Danh mục

Dracula - Phần 10

Số trang: 12      Loại file: doc      Dung lượng: 103.50 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ngày 18 tháng Chín. – Tôi thuê xe đến Hillingham ngay và đến nơi rất sớm. Để chiếc xe ngựa thuê ngòai cổng, tôi đi một mình vào lối đi. Tôi nhẹ nhàng gõ cửa và cố rung chuông thật khẽ, vì tôi sợ đánh thức Lucy hoặc mẹ nàng, và hy vọng rằng chỉ có người hầu ra mở cửa. Sau một lúc, vẩn không có ai trả lời, tôi gõ cửa và rung chuông lần nữa, vẩn không ai trả lời. Tôi chửi rủa thói lười biếng của những người hầu, lúc này đã mười giờ, vậy mà...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Dracula - Phần 10 Phần 10 - NHẬT KÝ CỦA BÁC SĨ SEWARD Ngày 18 tháng Chín. – Tôi thuê xe đến Hillingham ngay và đến nơi rất sớm. Đểchiếc xe ngựa thuê ngòai cổng, tôi đi một mình vào lối đi. Tôi nhẹ nhàng gõ cửa và cốrung chuông thật khẽ, vì tôi sợ đánh thức Lucy hoặc mẹ nàng, và hy vọng rằng chỉ cóngười hầu ra mở cửa. Sau một lúc, vẩn không có ai trả lời, tôi gõ cửa và rung chuônglần nữa, vẩn không ai trả lời. Tôi chửi rủa thói lười biếng của những người hầu, lúcnày đã mười giờ, vậy mà họ hình như vẩn còn nằm trên giường. Tôi gõ cửa và rungchuông lần nữa, sốt ruột hơn, nhưng vẩn không có ai trả lời. Đến lúc này, tôi khôngcòn chỉ đổ lỗi cho người hầu nữa, mà bắt đầu cảm thấy có một nỗi sợ hãi xâm chiếmmình. Chẳng lẽ đây lại là một mắc xích nữa của chuỗi xích khủng khiếp đang baoquanh chúng tôi, xiết chặt chúng tôi vào sự đau khổ? Chẳng lẽ tôi đã đến quá trễ vàđây chỉ còn là một ngôi nhà của cái chết? Lúc này tôi biết rằng chỉ một phút, thậm chímột giây chậm trễ cũng có nghĩa là làm cho tình cảnh của Lucy càng thêm nguy hiểmgấp bội, nếu như nàng đang ở trong một tình trạng khủng khiếp, nên tôi chạy vòngquanh ngôi nhà để tìm một ngõ đột nhập vào. Tôi không tìm thấy một lối đi nào cả.Các cửa chính và cửa sổ đều được khóa và cài then cẩn thận, và tôi trở về lại lối đichính dưới vòm cửa. Ngay lúc đó, tôi nghe thấy một tiếng xe ngựa gấp gáp đang đến.Chúng dừng lại ngay cổng, và vài giây sau tôi gặp Van Helssing đang chạy đến trên lốiđi. Khi ông thấy tôi, ông ta hổn hển, Vậy là anh cũng vừa mới đến? Cô ta thế nào?Chúng ta đã trễ rồi sao? Anh có nhận được điện của tôi không? Tôi cố trả lời thật nhanh và mạch lạc rằng tôi chỉ vừa nhận được nó sáng nay vàngay lập tức đến đây ngay, không bỏ qua một phút nào, nhưng không có ai trong nhànghe thấy tiếng tôi. Ông dừng lại, nhấc mũ lên và trầm giọng nói, Tôi sợ là chúng tađã trễ, đó là ý Chúa! Với khả năng phục hồi năng lực quen thuộc của mình, ông ta tiếp tục, Đến đây.Nếu như không có một một con đường nào mở ra cho chúng ta đi vào, thì chúng ta phảitự tạo ra một lối. Thời gian là tất cả đối với chúng ta lúc này. Chúng tôi vòng xuống phía sau căn nhà, nơi có một cánh cửa sổ dưới bếp. Giáo sưlấy ra một dụng cụ phẫu thuật nhỏ trong va ly, và đưa nó cho tôi, chỉ về phía nhữngthanh thép đã đang chắn ngang cửa sổ. Tôi cắt chúng ngay, và cắt được ba thanh rấtnhanh. Sau đó chúng tôi dùng một con dao dài và mỏng đẩy bật được then cài củakhung cửa và mở được nó. Tôi giúp giáo sư được vào, và đi theo ông. không có ai trongnhà bếp hay trong phòng của người hầu, các cửa phòng này đều đóng chặt. Chúng tôithử đi tìm trong tất cả các phòng, và trong phòng khách, với thứ ánh sáng lờ mờ chiếuqua cửa chớp, chúng tôi thấy bốn người hầu gái đang nằm dài trên nền nhà. Họ chắcchắn là chưa chết, bởi vì họ đang thở mạnh, và không khí bốc lên mùi chua của thuốcphiện đã chỉ rõ lên tình cảnh của họ hiện giờ. Van Helsing và tôi nhìn nhau, và khi chúng tôi quay đi ông ta nói Chúng ta có thểchăm sóc cho họ sau. Và chúng tôi đi vào phòng của Lucy. Chúng tôi ngừng lại mộtthóang ngay cửa để lắng nghe, nhưng không thể nghe thấy một âm thanh nào cả. Vớinhững cánh tay run rẩy và khuôn mặt trắng bệch, chúng tôi mở cửa nhẹ nhàng và đivào phòng. Tôi phải tả lại cảnh tượng mà chúng tôi thấy như thế nào? Nằm trên giường là haingười phụ nữ, Lucy và mẹ nàng. Người sau nằm xa hơn, được bao phủ bởi tấm vảitrải giường trắng, cạnh bị thổi tung lên bởi cơn gió từ khung cửa sổ vỡ, lộ một khuônmặt đau khổ, trắng bệch, mà vẻ hãi hùng còn đọng lại trên nó. Nằm cạnh bà là Lucy,mặt nàng cũng trắng bệch và trông còn đau khổ hơn. Những bông hoa bao quanh cổnàng thì bây giờ được đặt trên ngực mẹ nàng, cổ họng nàng để trần, với hai vếtthương nhỏ mà chúng tôi đã thấy trước đây, nhưng trông trắng và nham nhở một cáchkinh khủng. Không nói một lời, giáo sư cúi xuống bên giường, đầu ông gần như chạmvào ngực của Lucy tội nghiệp. Rồi ông quay đầu lại rất nhanh, tuồng như vừa nghethấy cái gì đó, và kêu lớn lên với tôi, Chưa phải là quá trễ! Nhanh! Nhanh lên! Mangrượu mạnh tới đây! Tôi lao xuống cầu thang và mang rượu lên ngay, tất nhiên là cẩn thận ngửi và nếmthử để bảo đảm là nó không bị tẩm thuốc mê giống như cái bình thon cổ trên bàn.Những người hầu vẩn còn thở, nhưng đã bắt đầu cửa động, và tôi đóan là thuốc mê đãgần như tan hết. Tôi không ở lại xem xét, mà chạy về ngay chỗ Van Helsing. Giốngnhư những lần trước, ông chà rượu lên một và lợi nàng, rồi xoa cổ tay và bàn tay nàng.Ông nói với tôi, Tôi có thể lo ở trên này được, còn những thứ khác phải sẳn sàng. Anhxuống đánh thức những người hầu dậy. Lau mặt họ bằng những khăn ướt, và laumạnh lên. Nói họ chuẩn bị lửa, lò sưởi và một phòng tắm nóng. Linh hồn tội nghiệpnày đã lạnh lẽo như sắp rời khỏi thể xác mình. Cô ta cần phải được sưởi ấm trướckhi chúng ta làm những cái khác. Tôi đi ngay, và sau một hồi loay hoay đã đánh thức được ba người phụ nữ. Ngườithứ tư là một cô gái trẻ, và ảnh hưởng của thuốc mê lên cô ta mạnh hơn, nên tôi để côlên xofa và cho cô ngủ tiếp. Những người khác đờ đẩn lúc đầu, nhưng khi trí nhớ đã trở lại, họ gào và khóctóang lên một cách kích động. Tuy nhiên, tôi lạnh lùng bảo họ hãy ngừng lại.Tôi nóirằng hãy còn một sự sống đang chập chờn sắp tắt, và nếu họ chậm trễ tức là họ sẽ hysinh cô Lucy. Do vậy, dù vẩn khóc và nấc, họ vội vã lao đi làm công việc của mình,mặc cho áo quần vẩn còn xộc xệch, chuẩn bị nước và lửa. May thay, nhà bếp và nồiđun vẩn còn nguyên, và nước nóng thì có sẳn. Chúng tôi chuẩn bị nhà tắm và đưa Lucyvào, đặt nàng vào nước nóng. Trong khi chúng tôi còn đang chà xát tay chân nàng thì cótiếng gõ cửa ở cửa chính. Một người hầu chạy ra, vội vã thay quần áo và mở cửa.Một lát sau cô ta quay vào thì thầm với chúng tôi rằng có một quý ngài đến với mộtthông điệp của ông Holmwood. Tôi nói cô ta ra nói với người đàn ông đấy rằng ông taphải đợi, vì chúng tôi không thể tiếp ai lúc này. Cô ta chạy ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:

giải trí thư giãn truyện ma truyện kinh dị dracula

Gợi ý tài liệu liên quan: