Danh mục

Dòng mực cũ - Phần 17

Số trang: 5      Loại file: doc      Dung lượng: 62.00 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Bà Truyền lắc đầu: - Để khi khác cháu ạ! Cháu về nói với mẹ cháu là bá vội lắm. Nói chuyện với anh Minh một tí rồi bác lại về ngay! Bá gởi lời tăhm mẹ cháu và cả nhà! Nhi đi rồi bà Truyền theo con trai len gác. Bà lay hết quà trên giỏ ra đặt trên bàn cho con. Quà nhà quê thì cũng chỉ có vài quả ổi, quả bưởi chín cây cùng chục bánh rợm, bột gạo nếp nhân đường, bà đặt người ta gói tối hôm qua. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Dòng mực cũ - Phần 17 Phần 17Bà Truyền lắc đầu:- Để khi khác cháu ạ! Cháu về nói với mẹ cháu là bá vội lắm. Nói chuyện với anhMinh một tí rồi bác lại về ngay! Bá gởi lời tăhm mẹ cháu và cả nhà!Nhi đi rồi bà Truyền theo con trai len gác. Bà lay hết quà trên giỏ ra đặt trên bàn chocon. Quà nhà quê thì cũng chỉ có vài quả ổi, quả bưởi chín cây cùng chục bánh rợm,bột gạo nếp nhân đường, bà đặt người ta gói tối hôm qua.Minh khép cửa, cài then rồi quay lại, lo lắng hỏi ngay:- Mẹ lên đột ngột thế này chắc nhà có chuyện gì, phải không mẹ?Minh sợ bố mình lâm bệnh bất ngờ. Nhưng bà Truyền ngồi xuống giường, phe phẩynón lá và lắc đầu. Minh vội vàng cầm tờ báo quạt cho mẹ. Bà Truyền mặt u sầu nói:- Có việc gì đâu! Cả nhà vẫn khỏe mạnh cả! Mẹ lên là vì cậu Tân, con bác Lương,mới mất. Chôn ba hôm rồi!Minh ngắt lời:- Việc này thì con biết!Bà Truyền xua tay:- Cậu ấy đang đi học, bỏ ngang đi đâu biệt tích. Nửa năm sau mò về, người xanh nhưtàu lá chuối. Chết vì sốt rét ngã nước!Minh lại gật đầu lặp lại:- Vâng. Con biết!Bà Truyền thở dài nhìn con nặng trĩu ưu tư:- Từ ngày con bị bắt, lão lý Bân được chỉ thị của Huyện là phải để mắt theo dõi vì sợcon theo hội kín đấy. May mà có chú Phúc làm phó lý, che chở cho con, nên làng xãngười ta mới để yên cho con tới giờ. Cậu Tân nhà bác Lương thì ai cũng quả quyết làchốn theo hội kín chống Tây, sang Tàu hoạt động rồi bị ngã nước rồi mới trở về. Tốihôm qua, chú Phúc sang chơi, ngồi nói chuyện với bố mẹ gần đến nửa đêm rồi mớivề. Chứ cứ nhắc đi nhắc lại mãi là con phải cẩn thận. Chớ có nhẹ dạ nghe theo lờibạn bè rủ rê. Chú Phúc bảo, công văn trên Huyện, trên tỉnh gởi xuống hàng loạt, báođộng là hiện giờ đang có hai hội kín đang tuyên truyền mạnh là Cộng Sản và QuốcDân Đảng. Cả hai đều nguy hiểm như nhau. Chú Phúc bảo mẹ là bên làng Cốc, mậtthám mới ập vào bắt nguyên một đám thanh niên giữa tiệc đám hỏi. Nghe bảo là QuốcDân Đảng giả vờ làm đám hỏi để hợp hành, che mắt mật thám, nhưng có đứa bêntrong tố giác. Chú Phúc giục mẹ lên nói với con, bảo con bớt giao du với người lạ.Viết báo thì pahỉ đắn đo, đừng có dính dáng gì đến chuyện thời cuộc. Bút sa gà chết,lúc nào cũng pahỉ cẩn thận từng li từng tí. Nếu tìm được việc gì káhc thì bỏ hặn, đừngviết báo nữa thì càng tốt!Nói xong những điều mà bà Truyền đã nhẵm suốt quãng đường, bà Truyền kết luận:- Bố mẹ nhịn ăn nhịn tiêu cho con đi học, mong con thành tài để đỡ đần bố mẹ lúc tuổigià. Nhưng con trót dạy làm càng để cho người ta đuổi, khiến việc học bị dở dang.Bây giờ làm lại cũng chưa muộn. Thời buổi nhiễu nhương, yên phận thủ thường sốngcho qua ngày, đừng để bố mẹ nhìn con bị bắt một lần nữa. Mà lần này thì chắc chắnkhông ai van xin cho con được nữa đâu!Minh cảm động vì sự lo toan của mẹ mình, lội bộ từ sáng lên đây chỉ để dặn dò đôilời. Mà bà nói đúng: Ông ký giả Pháp ngày ấy vào tù lãnh Minh ra, bây giờ đã trở lạilèm vệic luôn tại Paris, viết cho tờ Action Francaise. Ông vẫn theo quan điểm cấp tiến,nhưng xa xôi vạn dặm, có chuyện gì liên quan đến Minh, ông không thể can thiệpđược nữa!Minh cười trấn an mẹ:- Xin mẹ cứ yên lòng. Con lớn rồi. Con biết giữ thân! Nhờ mẹ thưa lại với bố với chúPhúc là lúc nào con cũng cẫn thận!Rồi anh đổi ngay đề tài, hỏi mẹ:- Tối nay mẹ ngủ lại đây với con, sáng mai hẵn về?Bà Truyền cầm nón đứng dậy:- Không! Mẹ về ngay bây giờ. Ở nhà trăm công ngàn việc...Rồi bà nghiêm trang nhắc lại những lời dặn dò một lần nữa trước khi bước xuốngthang gác, đi bộ ra ngoại ô. Bà dự trù về đến Hải Ninh thì trời cũng vừa tối.Bà Truyền về rồi, đêm ấy Minh trăn trở không ngủ được vì giằng co phấn đấu.Thương cha mẹ nặng trĩu trong lòng, nhưng không thể vì tình riêng mà bỏ dở conđường riêng đang theo đuổi. Anh nhớ lời đảng trửơng Nguyễn Thái Học đã nói:- Nếu ai cũng nặng tình riêng, không dám xã thân vì đại nghĩa, thì giặc Pháp muôn đờivẫn cai trị nước ta!Một ngày cuối năm 1928, ủy viên Thành Bộ Hà Nội Nguyễn Văn Viên, đến gác trọcủa Minh ở Khâm Thiên để nhờ anh khảo tờ truyền đơn kể tội thực dân nhân ngày kỷniệm một năm Quốc Dân Đảng ra đời. Trong cuộc sống hàng ngày thì Viên là nhânviên bán hàng cho một hãng buôn lớn của Pháp. Về sinh hoạt đoàn thể thì Viên phụtrách các chi đoàn công nhân Việt Nam làm việc trong các xí nghiệp hoặc công ty củaPháp Minh cũng là một Ủy viên Thành bộ, nhưng không giữ chức bởi anh cần chồđứng độc lập đề dễ hoạt động trong giới báo chí.Hôm ấy, đến nhà Minh thấy xấp bản thảo viết dở đặt trên bàn ,Viên tò mò mở ra xemrồi máu nóng cứ bừng bừng bốc lên .Một phần vì uất hận ,một phần vì muốn gâytiếng vang cho Đảng ,Viên nghiến răng bảo Minh .- Phải giết thằng René Bazin ! Giết nó thì mới trừ được mối họa cho đồng bào và cũngđể cảnh cáo những tên mộ phu khác !Minh đang ngồi xổm trên sàn nhà pha trà mời khách. Bản chất Minh là một thanh niênkhí phách, ngang tàng, nhưng khi gia nhập Quốc Dân Đảng, anh tự khép mình vào kỷluật đoàn th ...

Tài liệu được xem nhiều: