlên bần bật. Cả nhà nhìn Tân rớt nước mắt , nhưng anh vẫn cười. Ông Lương nguôigiận , hốt thuốc cho con. Tiếc rằng thuốc ông chả công hiệu , Hậu đi tìm mua kí-ninhcho anh , cũng chẳng chửa dứt được cơn bệnh sốt rét. Nước Sơn-la , ma Vạn-bú ! Nữanăm chui rút trên rừng , thuốc men đã không , mà dinh dưỡng cũng thiếu , Tân nhưngười kiệt sức , không chống chọi n?i với tử thần. H?u và Duyên , ngoài tình anh emcòn có tình đồng chí , mỗi ngày đi làm về đều vào ngồi bên giường nhìn anh đau xót.Tân mà mất đi thì Hậu và Duyên sẽ như những người đi trên mặt đường bằng phẳng ,bổng bị hụt chân thụt xuống hố sâu , bởi đường hoạt động cách mạng của hai cô cònquá non , rất cần có Tân hướng dẫn. Lắm khi sau cơn sốt rét , Tân trở lại tỉnh táo nhưchẳng có bệnh gì cả , nếu khuôn mặt và toàn thân anh không quá sa sút. Một hôm Tânbùi ngùi bảo hai em:- Trong các truyện Tàu bố thường kể cho anh em mình nghe , thì bố thích nhất làtruyện Tam quốc chí , anh cũng thích nhất là Tam Quốc. Chu Du là đại tướng của TônQuyền , trước khi chết có để lại lá thư , trong đó Chu Du chỉ giận mình là chưa làmđược việc gì đã vội nằm xuố ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Dòng mực cũ - Phần 10 Phần 10Sau cái phút xúc động ban đầu , mọi người mới nhận ra sự đổi thay lớn lao ở Tân.Trước hết , anh mặc bộ Âu phục nhàu nát bằng vải nội hóa. Điều này chưa hề thấy ởTân. Mọi lần từ Hà nội về , Tân luôn luôn mặc áo dài , quần trắng và đội nón trắng. Ơnhà thì mặc quần áo ta , cũng màu trắng , giống kiểu pyjama nhưng đơn giản hơn. Đâylà lần đầu tiên anh mặc áo sơ-mi , quần tây , và vì vậy lúc nãy Duyên cứ ngờ ngợ mãi ,không nhận ra được khi anh bước vào cổng.Nhưng Duyên không nhận ra được là đúng , bởi Tân gầy rộc đi , má hóp lại , râu mọclởm chởm , nước da tái mét , hai quầng mắt trũng sâu xuống làm anh già hẳn nhưngười ốm đói lâu ngày. Hậu và Duyên , hai người hai bên dìu anh lên lề , đặt ngồixuống chiếu. Hai cô tự hỏi , không hiểu Tân làm cách nào mò về được đến nhà , vìtoàn thân anh đang run lẩy bẩy. Bà Lương đau xót hỏi:- Con ốm phải không? Để mẹ bảo các em nấu cháo cho con nhé?Tân run run đáp:- Con không đói. Mẹ cho con xin cái chăn. Giời rét quá !Dứt lời , Tân tựa mình vào góc cột, hai hàm răng đánh vào nhau lách cách. Bây giờ cảnhà mới biết là Tân đang bị sốt rét nặng bởi ngoài trời còn hâm hấp nóng mà chỉ riênganh thấy lạnh. Bà Lương sợ hãi quay đầu nhìn vào nhà gọi chồng:- Ông ơi ! Ông làm gì trong ấy? Con nó bị sốt rét ! Ông ra bắt mạch , cắt thuốc chocon. Nhanh lên ông ơi !Ông Lương ngồi trong phòng khách , không thèm lên tiếng. Ông đã bỏ vào nhà ngay từlúc vừa nhìn thấy Tân. Ông giận ứ lên cổ , định ngồi thở một chút rồi trói Tân vào cộtnhà , lấy roi tự tay ông đánh cho hả giận ! Nhà này phải có gia phong , không phải theoTây học rồi muốn làm gì thì làm , muốn đi đâu thì đi !Ngoài hè , bà Lương và hai cô con gái dìu Tân vào buồng , căn buồng vẫn bỏ trống từngày Tân đi. Bà Lương cho Tân nằm xuống , đắp chăn lại. Rồi bà chạy ra gian giữanăn nỉ chồng- Tôi van ông ! Ông giận con thì ông cũng chờ con nó khỏi bệnh đã , rồi ông muốnđánh mắng thế nào tôi cũng chịu ! Nó đang lên cơn sốt rét ! Ông nỡ ngồi mà nhìn haysao?Hậu và Duyên cũng đứng thập thò ở cửa buồng , nhìn ông Lương chờ đợi. Ông vẫnngồi yên , bàn tay đặt trên bàn run run theo nhịp thở dồn dập. Bà Lương nắm tay ônggiật mạnh:- Đi ! Ông lấy thuốc cho con nó uống !Ông quát lên:- Cho nó chết đi ! Tôi không muốn nhìn thấy mặt nó nữa !Bà Lương biết chồng nói thế cho hả giận thôi chứ bố nào không thương con. Bà thathiết nhắc lại:- Con nó trót dại thì ông dạy dỗ nó ! Nhưng nó lên cơn sốt rét. Ông là thầy thuốc ,chữa cho bao nhiêu người , chả nhẽ nhìn con ốm mà ông dửng dưng ! Ông thương tôi ,tôi xin ông một lần này thôi !Ông Lương thở mạnh , nuốt giận bảo:- Luộc ngay cho nó hai quả trứng gà đã ! Sốt rét ngã nước thì phải ăn trứng gà luộc ,đồng thời bắc nồi cháo hoa để ăn dần.Suốt đêm hôm ấy , bà Lương chạy ra chạy vào , đặt bàn tay lên trán Tân để xem nhiệtđộ , mặc dù việc đặt tay như thế chẳng giúp ích gì cho người bệnh. Bà bảo Hậu phanước nóng cho Tân tắm rồi thay bộ quần áo khác vì bộ đồ của Tân đã bốc mùi chualoét sau bao nhiêu ngày lăn lóc bụi đường. Bà Lương đi ngủ rồi thì đến lượt Hậu vàDuyên vào ngồi bên anh. Chờ anh tương đối tỉnh táo sau bát cháo nóng , Hậu hỏi:- Anh ốm thế này , làm thế nào mà về được đến nhà?Tân thấy trong người đã khá hơn rất nhiều , nở nụ cười mệt mỏi nói:- Có người đưa anh về. Đến cổng làng thì họ để anh vào làng một mình vì sợ trươngtuần bắt gặp , hỏi han lôi thôi !Rồi Tân ngồi lên , sốt sắng hỏi hai em về hoạt động của chi bộ Hải Ninh. Rõ ràng Tânkhông quan tâm đến tình trạng sức khỏe của mình mà chỉ lo lắng cho bước đi củaVNTNCMĐCH. Hậu thắc mắc về thời gian vắng mặt vừa qua , anh có vẻ ngần ngừkhông muốn tiết lộ. Duyên giục hai ba lần Tân mới đáp:- Tổng bộ định đưa anh sang Quảng Châu , nhưng mới đến biên giới thì được tinTưởng giới Thạch đã bắt giữ một số người của mình ở bên ấy. Anh được lệnh nằmlại chờ. Một tháng sau thì lên cơn sốt rét rất nặng , uống thuốc gì cũng chả khỏi. Đếnkhi thấy anh không thể nào đi được nữa , tổng bộ mới bảo anh về chữa bệnh. Khi nàokhỏi thì liên lạc lại để nhận công tác mới.Những điều này , trên nguyên tắc Tân không được tiết lộ dù là với các đồng chí.Nhưng vì tình cảm ruột thịt anh mới nói ra cho hai em biết tình hình phía bên kia biêngiới. Tuy vậy , anh vẫn giấu cái tin Nguyễn ái Quốc bị trục xuất khỏi Quảng Châu vàHồ tùng Mậu cùng hàng loạt đồng chí bị công an Tưởng giới Thạch giam giữ. TrungHoa vốn là địa bàn hoạt động của các nhà cách mạng Việt Nam , nhưng tình hình chínhtrị và ngoại giao thay đổi bất thường. Chính phủ Dân quốc đôi khi cần lấy lòng Pháp ,đã bán đứng ngay tổ chức đấu tranh Việt Nam trên đất họ.Giọng kể của Tân bị đứt quãng nhiều lần như người đuối sức sau cuộc chạy đuađường trường. Những cơn sốt cứ ập đến mỗi ngày mấy lần , làm toàn thân anh cứ runlên bần bật. Cả nhà nhìn Tân rớt nước mắt , nhưng anh vẫn cười. Ông Lương nguôigiận , hốt thuốc cho con. Tiếc rằng thuốc ông chả công hiệu , Hậu đi tìm mua kí-ninhcho anh , cũng chẳng chửa dứt được cơn bệnh sốt rét. Nước Sơn-la , ma Vạn-bú ! Nữanăm chui rút trên rừng , thuốc men đã không , mà dinh dưỡng cũng thiếu , Tân nhưngười kiệt sức , không chống chọi n?i với tử thần. H?u và Duyên , ngoài tình anh emcòn có tình đồng chí , mỗi ngày đi làm về đều vào ngồi bên giường nhìn anh đau xót.Tân mà mất đi thì Hậu và Duyên sẽ như những người đi trên mặt đường bằng phẳng ,bổng bị hụt chân thụt xuống hố sâu , bởi đường hoạt động cách mạng của hai cô cònquá non , rất cần có Tân hướng dẫn. Lắm khi sau cơn sốt rét , Tân trở lại tỉnh táo nhưchẳng có bệnh gì cả , nếu khuôn mặt và toàn thân anh không quá sa sút. Một hôm Tânbùi ngùi bảo hai em:- Trong các truyện Tàu bố thường kể cho anh em mình nghe , thì bố thích nhất làtruyện Tam quốc chí , anh cũng thích nhất là Tam Quốc. Chu Du là đại tướng của TônQuyền , trước khi chết có để lại lá thư , trong đó Chu Du chỉ giận mình là chưa làmđược việc gì đã vội nằm xuố ...
Tài liệu cùng danh mục:
-
7 trang 274 0 0
-
267 trang 217 0 0
-
Truyện Harry Potter và chiếc cốc lửa
1938 trang 164 0 0 -
Truyện Tales of Space and Time
179 trang 129 0 0 -
168 trang 120 0 0
-
3 trang 113 0 0
-
168 trang 83 0 0
-
John Carter and the Giant of Mars
58 trang 76 0 0 -
3 Nốt Ruồi Trên Xác Người Yêu_ Người Khăn Trắng
216 trang 75 0 0 -
167 trang 63 0 0
Tài liệu mới:
-
66 trang 0 0 0
-
Giáo án Sinh hoạt ngoại khóa THPT: Hoạt động Ngày hội văn hóa dân gian năm học 2020-20201
10 trang 0 0 0 -
Đề thi tuyển sinh vào lớp 10 môn Toán (Chuyên) năm 2024 có đáp án - Trường THCS Ninh Vân, Hoa Lư
13 trang 0 0 0 -
Sandbox và TrustRank của Google
4 trang 1 0 0 -
Cách kiểm tra website có bị Sandbox.
3 trang 1 0 0 -
Google Sandbox và Phương pháp kiểm tra
4 trang 1 0 0 -
Bài giảng Autocad 2D: Dùng cho phiên bản Autocad 2018 – KS. Nguyễn Văn Huy
229 trang 0 0 0 -
125 trang 0 0 0
-
129 trang 0 0 0
-
69 trang 0 0 0