Thông tin tài liệu:
Em yêu Anh yêu bằng cả con tim bé nhỏ này nhưng vì duyên phận mỏng manh này không mang ta đến với nhau, em biết phải làm sao, thôi đành cố quên đi vậy nhưng trong lòng em không thể quên được hình dáng mà bao tháng năm em yêu anh được, vậy cứ để em yêu anh như vậy được không anh.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Duyên Mỏng - GraffitiDuyên Mỏng - GraffitiEm yêu Anh yêu bằng cả con tim bé nhỏ này nhưng vì duyên phận mỏng manh nàykhông mang ta đến với nhau, em biết phải làm sao, thôi đành cố quên đi vậy nhưngtrong lòng em không thể quên được hình dáng mà bao tháng năm em yêu anhđược, vậy cứ để em yêu anh như vậy được không anh..- Ở đâu nhỉ. Trường này rộng quá. - Vy tìm mãi mà chẳng thấy phòng chuyên Toáncủa mình nằm ở đâu cả Vy là cô học sinh từ huế ra Hà Nội học mặc dù cô đã làhọc sinh lớp 12. Vy loáng thấy một bạn nữ xinh đẹp đi qua nên vội chạy đến hỏi.- Bạn ạ. - Vy đập lên vai cô bạn đó một cái nhẹ.- Có chuyện gì không bạn. - Cô gái đó cười nhẹ nhưng thật sự rất đẹp, như củathiên thần.- À. Mình muốn hỏi bạn là lớp chuyên toán nằm ở đâu.- Bạn học lớp chuyên toán hả? - Tuệ Linh sáng mắt lên như nhặt được vàng.- Ừ. - Vy thấy cô bạn đó cười đẹp nên cô cũng bất dác cười lên.- Mình cũng chuyên toán.- Bạn cũng học chuyên toán hả. - Vy cũng rất vui vẻ khi mới gặp lần đầu mà mìnhđã quen được coi bạn xinh đẹp như thế.- Ừ. Bạn tên gì.- Mình tên là Hiên Vy.- Còn mình tên là Tuệ Linh. Cứ gọi mình là Linh nhé. Mình sẽ chỉ chỗ cho bạn, đinào - Nói xong hai cô gái bước đi để lại lá vàng rơi phất phới báo hiệu mùa thubắt đầu tới, mùa thu thật đẹp.Trong lớp thật náo nhiệt mặc dù chỉ mới quen biết nhau, ở thế hệ này chỉ cần làmquen có thể là bạn và cũng có thể nói chuyện vui vẻ như là bạn thân từ lâu năm.- Mình ngồi ở đây nhé. - Tuệ Linh chỉ ngay một góc có gió thổi vào, rất mát.- Hay là chúng ta kêu mày tao cho khỏe, bạn bè mệt lắm. - Tuệ Linh gợi ý cho Vy.- Ừ như vậy sẽ dễ nói chuyện hơn, mình bắt đầu nói trước nhé. Ư hừm. Tao muốnhỏi mày có muốn thân thiết với tao không? - Thật sự thì Vy không biết nói cái gìnên đành nói đại loại là như thế. Nhưng câu hỏi đó khiến cho Linh phì cười.- Sao lại không, tao không muốn thân thiết với mày thì tại sao lại ngồi đây tám hả.- Ừ nhỉ. - Nói rồi hai người cùng cười với nhau.Cả lớp bỗng chạy tá loạn lên, thì ra là cô giáo vào.- Cô xin chào cả lớp. Cô sẽ là chủ nhiệm của lớp chúng ta trong năm học này. - Cônói với giọng nhỏ rất êm tại, nhưng khi dậy thì không biết buồn ngủ không. Cả lớpnghe cô nói xong thì cho một tràng pháo tay.- À, cô muốn hỏi lớp mình ai là người có điểm tối đa nhất trường này không. - Cảlớp xôn xao hỏi nhau, thực vinh hạnh nếu có một người là thủ khoa của trường. Ởtrường này chỉ tuyển học sinh lớp mười hai và phải là học sinh xuất sắc mới đượcvào học.- Này. Mày thi mấy điểm? - Linh hỏi Vy vì biết rằng mình chỉ thua điểm sàn là 0.25điểm.- Tao năm lăm điểm.- Tại sao không giơ tay lên, mày là thủ khoa của trường mà. - Nói xong Linh đứngdậy và nói với coi mà Vy không kịp kéo lại.- Thưa cô, bạn Vy là thủ khoa của trường mình ạ. - Cả lớp ai nấy điều xông xaokhi thấy có một cô gái mạnh bạo như thế.- Vậy bạn Vy lớp chúng ta sẽ là lớp trưởng nhé. - Cô mỉm cười vui vẻ.- Thật ra em không biết làm việc gì của lớp trưởng cả, cô chô bạn Tuệ Linh làmlớp trưởng nhé. - Cô đứng dậy nói rồi chỉ tay về phía Linh.- Không có gì, ai làm cũng được, vậy thì Linh em làm lớp trưởng còn Vy sẽ là bíthư nhé. Cô chỉ dặn dò tới đây thôi, hai ngày sau các em tới trường sớm để làm lễkhai giảng nhé. - Cô quay bước đi thì bọn bạn ở lớp của Vy chạy ùa tới hỏi tấpnập.- Bạn là thủ khoa của trường này sao lớp mình thật vinh dự. - Một bạn nam tự hàonói to lên.- Bạn tên gì cho mình làm quen được không?- Bạn đã có bạn trai chưa trông bạn xinh thế cơ mà. - Thế là cả lớp lẫn nam lẫn nữđều dồn tới hỏi, không khí thật vui vẻ khi ngày đầu nhập học của Vy.- Cái lớp này đúng là, chắc sau này quậy dữ lắm cho coi. Mà nhà mày ở đâu.- Nhà tao ở đường Bà Triệu.- Ừ tao cũng ở gần đó nhưng là đường An Dương Vương.- Thôi chết, tao trễ rồi hôm nay là ngày đầu làm thêm nếu trễ chắc không xong vớiông chủ. - Vy quấn quýt nhìn đồng Hồ rồi vảy tay chào Linh rồi chạy đi.- Ơ. - Linh đưa tay tới định kêu lại nhưng Vy chạy nhanh quá nên cô đành đi mộtmình và ngồi lên một chiếc xe ôtô sang trọng và chạy đi.Quốc Vũ người yêu của Vy là một chàng trai đã là sinh viên trường đại học sưphạm, rất phóng khoáng và luôn chiều ý của Vy, nhưng vì thế mà cô chưa bào giờnhõng nhẻo. Gia đình Vũ rất giàu có, họ đều định cư bên Mỹ còn Vũ ở lại đây vìanh muốn trở thành một giáo viên mà Anh mơ ước từ nhỏ, đó chỉ là ước mơ nhưngkhông ngờ lại thành thực.- Tối anh tới nhà em nhé. - Vũ gọi điện cho Vy- OK. Tối nay anh sang nhé, em sẽ cho anh bất ngờ. - Tuy là người con có hiếunhưng cô vẫn muốn có bạn trai nhưng Vũ lại hơn cô bốn tuổi. Vy định sẽ đãi Vũmột bữa cơm tối nhưng đã tám giờ hơn rồi mà Vũ vẫn chưa đến, gọi điện thì tắtnguồn khiến Vy rất lo lắng. Và cho tới sáng Vũ vẫn không gọi điện cho Vy.Sáng hôm sau.Hôm nay là một ngày cô làm ở quán cafe mới, nên mới sáng ra cô đã đi làm, trướckhi đi làm Vy ...