Danh mục

Dòng sông cô đơn

Số trang: 12      Loại file: pdf      Dung lượng: 210.34 KB      Lượt xem: 5      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Sài Gòn Ngày..Tháng..Năm..! Hắn là một người bình thường, bình thường như những người bình thường nhất. Hắn cố để làm mình nổi bật, hắn tìm cho mình một style riêng, hút thuốc lá nhẹ như con gái, nói những câu nói made by hắn…Hắn cố chứng tỏ mình không giản đơn, những nỗ lực không biết mệt mỏi ấy đã tạo cho hắn một phong cách riêng
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Dòng sông cô đơnDòng sông cô đơn Sài Gòn Ngày..Tháng..Năm..!Hắn là một người bình thường, bình thường như những người bình thường nhất.Hắn cố để làm mình nổi bật, hắn tìm cho mình một style riêng, hút thuốc lá nhẹnhư con gái, nói những câu nói made by hắn…Hắn cố chứng tỏ mình không giảnđơn, những nỗ lực không biết mệt mỏi ấy đã tạo cho hắn một phong cách riêng, thứmà hắn vẫn ao ước được có…! Nhưng hắn nào ngờ, hôm nay phải tự chọn chomình phong cách của người cô đơn. Đi đâu cũng chỉ có một mình, tối đến, vẫnnhững quán café không biết từ khi nào đã trở nên quen thuộc với hắn. Hắn luônnhận được những lời bàn tán về mình từ những nhân viên phục vụ… có thể họ bànvề về bề ngoài điển trai của hắn, cũng có thể là những điếu thuốc lá mà chỉ dànhcho con gái… và hắn luôn để những lời ấy ngoài tai, hắn chỉ biết lao vào một gốctối trong quán và nhắm nháp nỗi buồn đen đúa với một tách café….Hắn bất cần… bất cần tất cả, tiền bạc, danh vọng, hay những cuộc hẹn hò vớinhững em chân dài. Hắn cảm thấy chán cái cuộc sống xồ bồ của thành phố, hắnnhư một người lạc hậu giữa cái xã hội luôn thay đổi từng ngày. Cuối tuần là nhữngngày đẹp nhất của biết bao người nhưng hắn cảm thấy trống vắng, hắn thườngdành hết thời gian để lắng đọng trong những quán café quen thuộc.“Chết tiệt, hôm nay lại cuối tuần”Hắn chạy xe thật nhanh khỏi trường, đến một quán café sách ở một gốc nhỏ củathành phố.“Café ít đường, ít đá đúng không anh?”Cô nhân viên dường như rất hiểu sở thích của hắn, hiểu là phải vì lần nào màchẳng thế!Hắn tìm cho mình cuốn tiểu thuyết lần trước còn đọc dở, hắn giấu trong một gócriêng để không ai chạm vào nó…“Cuốn tiểu thuyết này thật đúng tâm trạng” – hắn tự nhủ như vậy và hắn tự hỏimình:“Không biết có ai đó cùng tâm trạng không nhỉ?”Hắn quyết định để vào đấy một lời nhắn, hắn chỉ viết hai chữ cô đơn, rồi để vàomột góc khuất trong kệ sách… Ảnh minh họa: M89“Chết tiệt, hôm nay lại cuối tuần” – lại một tuần bận rộn nữa trôi qua với hắn.“Café ít đá, ít đường của anh đây!” – cô nhân viên nở nụ cười nhẹ với hắn, hắnkhông lấy lầm ngạc nhiên, vì lần nào mà chẳng vậy! Hắn vội lấy quyển tiểu thuyếtra, nhẹ nhàng lật từng trang, hắn ngạc nhiên khi thấy có câu trả lời bên dưới lờinhắn của mình.“Cô đơn!”“>.< Tại sao cô đơn?”Hắn cảm thấy rất vui, vui vì đã có người đồng cảm, vui vì thấy mình được chia sẻ,được quan tâm…Hắn vội lấy bút viết tiếp sau lời nhắn ấy.“Cô đơn vì không ai hiểu mình, vì quá nhiều niềm vui được sắp đặt”Tuần thứ hai,“Còn tôi, cô đơn vì yêu một dòng sông, nó cứ trôi mãi không ngừng”.Tuần thứ ba,“>.< Tôi sẽ giúp mấy người xây một con đập nhé!”Tuần thứ tư,“Không được! nếu làm như thế sông mất tự do. Sông sẽ buồn, tôi sẽ buồn hơn gấpbội.”Lời nhắn của hắn với người mà hắn chưa hề biết mặt cứ thế kéo dài. Hắn chưa baogiờ mong tới cuối tuần như thế này, hắn mong từng ngày, từng ngày để trò chuyệncùng người bí mật kia.”Sao cuộc đời lại có những điều thú vị thế này?” Hắn luôn tự hỏi. Hắn đã thay đổi,từ một người bất cần, hôm nay hắn đã biết mỉm cười. Biết chạy xe thật chậm đểngắm nhìn đường phố, những con đường rất quen thuộc mà hắn chưa bao giờmuốn để ý đến… Hắn đang thay đổi từng ngày…“Không biết cái người ngốc nghếch kia là ai nhỉ?” Hắn luôn muốn biết.“Hôm nay là cuối tuần rồi!” hắn nói thầm, rồi mỉm cười một mình. Hắn dẫn xe rakhỏi bãi xe, nhẹ cười với bác bảo vệ.“Cái thằng này hôm nay bị gì ấy nhỉ!” – Bác bảo vệ ngạc nhiên và nói thầm.Hắn chạy xe một cách thanh thản nhất đến quán, chứ không vội vàng như nhữnglần trước.“Hôm nào chúng ta gặp nhau nhé? >. Ảnh minh họa: BeyondTheHTuần thứ sáu,“Tôi phải đi xa rồi, tôi phải đi xa, thật xa để quên đi dòng sông ấy! >.< tôi khôngmuốn xen vào cuộc sống riêng của sông, tôi muốn sông cứ chảy mãi, hạnh phúckhông đồng nghĩa với sum vầy mà! ”“ Ngốc ạ! Không cần phải đi đâu, cứ thử nói lời yêu với sông xem sao!”Tuần thứ bảy,“Xấu quá đi! Sao không trả lời?”.Tuần thứ tám,“Ngốc à! T..T đi thật rồi à?”Tuần thứ chín,Hắn lặng lẽ bước vào quán, nhẹ nhàng lấy cuốn tiểu thuyết xuống. Hắn suy nghĩmột hồi rồi lật mạnh ra. Có nỗi buồn nào chợt thoáng qua hắn, vẫn không có lờinhắn…Ly café chợt đắng và ngẹn ở cổ họng, hắn suy nghĩ rất nhiều… Hắn cảmthấy trống vắng thật sự, không biết chuyện gì đang diễn ra trong hắn.“Sao lại thế này! Chán thật, cuộc đời mình mãi cô đơn.” Ảnh minh họa: Pet_shopHắn tìm cô nhân viên để hỏi về cuốn tiểu thuyết. Hắn không gặp cô, nhưng gặpmột cô nhân viên khác.- Chào ...

Tài liệu được xem nhiều: