Danh mục

Đường Xưa Mây Trắng

Số trang: 377      Loại file: pdf      Dung lượng: 1.47 MB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Năm đầu khi mở cửa Làng Mai vào mùa hè, tôi thường hay cư trú trên phòng của cư xá Hồ Đào gần với cây Tilleul. Ở dưới có quán sách và ở trên là phòng tôi ở. Vào năm đầu và năm thứ hai chúng ta có ít phòng lắm nên tôi đã ngủ chung với mấy thiếu nhi. Bốn năm đứa trẻ ngủ chung với tôi và ban đêm các cháu đã nằm lăn ra khắp nơi. Bài hát "Con về nương tựa Bụt, người đưa đường chỉ lối cho con trong cuộc đời..." tôi có chủ ý...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đường Xưa Mây TrắngĐường Xưa Mây Trắng Thích Nhất Hạnh Đường Xưa Mây Trắng Tác giả: Thích Nhất Hạnh Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 07-December-2012Trang 1/377 http://motsach.infoĐường Xưa Mây Trắng Thích Nhất Hạnh Lời Mở Đầu - Tác Giả Kể Chuyện Xoay Quanh Việc ViếtNăm đầu khi mở cửa Làng Mai vào mùa hè, tôi thường hay cư trú trên phòng của cư xá Hồ Đàogần với cây Tilleul. Ở dưới có quán sách và ở trên là phòng tôi ở. Vào năm đầu và năm thứ haichúng ta có ít phòng lắm nên tôi đã ngủ chung với mấy thiếu nhi. Bốn năm đứa trẻ ngủ chungvới tôi và ban đêm các cháu đã nằm lăn ra khắp nơi. Bài hát Con về nương tựa Bụt, người đưađường chỉ lối cho con trong cuộc đời... tôi có chủ ý làm cho thiếu nhi hát. Tôi nghĩ là thiếu nhiphải hát chứ tụng thì chưa đủ. Hôm đó tôi ngồi thiền buổi chiều trong thiền đường Yên Tử.Trước mặt tôi có một tảng đá vì các bức tường của thiền đường Yên Tử đều được xây toàn bằngđá. Đang ngồi thiền thì thấy tự nhiên những nốt nhạc của bài Con về nương tựa Bụt đi ra.Con về nương tựa Bụt, Namo Buddhaya. Sau đó tôi sửa lại Con về nương tựa Bụt, người đưađường chỉ lối cho con trong cuộc đời rồi mới tới namo Buddhaya.Tôi tự nghĩ: Mình đang ngồi thiền chứ đâu phải đang sáng tác nhạc. Thôi để ngồi thiền xongrồi sẽ sáng tác tiếp. Nhưng ngồi một lát nữa thì những nốt nhạc lại trở về. Tôi nghĩ: Thôi, nếuđã như vậy thì mình sáng tác ngay lúc này. Và trong khi ngồi thiền tôi tiếp tục sáng tác bài Convề nương tựa Bụt. Ngồi thiền xong thì tôi ra thâu bài hát vào băng nhựa vì sợ quên. Trong thờigian thiền sư Baker Roshi tới thăm Làng Mai, tôi đã khởi thảo tập sách Thiền Hành Yếu Chỉ .Rất nhiều người muốn có một tập sách hướng dẫn về thiền đi. Sau đó thì những bài thi kệ nhậtdụng bằng tiếng Việt được sáng tác. Tôi còn nhớ là hồi đó tôi viết Đường Xưa Mây Trắng ởtrong cái quán của Xóm Thượng. Hồi đó chưa có lò sưởi trung ương, trong phòng chỉ có một cáilò sưởi đốt củi thôi và trời rất lạnh. Tay phải tôi viết còn tay trái thì đưa ra hơ trên lò sưởi. Tôi đãviết những chương của Đường Xưa Mây Trắng với rất nhiều hạnh phúc. Thỉnh thoảng tôi đứngdậy pha trà để uống. Mỗi ngày viết mấy giờ cũng như được ngồi uống trà với đức Thế Tôn. Vàtôi biết trước người đọc sẽ rất có hạnh phúc vì khi viết, mình cũng đang có rất nhiều hạnh phúc.Viết Đường Xưa Mây Trắng không phải là một lao động mệt nhọc mà là cả một niềm vui lớn.Đó là một quá trình khám phá. Có những đoạn tôi cho là khó viết, như đoạn Bụt độ ba anh emông Ca Diếp. Tài liệu thường nói là Bụt độ ba anh em đó nhờ thần thông của Ngài nhưng khiviết thì tôi đã không để cho Bụt dùng thần thông mà cứ để Bụt sử dụng từ bi và trí tuệ của Ngàiđể độ ba ông ấy. Bụt có rất nhiều trí tuệ, rất nhiều từ bi, tại sao Bụt không dùng mà lại phảidùng thần thông? Và tôi có một niềm tin rất vững chãi là mình sẽ viết được chương đó. Chươngnày là một trong những chương khó nhất của Đường Xưa Mây Trắng nhưng cuối cùng tôi đãthành công. Cái chương khó thứ hai là chương nói về cuộc trở về của Bụt để thăm gia đình.Mình đã thành Phật rồi, mình đã thành bậc toàn giác rồi, nhưng về thăm gia đình mình vẫn cònlà một đứa con của cha, của mẹ, vẫn là một người anh của em. Viết như thế nào để Bụt vẫn còngiữ lại được tính người của Ngài. Cũng nhờ niềm tin đó mà tôi thành công. Quý vị đọc lại, sẽthấy Bụt về thăm nhà rất tự nhiên. Cách Ngài nắm tay vua cha đi từ ngoài vào, cách Ngài đối xửvới em gái, cách Ngài đối xử với Yasodhara và Rahula, rất tự nhiên. Tôi có cảm tưởng là có chưtổ gia hộ nên tôi mới viết như vậy được. Trong Đường Xưa Mây Trắng chúng ta khám phá raBụt là một con người chứ không phải là một vị thần linh. Đó là chủ tâm của tác giả, giúp chongười ta khám phá lại Bụt như một con người và lột ra hết các vòng hào quang thần dị người tađã choàng lên cho Bụt. Không thấy Bụt như một con người thì người ta sẽ tới với Bụt rất khó.Trang 2/377 http://motsach.infoĐường Xưa Mây Trắng Thích Nhất HạnhThích Nhất Hạnh.Trang 3/377 http://motsach.infoĐường Xưa Mây Trắng Thích Nhất Hạnh Chương 1 - Đi Để Mà ĐiTrong bóng me im mát vị khất sĩ Svastika đang thực tập phép quán niệm hơi thở. Chú ngồitrong tư thế hoa sen. Từ hơn một tiếng đồng hồ, chú đã ngồi thực tập như thế một cách chămchú. Đó đây trong tu viện Trúc Lâm, hàng trăm vị khất sĩ cũng đang ngồi thực tập thiền quán,hoặc trong bóng tre, hoặc trong những chiếc am lá nhỏ dựng rải rác khắp nơi trong tu viện, xenlẫn giữa những bụi tre xanh tươi và khỏe mạnh.Bụt hiện đang cư tr ...

Tài liệu được xem nhiều: