Danh mục

Dòng mực cũ - Phần 7

Số trang: 5      Loại file: doc      Dung lượng: 39.00 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Phần 7Hậu quay sang nói nhỏ với em một câu rồi ưu tư bảo Trần Khải: - Chị em chúng em có đứa nào biết đan biết may gì đâu ! Quanh năm chỉ cầm liềm cầm cuốc ! Mình còn không biết , dạy ai bây giờ? Trần Khải vội trấn an: - Ta thuê người chứ ! Hai cô chỉ đứng ra thôi. Tôi sẽ gửi về cho cô một người thợ giỏi. Giỏi lắm ! Chị ấy từng mở lớp đan thiêu và may vá ở Hà Nội ! Hai cô cứ xin phép hai bác đi....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Dòng mực cũ - Phần 7 Phần 7Hậu quay sang nói nhỏ với em một câu rồi ưu tư bảo Trần Khải:- Chị em chúng em có đứa nào biết đan biết may gì đâu ! Quanh năm chỉ cầm liềm cầmcuốc ! Mình còn không biết , dạy ai bây giờ?Trần Khải vội trấn an:- Ta thuê người chứ ! Hai cô chỉ đứng ra thôi. Tôi sẽ gửi về cho cô một người thợ giỏi.Giỏi lắm ! Chị ấy từng mở lớp đan thiêu và may vá ở Hà Nội ! Hai cô cứ xin phép haibác đi. Hễ hai bác đồng ý thì anh Tân sẽ đưa người về !Cả hai chị em hiểu ra , hết sức cảm phục sự chu đáo của Trần Khải. Trần Khải kếtluận:- Trước mắt cứ như thế đã nhé ! Sáng mai , anh Tân với tôi về lại Hà nội. Tiện đây ,tôi xin chào các cô , hẹn gặp lại dịp khác. Có thế nào thì các cô liên lạc ngay cho chúngtôi biết.Duyên hỏi:- Chúng em liên lạc với anh bằng cách nào?Trần Khải châm điếu thuốc mới. Cái bật lửa nhôm cũ kỹ của anh , đốt bằng dầu hôi ,mỗi lần hút thuốc phải bật cả chục lần ở chỗ không có gió thì mới hy vọng cháy. Anhnhả khói rồi đáp:- Các cô biết rồi mà. Anh Tân sẽ cho các cô biệt địa chỉ nhà trọ của chúng tôi ở Hà Nội… Thôi , chào hai cô !Dứt lời , Trần Khải đứng dậy đi nhanh ra cỗng gặp Tân. Thái độ của anh dứt khoátlắm , không vướng bận một chút tình cảm riêng tư nào. Duyên không nói ra nhưngtrong lòng rất cảm phục , vì rõ ràngTrần Khải từ hôm về đây , chả để ý gì đến hai chịem cô. Bất giác cô lại nhớ đến Minh và tự hỏi chẳng biết Minh bị giam ở đâu? Trướckia , khi nghe Minh bị đuổi học vì phát truyền đơn chống Pháp , Duyên dửng dưng vìcho là dại. Bây giờ dấn thân vào đường cách mạng rồi , Duyên mới thấy Minh là mộtngười dũng cảm.Hôm sau , Trần Khải và Tân đi rồi , hai chị em xuống bếp bàn riêng với mẹ về ý địnhmở lớp đan thêu. Bà Lương mới nghe qua đã mắng:- Chúng mày rồ hay sao đấy? Vá cái quần rách còn chưa xong , đòi mở lớp dạy ngườita may vá !Hậu cặn kẽ trình bày:- Anh Tân với anh Trần Khải khuyên chúng con mở lớp chớ không phải chúng con tựnghĩ ra được đâu mẹ à. Các anh ấy là người học rộng hiểu nhiều , biết nhìn xa , nênmới bảo chúng con như thế !Bà Lương vốn nể con trai lớn , nhất là lại có Trần Khải cùng đồng ý nên bà dịu ngaycơn giận và hỏi lại:- Thằng Tân nó bảo chúng mày như thế à?Hậu đáp:- Vâng ! Anh Tân với anh Trần Khải đều bảo “Càng ngày người ta càng thích mỹnghệ. Chả nhẽ cả đời hai cô cứ chân lấm tay bùn mãi hay sao?”.Bà Lương hài lòng với nhận xét của Trần Khải , tuy vẫn thắc mắc:- Nhưng chúng mày học nghề đến bao giờ cho thạo để đủ sức dạy người khác?Hậu đưa mắt nhìn em , chia sẻ niềm vui vì bà Lương hỏi thế tức là bà đã xiêu lòngchấp thuận rồi. Hậu đáp:- Chúng con mà dạy ai ! Mình chỉ mở lớp rồi thuê thợ giỏi về dạy ! Mình trông nomtrả lương thợ , phần còn lại là của mình ! Anh Trần Khải sẽ giới thiệu thợ tận HàNội về giúp chúng conNghe nhắc đến Trần Khải , bà Lương buông xuôi. Thôi thì biết đâu đây chẳng là nhịpcầu để các con bà gặp gỡ người chồng tương lai. Con trai bà nay mai ăn học thành tài ,quen biết nhiều người trong giới học thức. Hai đứa em gái của nó cũng cần vươn lên ,thoát khỏi cảnh bùn lầy nước đọng. Bà từng nhắm hai thằng thanh niên cho hai đứacon bà thì nhất thời đều hỏng cả. Thằng Tuất đi lấy vợ bên kia sông , thằng Minh thìvào tù ! Biết đâu Trần Khải chả là người điền khuyết cho một trong hai thằng kia? Bàbảo:- Để tao nói qua với bố xem ý bố như thế nào?Hậu và Duyên cùng níu cánh tay của mẹ:- Mẹ nhớ nói khéo hộ chúng con !Bà Lương quay đi , lên nhà trên để lựa lời nói với chồng. Hậu chạy theo nài nì thêm:- Nếu bố bằng lòng thì mẹ phải cấp vốn cho chúng con đấy mẹ nhé ! Hai chị emchúng con dốc hết hầu bao cũng chỉ được có mấy hào ! Con tính rồi. Vải vóc , kimchỉ , que đan , rồi phải đóng bàn để cắt quần áo. Đóng ghế cho học trò ngồi. Chắccũng phải bỏ ra món tiền nhớn !Bà Lương im lặng bước đi , không nói gì. Hai cô hồi hộp trông theo , lòng mừng khắpkhởi.Một tháng sau thì lớp dạy cắt may thành hình đúng như dự tính. Giá như không cótiếng nói của Tân thì khó lòng mà ông bà chấp nhận cuộc cách mạng táo bạo này. Nhànày , muôn đời nghề nông vẫn là truyền thống , có đâu lại đổi một khúc rẽ bất ngờnhư vậy ! Chỉ nhờ Trần Khải và Tân thuyết phục , bà Lương mới bằng lòng xuất vốnra cho hai cô con gái mà bà đang nóng ruột gả chồng. Trần Khải gửi về một cô giáo nữcông ăn ở ngay tại nhà Hậu. Cô tên là Thúy , tuổi gần 40 , góa chồng đã cả mười năm ,được tổ chức kết nạp để lo công tác vận động phụ nữ. Hậu và Duyên thay nhau đimời gọi bạn bè , rồi nhờ bạn bè níu kéo thêm người quen , tập trung đến lớp học.Những nhà nghèo quá thì Hậu lấy nửa tiền học phí hoặc có khi miễn phí hẳn cho họtheo lời khuyên của Trần Khải. Cái mục đích sâu xa của Trần Khải và Tân là tập họpđược càng đông càng tốt. Tiếng đồng vang ra ở Hải Ninh , chị em phụ nữ kéo đến mỗingày một nhiều hơn. Trước học nghề , sau học chữ. Phần lớn các cô ban ngày phải đilàm ruộng hoặc những công việc thường lệ khác như trồng rau , nuô ...

Tài liệu được xem nhiều: