Danh mục

Dracula - Phần 17

Số trang: 10      Loại file: doc      Dung lượng: 89.00 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

1 tháng Mười, 5 giờ sáng. - Tôi cùng các bạn tìm kiếm với một tâm trạng thoải mái, bởi vì tôi nghĩ rằng tôi chưa bao giờ thấy Mina hoàn toàn cứng cỏi và tuyệt vời đến như vậy. Tôi rất vui vì nàng đã đồng ý rút lui và để cho những người đàn ông chúng tôi tiến hành công việc. Việc để nàng tham gia trong câu chuyện khủng khiếp này có phần nào khiến tôi ghê sợ, nhưng bây giờ phần của nàng đã xong, và bằng nguồn năng lượng, khối óc...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Dracula - Phần 17 Phần 17 - Nhật ký của Jonathan Harker 1 tháng Mười, 5 giờ sáng. - Tôi cùng các bạn tìm kiếm với một tâm trạng thoải mái,bởi vì tôi nghĩ rằng tôi chưa bao giờ thấy Mina hoàn toàn cứng cỏi và tuyệt vời đếnnhư vậy. Tôi rất vui vì nàng đã đồng ý rút lui và để cho những người đàn ông chúng tôitiến hành công việc. Việc để nàng tham gia trong câu chuyện khủng khiếp này cóphần nào khiến tôi ghê sợ, nhưng bây giờ phần của nàng đã xong, và bằng nguồn nănglượng, khối óc và khả năng tiên đóan của mình, nàng đã ráp tòan bộ câu chuyện vàonhau chặt chẽ ở mọi chi tiết, và nàng có thể an tâm rằng phần việc của nàng đã hòantất, và do đó nàng có thể để cho chúng tôi đảm nhiệm phần còn lại. Tôi cho rằng tấtcả chúng tôi đều có phần bối rối bởi những gì vừa diễn ra với ông Renfièld. Khi chúngtôi ra khỏi phòng ông ấy, chúng tôi im lặng cho đến khi chúng tôi quay trở về phòngnghiên cứu. Đoạn ông Morris nói với bác sĩ Seward, Jack này, nếu như người đàn ông đó khôngcố gắng để đánh lừa chúng ta, thì hẳn ông ta là người điên tỉnh táo nhất mà tớ đã từngthấy. Tớ không chắc lắm, nhưng mà tớ tin rằng hẳn ông ta có một mục đích nghiêmchỉnh nào đó, và việc ông ấy không có được cơ hội để thực hiện hẳn đã khiến ông rấtkhó chịu. Huân tước Goldalming và tôi im lặng, nhưng bác sĩ Van Helsing thêm vào, BạnJohn này, anh biết về người điên nhiều hơn tôi, nhưng tôi rất vui về điều này, bởi vìtôi sợ rất sợ trường hợp chính tôi phải quyết định trước khi ông ta bùng nổ cơn điêncuối cùng và trốn thóat. Nhưng chúng ta đang sống và học tập, và trong công chuyệnhiện giờ của chúng ta, chúng ta phải đảm bảo mọi chuyện, như là anh bạn Quinceyđây đã nói. Đó là những điều tốt nhất. Bác sĩ Seward có vẻ mơ màng khi trả lời cả hai người, Tôi không biết chắc, nhưngtôi đồng ý với giáo sư và cậu. Nếu như người đàn ông ấy chỉ là một người điên bìnhthường thì hẳn là tôi đã tự cho mình một cơ hội để tin tưởng ông ta, nhưng qua các sựkiện đã qua cho thấy ông ta có vẻ khá là dính dáng với bá tước và tôi sợ rằng mình làmmột điều gì đó sai lầm khi giúp đỡ cho ước vọng của ông ta. Tôi không thể quên đượcông ta cầu mong, gần như là khẩn cầu một ân huệ là có được một con mèo, và đã thửđể xé toạc cổ họng của tôi bằng hàm răng của ông ta. Ngòai ra, ông ta gọi bá tước là‘chúa tể và ông chủ’, và có thể ông ta muốn thóat ra để giúp đỡ hắn trong những côngviệc ma quỷ kia. Cái thứ kinh khủng kia đã có trong tay chó và chuột để giúp hắn, vàtôi nghĩ là hắn sẽ không qua việc thử dùng một người điên đáng kính. Mặc dù ông tađã tỏ ra khá nghiêm chỉnh. Tôi chỉ hy vọng là chúng ta đã làm điều tốt nhất. Khi màgắn chặt vào công việc man dại này trong tay, thì điều đó sẽ giúp cho một người đànông mất can đảm. Giáo sư bước đến, đặt tay lên vai anh ta, nói một cách trịnh trọng và thân thiết, BạnJohn, đừng sợ. Chúng ta đang cố thi hành bổn phận của mình trong một tình cảnh rấtđáng buồn và đau khổ, chúng ta chỉ có thể làm điều mà chúng ta cảm thấy là tốt nhất,và chúng ta còn hy vọng vào điều gì nữa, ngòai trừ lòng thương của Chúa. Huân tước Godalming hơi lảng đi vài phút, nhưng bây giờ thì anh ta đã quay lại. Anhcầm một cái còi bạc, nói, Vùng đất cổ này có thể đầy những chuột, và nếu vậy tôi cóthứ để nổi lên hiệu trừ tà. Khi đi qua cửa, chúng tôi mở cửa vào nhà, chú ý ẩn mình trong bóng đen của cây cốitrên bãi cỏ dưới ánh trăng sáng. Khi chúng tôi đến cổng vòm, giáo sư mở túi và lấy ramột số vật dụng, đặt lên bậc thang, chia chúng làm bốn nhóm nhỏ, cuối cùng đưa mỗinhóm cho một trong chúng tôi. Đoạn ông nói. Các bạn, chúng ta đang dấn thân vào một mối nguy hiểm rất lớn, và chúng ta cầnphải vũ trang bằng nhiều cách. Kẻ thù của chúng ta không chỉ thuần túy ở tâm linh.Hãy nhớ rằng hắn có sức mạnh của hai mươi người, và do đó, cho dù cổ hay khí quảncủa chúng ta hoàn toàn bình thường, vẩn có thể bị bẻ gãy hay nghiền nát dưới tay hắn.Chỉ đơn thuần bằng sức mạnh không thể khuất phục được hắn. Một người khỏe hơn,hoặc lấy số đông của một nhóm người có thể mạnh hơn hắn, và có thể bắt giữ hắn,nhưng họ không thể làm hắn bị thương như chúng ta có thể bị thương từ hắn. Do vậychúng ta phải tự bảo vệ chúng ta trước khi va chạm với hắn. Hãy giữ cái này ở gầntim. Trong khi nói, ông ta đưa một cây thánh giá bằng bạc lên và giơ ra cho tôi, ngườiđang ở gần ông nhất, hãy đeo những vòng hoa này quanh cổ anh, ông ta đưa cho tôinhững vòng hoa tỏi khô héo, với những kẻ thù khác trần tục hơn, thì có cây súng lụcổ quay và con dao này, để trợ giúp thêm, hãy dùng những cây đèn điện tử nhỏ xíu này,anh có thể buộc chặt nó vào ngực, và quan trọng hơn cả, đáng giá hơn tất cả là thứnày đây, để trừ tà, chúng ta không thể không cần nó. Đó là một phần của bánh thánh, ông ta đặt trong một cái phong bì và đưa nó cho tôi.Mỗi người còn lại cũng được vũ trang như vậy. Nào, ông ta nói, bạn John, chiếc chìa khóa chính đâu? Nếu chúng ta có thể mởđược cửa, chúng ta không cần phải bẻ cửa sổ ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:

giải trí thư giãn truyện ma truyện kinh dị dracula

Gợi ý tài liệu liên quan: