Ngày 3 tháng 10. - Thời gian có vẻ như trôi đi lâu khủng khiếp khi chúng tôi ngồi chờ Godalming và Quincey Morris. Giáo sư cố làm cho chúng tôi ở tâm trạng tích cực bằng cách khơi gợi chúng mọi lúc. Tôi có thể nhận ra mục đích tốt đẹp của ông, qua những cái liếc nhìn ông ấy luôn hướng đến Harker. Người đàn ông tội nghiệp này đang bị tràn ngập bởi một sự bí ẩn làm ông ấy nhìn thật khủng khiếp. Đêm qua ông ấy còn là một người đàn...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Dracula - Phần 21 Phần 21 - NHẬT KÝ CỦA BÁC SĨ SEWARD Ngày 3 tháng 10. - Thời gian có vẻ như trôi đi lâu khủng khiếp khi chúng tôi ngồichờ Godalming và Quincey Morris. Giáo sư cố làm cho chúng tôi ở tâm trạng tích cựcbằng cách khơi gợi chúng mọi lúc. Tôi có thể nhận ra mục đích tốt đẹp của ông, quanhững cái liếc nhìn ông ấy luôn hướng đến Harker. Người đàn ông tội nghiệp nàyđang bị tràn ngập bởi một sự bí ẩn làm ông ấy nhìn thật khủng khiếp. Đêm qua ông ấycòn là một người đàn ông ngay thẳng và hạnh phúc, với khuôn mặt khỏe mạnh, thanhxuân, tràn đầy năng lượng, với mái tóc nâu đen. Hôm nay ông ấy đã là một người đànông già cỗi, rầu rĩ hốc hác, mái tóc ông ấy bạc trắng hợp cùng đôi mắt rực lửa trốngrỗng, và trên khuôn mặt ông ấy ghi rõ vết buồn đau. Thật sự, ông ấy như một ngọnlửa sống. Điều này có thể là một sự cứu rỗi cho ông ta, vì nếu mọi sự đều tốt đẹp, nósẽ cuốn ông ta ra khỏi những chu kỳ tuyệt vọng. Theo cái cách đó, ông ta sẽ một lầnnữa trở lại với thực tại cuộc đời. Người đàn ông tội nghiệp, tôi nghĩ rằng những điềuđau khổ của riêng tôi đã quá tệ hại rồi, nhưng của ông ấy thì…! Giáo sư đủ biết rõ điều này, và làm hết sức để giữ cho tinh thần anh ấy đứng vững.Trong bất kỳ tình huống nào, ông cũng cố nói lên những điều thu hút thú vị. Nếu nhưtôi nhớ tốt, thì những điều ấy là như thế này: Tôi đã nghiên cứu, thêm và thêm nữa cho đến khi chúng rơi vào tay tôi, tất cảnhững giấy tờ liên quan đến lũ quái vật, và tôi lại tiếp tục nghiên cứu, có vẻ như cầnphải chứng tỏ cái lớn hơn nữa. Tất cả những dấu hiệu về sự phát triển của hắn.Không chỉ là quyền lực của hắn, mà còn là kiến thức của hắn về chuyện này. Nhữngđiều tôi biết được từ những cuộc nghiên cứu của bạn tôi Arminius ở Buda-Pesh, hắnđã sống một cuộc đời của một người đàn ông tốt đẹp nhất. Là chiến sĩ, chính khách vàcác nhà giả kim. Cái cuối cùng này đã phát triển cao nhất dưới những kiến thức khoahọc của thời hắn ta. Hắn ta có một bộ óc vĩ đại, một học thức phía sau để so sánh, vàmột trái tim chẳng hề biết đến sợ hãi hay hối hận. Thậm chí hắn ta dám đi theoScholomance, và chẳng có một ngành tri thức nào trong thời hắn mà hắn không thửthách mình. Thế đấy, năng lực của não bộ hắn ta còn sống lại sau cái chết vật lý. Dù có vẻ nhưđó chỉ còn là những ký ức không hòan thiện. Trong một khả năng nào đó của tâmtưởng, hắn ta đã và đang chỉ là một đứa trẻ. Nhưng hắn ta đang lớn lên, và một sốđiều ban đầu chỉ ở dạng con trẻ nay đã trưởng thành. Hắn đang thử nghiệm, và làmđiều đó rất tốt. Và nếu chúng ta không chắn ngang đường của hắn thì hắn sẽ đạt đếnmức đó, hắn sẽ đạt đến mức đó nếu chúng ta thất bại, Người sản sinh hay nối tiếpcho một trật tự mới đang thành hình, và con đường đó đang dẩn đến Cái Chết, chứkhông phải là Cuộc Sống. Harker khàn giọng nói, Và điều này đang được sắp xếp để xảy đến cho người tôiyêu! Nhưng hắn đang thử nghiệp điều gì? Chúng ta có đủ kiến thức để đánh bại hắnkhông? Hắn luôn chỉ có một mình, từ khi hắn đến, thử nghiệm quyền lực, chậm chạpnhưng chắc chắn. Cái bộ óc vĩ đại của một đứa trẻ trong hắn đang làm việc. Một điềutốt cho chúng ta, chính là điều đó, một bộ óc trẻ con. Vì thế hắn sẽ dám làm, ngay lầnđầu tiên, cố gắng làm cái điều mà chắc chắn hắn đã chịu nép sau sức mạnh của chúngta đã từ lâu. Tuy nhiên, hắn dự định sẽ thành công, và cái con người đã ở trước hắnhàng thế kỷ có thể đủ sức chờ đợi và dần tiến. Festina lente sẽ là phương châm củahắn. Tôi không hiểu gì hết. Harker mệt mỏi. Ôi, hãy rõ ràng hơn với tôi đi! Có thể đaubuồn và khổ ải đang đóng bụi trong não tôi. Giáo sư dịu dàng đặt tay lên vai ông ta khi ông nói tiếp, Ah, con trai, ta sẽ rõ ràng.Anh không thấy rằng, về sau này, con quái vật ấy đang trườn vào một cuộc thửnghiệm kiến thức. Hắn đã dùng người bệnh cuồng ăn thịt để cố gắng mở lối vào cănnhà của anh bạn John. Với con Ma cà rồng này. dù rằng sau cùng hắn có thể đến bấtcứ khi nào và bằng cách nào hắn muốn, nhưng đầu tiên hắn phải mở được một lối vàobằng cách yêu cầu một người ở chung trong bệnh viện. Nhưng đó chưa phải là cuộcthử nghiệm quan trọng nhất của hắn. Chúng ta đã chẳng thấy rằng lúc đầu những cáihộp lớn kia được di chuyển bởi những người khác sao. Nhưng với thời gian cái bộ óctrẻ con vĩ đại ấy lớn dần, và hắn bắt đầu để ý đến chuyện là hắn không thể tự dichuyển chiếc hộp. Vì vậy hắn bắt đầu cần sự giúp đỡ. Và do đó, khi hắn thấy rằngmọi chuyện đã ổn, hắn cố di chuyển chúng đi hết. Và trong khi hắn tiến hành, hắn bắtđầu phân tán những nơi ẩn náu của hắn. Và không ai ngòai hắn biết được nơi chúngđược giấu. Có thể là hắn muốn chôn chúng sâu xuống mặt đất. Để cho chỉ có hắn mới có thểdùng được chúng vào ban đêm, hoặc vào những lúc mà hắn có thể thay đổi hình dạng,chúng sẽ rất thích hợp với hắn, và không ai có thể biết chỗ hắn đang lẩn trốn! Nhưng,con trai ta, đừng tuyệt vọng, khi hắn đạt được những kiến thức trên thì đã trễ rồi. Lúcnày hầu hết những hang ổ trên ngòai trừ một cái duy nhất đã bị trừ tiệt đối với hắnrồi. Và trước khi mặt trời lặn thì điều đó sẽ được làm. Lúc đó hắn sẽ không còn nơinào để hắn di chuyển và ẩn trốn. Tôi sẽ chờ đến sáng mai là chúng ta có thể chắnchắn. Liệu rằng số phận sẽ đứng về phía chúng ta hay về phía hắn. Đồng hồ tôi đãchỉ một giờ, và nếu tất cả đều ổn, thì bạn Arthur và Quincey đang trên đường về gặpchúng ta. Hôm nay là ngày của chúng ta và chúng ta phải nắm lấy, vì nếu thất bại thìsẽ chẳng còn cơ hội. Xem nào! Chúng ta sẽ có năm người khi những người vắng mặttrở về. Trong khi đang nói chuyện, chúng tôi giật mình bởi một tiếng gõ cửa vang lên từcổng sảnh đường, rồi tiếng gõ thứ hai vang lên bởi một cậu bé chuyển thư chuyểnđến một bức điện tín. Tất cả chúng tôi tiến ra sảnh đường với cùng một xung lực, vàVan Helsing, đưa tay lên ra hiệu im lặng, bước đến cửa và mở nó ra. Cậu bé chuyểnđến một bức điện. Giáo sư đóng cửa lại, và sau khi nhìn hướng gửi. ông mở nó ra vàđọc lớn lên. Cẩn thận với D. Hắn sẽ đến ngay đấy, ...