Danh mục

Dưới gầm cầu có người đàn bà biết hát

Số trang: 19      Loại file: pdf      Dung lượng: 237.02 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 8,000 VND Tải xuống file đầy đủ (19 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chị đẹp. Ở tuổi ngoài bốn mươi người đàn bà vẻ mê mê, vẻ dại dại ấy vẫn khiến nhiều tay đàn ông phải suýt soa. Họ nhìn chị thấy thì cái lưỡi lia lia quanh vành môi đầy thèm thèm, bụm môi nuốt nước bọt đánh ực. Và rồi sau đó cũng thấy tiếc rẻ khi đã quay đầu đi nhưng mặt lại cứ ngước lại nhìn. Tá túc dưới gầm cầu An Bình, một cây cầu bê tông mới bắc qua sông Thương ở đoạn chảy ngang thị xã Phủ Lạng Thương đâu như hơn nửa năm nay....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Dưới gầm cầu có người đàn bà biết hát Dưới gầm cầu có người đàn bà biết hát TRUYỆN NGẮN CỦA NGUYỄN TRỌNG VĂNChị đẹp.Ở tuổi ngoài bốn mươi người đàn bà vẻ mê mê, vẻ dại dại ấy vẫn khiến nhiều tay đàn ôngphải suýt soa. Họ nhìn chị thấy thì cái lưỡi lia lia quanh vành môi đầy thèm thèm, bụmmôi nuốt nước bọt đánh ực. Và rồi sau đó cũng thấy tiếc rẻ khi đã quay đầu đi nhưng mặtlại cứ ngước lại nhìn.Tá túc dưới gầm cầu An Bình, một cây cầu bê tông mới bắc qua sông Thương ở đoạnchảy ngang thị xã Phủ Lạng Thương đâu như hơn nửa năm nay. Một cái lán căng bằngtấm nilon cũ, lưng lán tựa vào trụ cầu cạn ngay lối đi lại của dân vạn thuyền, bất kể nắnghay mưa, bất kể ngày hay đêm. Một manh chiếu tàn tã, một đống quần áo cũ nhàu nhĩ,một lô gấu bông dính bùn đất là tất cả của cải của chị. Nhưng cái đáng quí nhất chị luôngiữ chặt trong tay lại là đứa con gái nhỏ của chị. Một đứa con gái có nét nhìn ngơ ngác,sợ sệt và luôn nín lặng.Chị cười.Hàm răng của người đàn bà vẻ điên, vẻ tỉnh lại đều tăm tắp. Những chiếc răng hạt natrắng như vừa bước ra khỏi phòng răng, rất đối nghịch với bộ mặt của chị như chẳng baogiờ được rửa. Hàng răng trắng nở ra khoe với nắng gió khi chị cất lên tiếng hát.Chị hát.Bao quản lấm đầu thân là thân lươn kia. Bao quản lấm đầu. Anh hai về anh hai tính, đểcó đôi tôi về đôi tôi toán..... giọng hát cứ vời xa, vời xa, lâng lâng, chầm chậm mà loangloang trên mặt nước sông Thương. Độ này dòng sông Thương từ thượng nguồn đổ về lanlan màu đỏ. Mới đầu mùa hạ nên sông có hai dòng chảy, dòng chảy màu xanh và dòngchảy màu đỏ. Hai dòng chảy ấy lúc quyện vào nhau khi tách thành đôi, chảy hờ hữngdưới chân cầu An Bình.- Này Kim. Không về nhà trông chồng à? Nó dẫn gái về hú hí với nhau. Đang bán dần đồđạc đấy.Chị ngước mắt lên nhìn. Đôi mắt to không có gì là ngây dại cả. Chị lắc lắc đầu cười cười.Chẳng hiểu là chị cười vì không tin lời người kia nói hay chị cười trừ vì không nghe thấyngười kia nói gì. Chị mở to mắt thế nhưng đôi tay lại ghì chặt lấy đứa con gái hơn. Đứacon gái cố vùng vẫy trong vòng tay mẹ, nó không nói gì mặc dù nó đã lên hai hay lên bagì đó. Nó biết nói đã sõi, thỉnh thoảng nó mới cất tiếng gọi mẹ. Nó gọi mẹ bằng cáigiọng trẻ con nghe thương thương mà cũng lắm riết róng. Đấy là khi nó đói, nó chỉ gọimẹ khi lúc nào đói thôi còn nói chung nó nín lặng trong vòng tay mẹ. Nó ngửa mặt nghemẹ nó hát.Chị lại cất tiếng hát, giọng hát nghe khê khê kiểu như người hết hơi: Có yêu nhau thì tròchuyện vân vi. Kẻo mai tiếng bấc tiếng chì. Lại bảo rằng tại em....Quê chị như đâu ở huyện Việt Yên hay Yên Dũng gì đó. Chị nói về quê luôn lẫn lộn làmngười nghe cũng thấy lẫn lộn hết. Nhưng nếu có ai nhắc chuyện về quê thì chị lại hàohứng khoe:- Mình có nhà to lắm. Nhà nhiều đồ đạc nữa. Nó có bán mãi cũng không hết được.Chị lại cười, nụ cười nhếch một bên mép của mẫu người có vẻ khinh của. Người kia nghechị trả lời thế, nhìn nụ cười nhếch mép thế mà đâm chán thấy không châm chọc đượcnữa, người ấy bỏ đi. Vả lại có ai rỗi hơi mà đứng nói chuyện với con dở hơi. Họ đingang qua cái lán ni lon gió thổi bay tông tốc, tiện mồm nói chơi chơi cho đỡ ngứamiệng. Nhưng nghe câu hát mà chị khe khẽ hát đã phần nào cho thấy chị là con gái vùngquan họ rồi. Các câu hát của chị thường nhằm vào lối hát vẻ như thân phận hay trách mócgì gì ai đó. Chị trách móc cũng có cơ sở. Những người sống bám vào dòng sông Thươngquanh cầu An bình mỗi người nói về chị một cách. Người mê quan họ kể: Hồi còn trẻ tứclà cách đây chừng hai mươi hai nhăm năm gì đó chị là chị Ba trong đám liền chị ở làngVân. Chị ba quan họ tên Kim phải lòng anh Ba trong đám liền anh thôn Hà. Anh Baquan họ thôn Hà lại mê chị Tư quan họ ở làng Xá. Chị Tư quan họ làng Xá lại thầm yêunhớ vụng anh Năm quan họ ở tận huyện Lương Tài. Cứ vòng vo vậy nên chẳng ai yêuđược ai. Họ làm khổ nhau đến hết đời chắc chưa xong khổ.Chị điên, điều đó thì chỉ nhìn nhoáng qua là biết. Nhưng vì sao mà lại bị điên và điêncũng có năm bảy đường điên? Điên tình chẳng hạn. Điên vì tình yêu không toại nguyệncó. Điên vì lỡ dỡ tình duyên có. Điên vì mù quáng mà yêu cũng có. Nói chung chuyệntình yêu thường làm người ta... điên. Đôi khi vì điên tiết mà yêu, yêu như là không yêumới lạ. Chị điên kiểu gì? Thây kệ. Người đàn bà điên trú ngụ dưới gầm cầu An Bình là aiđều biết.Năm chị hai mươi ba tuổi thì lấy chồng. Chị có yêu chồng không? nếu hỏi thế ai cũngchịu, đơn giản là ở người nhà quê giữa yêu và lấy chồng là hai phạm trù khác nhau hoàntoàn. Chồng chị là con trai trưởng của một nhà giàu có. Nhà chồng chị có vài chục quảđồi chuyên trồng cam. Thứ cam Bố Hạ nổi tiếng không chỉ ở vùng Yên Thế, Nhã Nammà còn nổi tiếng khắp cả nước. Con trai trưởng nhà giàu trồng cam lấy con gái quan họđẹp như mộng thì thôi rồi khỏi phải bàn. Khắp một thời gian ai ai cũng nức nở nói về cặpđôi như trời cho ấy.Chị về nhà chồng đâu như hai tháng thì đẻ con. Một đứa con gái ...

Tài liệu được xem nhiều: