- Chiều 30, bạn hàng vắng dần. Hầu như ai cũng vội vã trở về chuẩn bị đón giao thừa. Đối diện căn nhà của Germaine phía bên kia đường, sát ngã ba phố harmand, có cái miễu nhỏ nắm dưới gốc cây già, chiều nay khói hương nghi ngút bốc lên. Quanh năm ở đó có những ông bà thầy bói ngồi trên chõng đoán số cho khách hiếu kỳ cầu vận may. Năm cùng tháng tận, một số bạn hàng còn nán lại, gieo quẻ cuối cùng trong năm Thìn để hy vọng một tương lai tốt đep...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Dòng mực cũ - Phần 23 Phần 23- Chiều 30, bạn hàng vắng dần. Hầu như ai cũng vội vã trở về chuẩn bị đón giao thừa.Đối diện căn nhà của Germaine phía bên kia đường, sát ngã ba phố harmand, có cáimiễu nhỏ nắm dưới gốc cây già, chiều nay khói hương nghi ngút bốc lên. Quanh nămở đó có những ông bà thầy bói ngồi trên chõng đoán số cho khách hiếu kỳ cầu vậnmay. Năm cùng tháng tận, một số bạn hàng còn nán lại, gieo quẻ cuối cùng trong nămThìn để hy vọng một tương lai tốt đep hơn sang năm Tỵ.Cây si già cằn cõi âm u, ngôi miếu nhỏ khói hương trầm mặc, khách đứng ngồi rãi rácxem bói, vài gánh hàng rong bày biện trước miếu, tất cả góp chung lại thành một cảnhsinh hoạt khá nhộn nhịp, rất thuận tiện cho ba đồng chí Lân, Lung, và Viên đứng tràtrộn để nhìn sang nhà của nhân tình Bazin. Ngay từ lúc mới tới, Viên đã nhận ra chiếcxe ô-tô màu xanh đậm của Bazin đậu phía bên kia đường, từ trong nhà cô Germaine cóthể trong thẳng ra mồn một. Gã tài xế đứng thơ thẩn trên lề,, cạnh đầu xe, phì phèohút thuốc. Nhìn nét mặt điềm tĩnh đến lạnh lùng của Lân, Viên ghé dặn dò Lân mấycâu rồi thả bộ sang căn phố bên cạnh miễu. Đó là tiệm thuốc lào khá lớn. Anh toanbước vào, nhưng thấy trong hiệu không có ai, anh lại đi thẳng, đưa mắt lơ đãng nhìnhai bên đường, cố trấn áp nỗi xúc động trong lòng. Lâu lâu, anh liếc nhìn Lân và Lungđứng bên cạnh miễu, khẽ gật đầu mỉm cười ra vẻ bình thản để hai đồng chí yên tâm.Trời tối dần, người cũng thưa dần. Thời gian dường như trôi qua quá chậm. Khoảng 8giờ, Viên trở lại sau miễu bên cạnh hai đồng chí, sốt ruột vì Bazin vẫn chưa ra.Nguyễn Văn Lung rút trong túi áo ra, cái phong thư có đóng dấu hãng tàu Bạch TháiBưởi, cầm sẵn trên tay.Phong bì ấy chỉ đựng có một trang giấy viết mấy hàng kết án Bazin , nhưng dùng giấytờ của công ty Bạch Thái Bưởi để Bazin chú ý vì họ Bạch lúc ấy là một nhà doanhnghiệp lừng lẫy mà cả Pháp lẫn Việt đều nghe danh .danh . Bạch Thái Bưởi nguyên làhọ Đỗ , con nhà nghò ở Hà Đông , làm nghề bán hàng rong nuôi mẹ . Nhờ được mộtngười nhà giàu họ Bạch nhận làm con nuôi và cho đổi họ , lớn lên Bạch Thái Bưởilàm thư ký cho hãng buôn Pháp , gây dựng vốn liếng rồi lao vào khai thác hầm mỏ vàtàu thủy , trở thành nhà thưong mại tài tình bậc nhất của người Việt vào đầu thế kỷ .Ba người đang thì thầm nói chuyện thì bên kia đường , Bazin từ trong nhà nhân tìnhbước ra , đội chiếc mũ đen lên đầu , tiến lại xe . Gã tài xế vội vàng quăng điếu thuốc ,chạy lại mở cửa sau . Cô Germaine thì đứng thập thò trong khung cửa , đưa tay vẫyBazin . Lập tức Viên vỗ nhẹ vào lưng Nguyễn Đức Lung.Lung chạy lao qua đường . Trước khi chui vào xe , Bazin còn quay lại chào người yêu .Lung đến trước mặt , trao chiếc phong bì và nói bằng tiếng Pháp :- Thưa ông ! Có người gửi cho ông bức thư này !Bazin ngơ ngác đỡ lấy , bốc ngay ra xem . Bên này đường , Viên lại vỗ vai NguyễnVăn Lân , lập tức Lân chạy vụt qua , tay phải thò vào ngực , cầm sẳn khẩu súng . Viêncũng chạy theo sang để hỗ trợ tinh thần và để phòng có gì trục trặc . Vừa lúc ấy , chủtiệm thuốc lào kế nhà Germaine đem bánh pháo khá dài ra trước sân châm đốt . Lát đátxa xa cũng bắt đầu vang vọng tiếng pháo đêm trừ tịch . Trời mờ tối , Bazin còn đangtrố mắt đọc lá thư thì Lân đã đến trước mặt rút súng bắn thẳng vào mặt Bazin . Gã téquị xuống , Lân bắn bồi thêm hai phát nữa rồi mới bỏ đi . Phố xá ít ai nghe được tiếngsúng vì pháo vẫn nổ ran . Chỉ có cô nhân tình kêu rú lên và bỏ chạy vào nhà , khép chặccửa lại . Gã tài xế thì mặt tái mét , không biết phản ứng thế nào , đành luống cuốngmở cửa xe chui vào ngồi chết cứng trước vô-lăng .Thi hành xong nhiệm vụ , cả ba chạy thụt vào con đường nhỏ hai bên còn là bãi đấttrống tăm tối với ao hồ chằng chịt . Con đường nhỏ ấy Pháp đặt tên là Harmand , têncủa một vị bác sĩ Pháp từng đại diện Pháp ký hòa ước với triều đình Huế năm 1873 .Ba đồng chí chia tay nhau ở khúc đường này , mỗi người đi một hướng khác nhau .Riêng Nguyễn văn Viên thì chạy lại Thôn Giáo Phường , tới nhà một đồng chí ở PhốGoussard , tức Chợ Đuổi , thay bộ quần áo khác , để đề phòng có người đã nhận diệnđược Viên lúc thi hành bản án . Bộ quần áo ấy ,Viên được đồng chí Lê Thành Vỵ góilại và quăng xuống hồ . Sau khi thông báo cho Lê Thành Vỵ biết đầu đuôi câu chuyện ,Viên bỏ đi ngay vì Vỵ là một nhân vật nổi tiếng của Quốc Dân Đảng , có mặt bênNguyễn Thái Học từ ngày thành lập Nam Đồng Thư Xã . Tư gia của Lê Thành Vỵtừng dùng làm hội trường khai sinh Việt Nam Quốc Dân Đảng đêm lễ Noel năm 1927 .Lê Thành Vỵ cũng là người góp phần mượn vốn để khai thác khách sạn Việt Nam ,đồng thời chính anh cũng đứng tên xin giấy phép cho thuê phòng trọ và bán rượu khaivị tại khách sạn . Nói chung Lê Thành Vỵ là một nhân vật nổi tiếng , giữ thế công khaivà hợp pháp để làm việc cho đảng , bởi thế Viên thấy mình không thể nán lại , có thểgây nguy hiểm cho cả hai người . Minh sống một mình trong xóm Khâm Thiên , ít aichú ý . Với mật th ...