Danh mục

Đường Chân Trời

Số trang: 11      Loại file: pdf      Dung lượng: 118.52 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí tải xuống: 3,000 VND Tải xuống file đầy đủ (11 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ánh nắng bắt đầu chiếu xiên. Những bóng cây trải dài trên mặt đất. Những thảm cỏ xanh bắt đầu trở nên sậm màu hơn. Những con đường ngoằn ngoèo dẫn vào khu rừng phía xa tối dần. Mùi hương trầm tỏa ra từ trong ngồi đền cổ bên cạnh bờ ao. Hương sen thơm ngát quyện vào trong không khí. Những cánh chim đang hối hả quay về tổ ấm…
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đường Chân TrờiĐường Chân TrờiÁnh nắng bắt đầu chiếu xiên. Những bóng cây trải dài trên mặt đất. Những thảm cỏxanh bắt đầu trở nên sậm màu hơn. Những con đường ngoằn ngoèo dẫn vào khurừng phía xa tối dần. Mùi hương trầm tỏa ra từ trong ngồi đền cổ bên cạnh bờ ao.Hương sen thơm ngát quyện vào trong không khí. Những cánh chim đang hối hảquay về tổ ấm…Gió cứ thổi nhè nhẹ…Ánh tà dương cứ dần đậm sắc…Chân trời nhuốm máu…Ôi, có bao giờ…- Công chúa, phụ vương người muốn gặp!Tiếng gọi của cô tì nữ kéo cô trở về hiện thực. Buông cây đàn xuống, cô khẽ bướcvào trong đền. Cha cô đang ngồi đấy. Ông là một vị vua tốt. Tốt với đất nước. Côvừa bước đi vừa nghĩ. Khi thấy người, cô khẽ cúi mình. Sau khi được phép ngồixuống, phụ vương liền cất tiếng nói:- Con đã sẵn sàng chưa, Tomoyo?- Vâng thưa phụ vương. – Cô đáp. Giọng vững vàng nhưng trái tim cô cái gì đóthắt lại.- Ta biết việc này là khó cho con nhưng…- Không sao đâu thưa phụ vương. Nếu là việc có lợi cho đất nước thì con luôn sẵnsàng. – Cô trả lời như mọt con rối. Lời nói và trái tim mâu thuẫn với nhau thườngdẫn tới bi kịch. Lần này thì sao?- Ta rất mừng về việc đó. Mai họ sẽ tới đon con đi! – Cha cô nói, đoạn khẽ nhìn côâu yếm. Nhưng ngay sau đó, khuôn mặt lạnh lùng của một bậc để vương lại xuấthiện, ông lạnh lùng bước ra khỏi đền.Tomoyo ngồi yên như phỗng. Cuộc đời của cô chỉ có thể thôi sao? Cô không thểtung cánh tự do như những chú chim ngoài trời kia sao? Phải thôi, cô là công chúamà! Công chúa là gì cơ chứ? Phải chăng công chúa là một vật trao đổi giữa vươngquốc này và vương quốc khác thôi hay sao? Công chúa đâu phải là một con rối.Lòng kịch liệt phải đối việc cha cô gả cô đi nhưng ngoài miệng cô lại luôn tánthành những lời cha nói. Thời đại này là vậy. Công chúa cũng chỉ là con gái màthôi, không được quyền quyết định.- Vậy sao? – Một tiếng nói khẽ vang lên. Một cô gái tóc nâu ngắn bước vào.- A, Sakura… – Tomoyo khẽ nở một nụ cười - …Linh hồn cây hoa anh đào!- À, tôi thấy công chúa đang trăn trở nhiều việc nên đành hiện ra vậy! Chỉ mìnhTomoyo thấy ta thôi đúng không?- Đúng vậy! – Tomoyo khẽ gật đầu.- Ta chỉ muốn nói ngắn gọn thôi…Gió khẽ thổi, những cánh hoa anh đào bắt đầu bay đầy không trung. Sakura cứ lùidần ra ngoài, Tomoyo bước theo. Khung cảnh bên ngoài thật kì diệu! Những hàngcây anh đào nụ còn khép chưa chịu nở đến tận hôm qua mà bây giờ đã nở bung.Những cánh hoa rơi xuống nhiều như tuyết. Sakura khẽ giơ tay chỉ về phía chântrời xa xa… Tà áo của Sakura tung bay trong gió, những họa tiết trên áo củaSakura tuy đơn giản nhưng lại tôn vinh vẻ đẹp của thần. Những trang sức trên áo,trên tóc Sakura khẽ reo lên, hòa vào cơn gió, hòa vào hoa anh đào…Con đường dài lắmPhải đi mới biệt được đích đếnPhải vững tinTheo tiếng nói của trái timĐi xuyên qua bóng tốiMỗi người có một số mệnhCó duyên thì sẽ gặpMỗi số mệnh nắm giữ bởi một ngườiVà chỉ người đó mà thôi…Sakura sau khi ngân nga khúc hát thì biến mất. Để lại Tomoyo một mình giữ rừnghoa anh đào. Khúc hát của Sakura cứ vang lên trong đầu cô. Tomoyo ngời lại bênhồ hoa sen. Tomoyo ngồi đó rất lâu. Bây giờ ánh trăng là nguồn sáng suy nhất.Khung cảnh thật buồn chán… Tomoyo khẽ đưa tay lên cao. Mắt nhắm lại. Xinngười, hãy để con được ở đây, nhìn ngắm cảnh đẹp nơi này lần cuối…Một hàng những lồng đèn màu trắng xuất hiên. Tomoyo đã dùng một chút ma thuậttrong người cô để tạo nên khung cảnh này. Bây giờ, ngoài ánh trăng, ánh sáng củanhững chiếc lồng đèn làm mặt hồ thêm lung linh. Đẹp quá! Cả một vùng bỗngbừng sáng. Tomoy cầm chiếc đàn và bắt đầu gảy…Ánh trăng kia, người có hiểu taNgọn nến kia, sao người chỉ im lặngHoa sen kia, sao người cứ tỏa hươngVạn vật kia, sao người đẹp thếThời gian ơi, xin hãy ngừng trôi“SOẠT”Tomoyo giật mình quay lại. Trong bụi cây kia bỗng nhiên xuất hiện một kẻ lạ mặt.Anh từ từ bước ra ánh sáng. Tomoyo lặng đi. Trước mặt cô là một người con trailớn hơn cô độ một hai tuổi, ăn mặc gọn gàng. Anh có một đôi mắt xanh đến naolòng. Đôi mắt xanh ấy giờ đang nhìn cô chăm chú. Mái tóc anh khẽ đung đưa, vàilọn tóc vàng của anh buông xuống hai bên tai.Từ trong bụi cây “chui” ra, anh bắt gặp một nàng tiên tuyệt đẹp với một mái tóctím gợn sóng dài thật dài. Anh còn bắt gặp một đôi mắt tím thăm thẳm chứa nhiềutâm trạng đang nhìn anh. Không những thế, cô còn chơi đàn tuyệt hay và sở hữumột giọng hát làm anh xao xuyến. Cô đang khoác trên người một bộ áo lụa màutrắng, trông cô không giống như người phàm trần.Tiếng đàn du dương bỗng nhường chỗ cho một bầu không gian im ắng. Chỉ còngió và hai trái tim đập loạn nhịp…- Tiểu thư, xin thứ lỗi! – Chàng trai tiến tới Tomoyo, quỳ xuống dưới chân cô.Giọng anh ấm làm sao.- Ồ, không sao! – Tomoyo bật cười – Xin hỏi chàng từ đâu tới đây? Sao lại lạc vàonơi này?- Tôi là một kẻ từ phương xa đến. Hôm nay bỗng muốn đi dạo nhưng lại đị tiếngđàn ...

Tài liệu được xem nhiều: