Bistriz, ngày 3 tháng 5: Tôi rời Munich vào ngày lúc 8:35 ngày 1 tháng 5, và đến Vienna vào một buổi sáng sớm. Đáng lẽ tôi đã đến nơi vào lúc 6:46, nhưng xe lửa đã đến trễ một giờ. Với tất cả những gì mà tôi nhìn thấy được qua xe lửa cộng với quang cảnh trên những con đường mà tôi có dịp ghé qua, Buda Pesh xem ra là một thành phố tuyệt vời. Tôi sợ không dám đi quá xa nhà ga, vì rằng chúng nếu tôi trễ thì xe lửa...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Dracula - phần 1 Dracula - phần 1Bistriz, ngày 3 tháng 5: Tôi rời Munich vào ngày lúc 8:35 ngày 1 tháng 5, và đến Vienna vào một buổi sángsớm. Đáng lẽ tôi đã đến nơi vào lúc 6:46, nhưng xe lửa đã đến trễ một giờ. Với tất cảnhững gì mà tôi nhìn thấy được qua xe lửa cộng với quang cảnh trên những con đườngmà tôi có dịp ghé qua, Buda Pesh xem ra là một thành phố tuyệt vời. Tôi sợ không dámđi quá xa nhà ga, vì rằng chúng nếu tôi trễ thì xe lửa sẽ vẩn cứ khởi hành đúng giờnhư thường. Việc di chuyển từ phía Tây sang phía Đông, đi ngang qua cây cầu nằm xa nhất vềmiền Tây trong số những cây cầu tráng lệ bắt qua sông Danube, đã để lại một ấntượng rõ rệt với tôi. Chuyến đi đang mang tôi đến một vùng đất đầy quý phái vớinhững phong tục truyền thống của người Thổ Nhĩ Kỳ. Chúng tôi đã giã biệt vùng đất này một cách vui vẻ, và khi màn đêm buông xuống,chúng tôi đến Klausenburgh. Tôi qua đêm tại khách sạn Hòang Gia. Tôi ăn chiều, đúnghơn là ăn tối, với một món thịt gà nấu cùng ớt. Nó khá ngon nhưng làm cho tôi khátcháy cổ. (Phải ghi nhớ công thức của nó cho Mina mới được.) Tôi hỏi người chạy bàn,và anh ta bảo món ăn này có tên là paprika hendl, và đó là một món ăn địa phương.Tôi có thể thưởng thức nó ở bất cứ nơi đâu trên miền Carpathians này. May mắn thay, tôi biết một chút tiếng Đức, và điều đó giúp đỡ tôi rất nhiều, nếukhông thì tôi cũng chẳng biết làm cách nào để có được những thông tin quý giá nhưvậy. Để chuẩn bị cho chuyến đi của mình ở Luân Đôn, tôi đã ghé Viện Bảo Tàng Anh,lục tung các cuốn sách và bản đồ trong thư viện về Transylvania; đổi lại tôi có đượcmột số hiểu biết quan trọng về cách thức giao tiếp với những nhà quý tộc của vùngđất này. Cái vùng đất mà tôi muốn tìm nằm ở rất xa phía Đông của đất nước này, nằm giữabiên giới ba nước Transylnavia, Moldavia và Bukoniva, nằm ở giữa dãy Carpathian, nólà một trong những vùng đất hoang dã và ít được biết đến nhất ở châu Âu. Chẳng có một bản đồ nào giúp tôi xác định được vị trí của lâu đài Dracula cả. Xemra thì những bản đồ của đất nước này tại đây chẳng thể nào so sánh được với nhữngbản đồ giao thông hành chánh của chúng ta. May thay, thành phố Bistriz, nơi mà bátước Dracula gửi thư cho tôi, lại là một nơi không đến nỗi bí hiểm như vậy. Tôi nhấtđịnh sẽ ghi chép về chuyến hành trình này, điều này sẽ giúp đỡ cho trí nhớ của tôitrong việc kể lại với Mina vể cuộc du hành của tôi. Cộng đồng cư dân của Transylvania bao gồm bốn sắc tộc khác nhau: người Saxon ởphía Nam, sống lẩn lộn với họ là người Wallach, là hậu duệ của người Dacian; ngườiMagyard ở phía Tây, và người Szekely nằm ở phía Đông và phía Bắc. Tôi đang ở giữacái cộng đồng cư dân cuối này, những người tự hào rằng là hậu duệ của Attila vàngười Hun. Điều này có thể xuất phát từ việc người Hun đã định cư trên vùng đất nàytrước khi người Magyard xâm chiếm nó vào thế kỷ 11. Có lẽ là tất cả sự mê tín trên thế giới đã đổ dồn vào cái khối đá Carpathian này, vàđiều đó ném tôi vào giữa vòng xóay của những trí tưởng tượng đầy thú vị khi tôi dừngchân tại nơi đây.(Phải kể cho bá tước nghe về những điều này mới được.) Tôi chẳng ngủ được mấy chốc, dù giường đệm của tôi xem ra cũng khá êm ấm, bởivì tôi đã kịp sưu tập được đủ các loại giấc mơ kỳ quặc trong đêm đó. Có thể là do cómột tiếng chó tru ai óan như thể nó đang gặp phải một tai họa gì cứ lởn vởn dưới cửasổ của tôi, hoặc có thể do cái món ớt quái quỷ đã khiến tôi phải nốc sạch cả bìnhnước mà vẩn còn khát như thường. Đến gần sáng tôi mới có thể chợp mắt và bị đánhthức bởi một những tiếng gõ cửa liên hồi. Có lẽ là ngay sau khi giấc ngủ ập đến tôi đãngủ rất say. Tôi được phục vụ một bữa ăn sáng với ớt, bao gồm một loại cháo với một thứ bộtvàng vàng được gọi là mamaliga, và một loại cà dồn thịt ngon tuyệt được gọi làimpletata. (Tất nhiên là cũng phải ghi lại công thức món này.) Tôi phải chén cho nhanh bữa sáng, bởi vì xe lửa sẽ bắt đầu trước tám giờ một chút,đúng hơn là nó có giờ khởi hành như vậy. Sau khi cuống cuồng phóng đến nhà ga lúc7:30, tôi đã phải ngồi chầu chực trong toa hơn một giờ trước khi khởi hành. Có lẽ là càng đi về miền Đông bạn sẽ càng đúng giờ hơn xe lửa. Chẳng hiểu ởTrung Quốc thì mọi chuyện sẽ như thế nào nhỉ? Suốt cả ngày dài chúng tôi chìm đắm trong những cảnh đẹp khác nhau trải rộng trênkhắp đất nước này. Đôi khi chúng tôi thấy những thị trấn nhỏ, những lâu đài xuất hiệntrên đỉnh của những đồi dốc đứng đưa chúng tôi về không khí của một thời cổ xưa, lúckhác chúng tôi băng qua những dòng sông, suối mà hai bên bờ đá rộng của chúng cuồncuộn những cơn sóng thủy triều cuốn trôi đi tất cả những gì nằm dọc hai bờ. Tại mỗi nhà ga là những nhóm người, đôi khi là cả một đám đông với những kiểuquần áo khác nhau. Một số ăn mặc giống như những người nông dân tại quê hương tôihoặc tại những vùng ở Pháp và Đức, với các loại áo vét tông, mũ rộng vành và quầndài tự may; nhưng số khác thì tạo nên một bức tranh đầy sinh động về thời trang. Nếu như bạn đừng đến gần những người phụ nữ ở đây, thì trông họ rất đẹp, nhưngcó phần thô kệch ở phần eo. Họ mặc các loại áo phủ kín tay khác nhau, và phần lớntrong số họ thắt dây lưng lớn với các loại váy bay tung lên phất phới như các nghệ sĩba lê, nhưng tất nhiên là họ có mặc váy lót trong. Tạo nên một hình ảnh lạ lùng nhất có lẽ là người Slovaks, hoang dã hơn những sắctộc còn lại. Họ mang một loại nón cao bồi lớn, những cái quần dài trắng dơ bẩn lùngthùng, áo sơ mi vải lanh, đóng thùng sau một cái thắt lưng khổng lồ rộng gần bằngmột bàn chân, và tất cả các khuy áo được cài bằng những cái đinh đồng. Ống quần họđược nhét vào những chiếc ủng cao, ngòai ra họ còn trang điểm thêm một mái tóc dàivà hàng ria mép rậm, tất cả đều màu đen. Họ trông thật sặc sỡ, nhưng chẳng thể tạonên một ấn tượng tốt đẹp về mình. Nếu họ xuất hiện trên sân khấu thì khán giả sẽnghĩ ngay đến một đảng cướp Oriental thời cổ xưa. Tuy nhiên, như tôi đã nói, họ rấthiền ...