Danh mục

Dòng mực cũ - Phần 25

Số trang: 5      Loại file: doc      Dung lượng: 55.00 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Minh hồi hộp và sung sướng lắm . Sau khi theo Cảnh lại chào Nguyễn Thái Học và các đồng chí lãnh đạo của tổng bộ . Minh lần lượt bắt tay từng đại biểu và tự giới thiệu mình . Anh biết Cảnh cố ý cất nhắc anh lên để phụ trách soạn thảo các văn kiện của tổng bộ , thay thế các đồng chí nhà văn , nhà báo đã bị bắt . Đều này làm Minh rất cảm động . Quanh anh , những khuôn mặt hoàn toàn xa lạ , bên cạnh những tên tuổi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Dòng mực cũ - Phần 25 Phần 25Minh hồi hộp và sung sướng lắm . Sau khi theo Cảnh lại chào Nguyễn Thái Học vàcác đồng chí lãnh đạo của tổng bộ . Minh lần lượt bắt tay từng đại biểu và tự giớithiệu mình . Anh biết Cảnh cố ý cất nhắc anh lên để phụ trách soạn thảo các văn kiệncủa tổng bộ , thay thế các đồng chí nhà văn , nhà báo đã bị bắt . Đều này làm Minh rấtcảm động . Quanh anh , những khuôn mặt hoàn toàn xa lạ , bên cạnh những tên tuổimà Minh từng được nghe nhắc đến nhưng chưa có cơ hội diện kiến trực tiếp bao giờ .Minh không phải là đại biểu của thành bộ Hà Nội , nhưng do vận động của Lê HửuCảnh , tổng bộ chấp thuận cho Minh được ngồi làm thư ký , ghi biên bản cho hội nghị. Hôm ấy là giữa tháng 5 năm 1929 , Nguyễn Thái Học đưa ra đề nghị táo bạo là thànhlập Tổng Bộ Chiến Tranh , quyết định lãnh đạo quần chúng tổng khởi nghĩa . Ông nóithẳng đây là một chủ trương bất đắc dĩ vì phải đốt giai đoạn , trái lại với chươngtrình đã dự trù buổi ban đầu của Việt Nam Quốc Dân Đảng . Nhưng không làm được ,bởi đảng viên bị bắt quá nhiều mà lưới mật thám càng ngày càng giăng rộng . Ngồichờ bị bắt rồi chết gục trong tù thì chẳng thà đánh một trận lớn , dẫu có thua cũngthỏa chí !Đảng trưởng chưa dứt câu , phòng họp đã nhao nhao bàn tán , người này nhìn ngườikia bằng ánh mắt ngạc nhiên . Có người buột miệng nói :- Tổng khởi nghĩa bây giờ là giắt nhau vào chỗ chết ! Chưa thể được !Nguyễn Thái Học giải thích :- Chúng ta tổng khởi nghĩa trong lúc này thì phần thắng không nắm chắc trong tay !Nhưng chúng ta hy sinh ngã xuống để khơi dậy lòng ái quốc và làm những viên gạchlót đường cho những đoàn thể sau này sẽ nối tiếp chúng ta mà đánh đuổi ngoại xâm ,giành độc lập cho xứ sở !Nguyễn Thái Học ngừng nói , phòng họp lập tức lại vang lên tiếng xầm xì . Người tánđồng cũng đông mà người phản đối cũng nhiều . Đứng đầu phe bất đồng ý kiến vớiNguyễn Thái Học là Lê Hửu Cảnh , Cảnh vốn là người thẳng thắn , có ý nghĩ sâu sắcvà không ngại mích lòng khi cần phát biểu . Lúc còn đi lính cho Tây , anh đã nhiều lầnmạnh dạn phản đối cách cư xử của sĩ quan Pháp đối với An Nam . Bây giờ ngheNguyễn Thái Học công bố quyết định tổng khởi nghĩa , Cảnh liền đứng dậy nói :- Từ sau Tết đến giờ, mới có 3 tháng, chúng ta bị mất quá nhiều đồng chí lỗi lạc, đa sốlà cấp lãnh đạo trung ủy. Các anh Nhựơng Tống, Hồ Văn Mịch, Phạm Tuấn Tài,Nguyễn Thế Nghiệp, Nguyễn Ngọc Sơn, Lê Thành Vỵ , Nguyễn Thái Trác, đều đã bịbắt cả. Còn biết bao nhiêu đồng chí tài đức khác mà tôi không muốn kể ra đây. Tổngcộng trên dưới 200 đồng chí đang chịu cực hình tra tấn ngày đêm. Nhân sự của TổngBộ quyết định tổng khởi nghĩa, tôi thấy việc ấy quá liều lĩnh vì chúng ta chưa chuẩnbị. Nếu chúng ta thất bại-mà cứ sự thường là thất bại-thì thực dân nhân dịp này quétsạch Quốc Dân Đảng! Mười năm, hai mươi năm nữa, Đảng của chúng ta cũng sẽkhông gây dựng lại được như hôm nay! Tôi xin Tổng Bộ và các đồng chí đại biểu xétlại!- Lê Hữu Cảnh dứt lời thì một số đồng chí khác nhụ Nguyễn Tiến Lữ, Nghuyễn XuânHuạn, Lê Tiến Sự, Nguyễn Đôn Lâm, Đều nối tiếp ý của Cảnh, bác bỏ chủ trươngtổng khởi nghĩa trong lúc này. Lê Hữu Cảnh lại tiếp:- Để bảo toàn lực lượng cua Đảng và nhất là sự duy trì sự hiện diện lâu dài của Đảng,tôi đề nghị các đồng chí lãnh đạo Tổng Bộ, nhất là anh Học và anh Như, nên ra nướcngoài ngay, đặt Tổng Bộ ben kia biên giới. Chúng ta đang có lợi thế là chính phủ DânQuốc cầm quyền bên Trung Hoa. Tổng Bộ đặt cơ quan chỉ huy ở bên ấy, sẽ đượcchính phủ Tưởng Giới Thạch hỗ trợ, trong nước dù có xảy ra chuyện gì dd nữa, thìthực dân Pháp không làm gì được Tổng Bộ đặt trong nước, nói dại, nếu chẳng mayTỗng Bộ bị vỡ, anh Học, anh Nhu bị bắt, thì đảng viên như rắn bị mất đầu, Việt NamQuốc Dân Đảng sẽ không còn nữa. Các đồng chí của chúng ta đang ở trong tù sẽ tan rãtinh thần vì không còn điểm tựa để trong mong ngày chiến thắng. Xin Tổng Bộ xétlại!Phòng hợp yen lặng ngẫm nghĩ những điều Cảnh vừa nêu ra. Nguyễn Thái Học nhìnkhắp lượt cử tọa rồi nói:- Tổng Bộ không đi đâu cả! Anh Nhu và tôi không đi đâu cả! Chúng ta làm cách mạng,phải đồng lao cộng khổ với đồng chí, phải nằm gai nếm mật với đồng bào, khôngphải đứng từ nước ngoài mà chỉ tay 5 ngón, mà ném đá giấu tay! Chúng ta có vì TổQuốc mà ngả xuống để người sau tiến lên thì cái chết ấy cũng là cái chết xứng đáng,không có gì phải bận lòng!Cuối phòng có tiếng nói lớn cất lên:- Người xưa tối kỵ chưa xuất quân mà đã nói điều chẳng lành! Đảng trưởng sao lại cứnói gở như thế! Ta thất bại thế nào được!Trên bàn chủ tọa, ngoài Nguyễn Thái Học, có Nguyễn Khắc Nhu, Phó Đức Chính vàSư Trạch, một đảng viên mới vốn là võ sư, lo việc bảo vệ các yếu nhân của Đảng.Ngoài ra còn có cô Giang ngồi ở bàn thư ký bên cạnh Minh. Ký Con Đặng TrầnNghiệp thì đứng ở cuối phòng.- Đúng như thế! Tại sao anh Cảnh lại cứ bi quan cho rằng mình sẽ bị thất bại! Tahiện có đến cả nghìn chi bộ khắp nơi. Chưa kể có cả một khối quốc ...

Tài liệu được xem nhiều: