Danh mục

Duyên Xưa

Số trang: 164      Loại file: pdf      Dung lượng: 550.71 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 38,000 VND Tải xuống file đầy đủ (164 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chiếc máy bay đáp xuống phi trường Tân Sơn Nhất nhẹ nhàng như con chim đại bàng hạ cánh. Châu Vĩ đưa mắt nhì lên bầu trời, thầm nghĩ: - Ai sẽ đón mình lúc này? Anh chợt cười một mình. Đã lâu anh xa nhà, xa quê hương. Nay trở về, nhìn thấy những cánh mai nở rộ, anh biết mùa xuân như đang đến. Nàng xuân như đang vén trời xuân để nhìn xuống cõi trần, bỗng dưng anh nghe lòng ấm áp lạ thường. - Anh không định rời máy bay sao? Khẽ giật mình, đưa mắt...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Duyên XưaDuyên Xưa Thương Thương Duyên Xưa Tác giả: Thương Thương Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 20-October-2012Trang 1/164 http://motsach.infoDuyên Xưa Thương Thương Chương 1 -Chiếc máy bay đáp xuống phi trường Tân Sơn Nhất nhẹ nhàng như con chim đại bàng hạ cánh.Châu Vĩ đưa mắt nhì lên bầu trời, thầm nghĩ:- Ai sẽ đón mình lúc này?Anh chợt cười một mình. Đã lâu anh xa nhà, xa quê hương. Nay trở về, nhìn thấy những cánhmai nở rộ, anh biết mùa xuân như đang đến.Nàng xuân như đang vén trời xuân để nhìn xuống cõi trần, bỗng dưng anh nghe lòng ấm áp lạthường.- Anh không định rời máy bay sao?Khẽ giật mình, đưa mắt nhìn, anh chợt nhận ra mọi người đã rời khỏi máy bay.Đưa mắt nhìn cô gái hình như có ý cố chờ anh, anh khẽ hỏi xã giao:- Thế còn cô, cô không định xuống như tôi sao?Cô gái bật cười:- Ồ! Không. Tôi có ý chờ, hình như nàng xuân của quê hương bắt hồn anh thì phải.Châu Vĩ cười theo bởi câu nói của cô gái:- Có lẽ cô nói đúng đấy, nhưng sao cô biết điều ấy? Hình như cô đã ngắm tôi rất kỹ.- Điều ấy thì tôi không phủ nhận.- Cô gái gật gù- Nhưng dù sao không để ý kỹ thì với khuôn mặtcủa anh rạng ngời như thế, người khác cũng dễ nhận ra điều ấy thôi.- Thật thế sao?- Châu Vĩ tủm tỉm- Cám ơn lời khen tặng. Có lẽ tôi và cô phải rời máy bay thôi.nếu không, các cô tiếp viên sẽ mời xuống thêm lần nữa đấy.Cô gái bật cười khoác ba lô rồi đi xuống, Châu Vĩ bước theo cô gái.Nhận ra mình và cô gái, chỉ có hai người mà chiếc xe phải chờ. Anh nắm tay cô gái kéo theo côgái đến chiếc xe, nhưng cô gái vẫy tay cho xe chạy, còn tay mình thì nắm chặt tay Châu Vĩ.Châu Vĩ ngạc nhiên, hỏi:- Cô không định về sao? Đây là chiếc xe cuối cùng.Cô gái nhìn Châu Vĩ:- Sẽ có xe đưa anh rời khỏi đây. Lẽ ra tôi để anh đi, nhưng anh nắm tay tôi kéo đi nên tôi sẽcho anh ké xe của tôi.Cô gái chưa dứt lời thì một chiếc xe đời mới trờ đến bên. Châu Vĩ nhún vai, rời tay cô gái, gậtTrang 2/164 http://motsach.infoDuyên Xưa Thương Thươnggù:- Cám ơn, nhưng tôi không thích.Và không kịp để cô gái ngăn lại, anh xốc ba lô lên vai và bắt đầu chạy theo chiếc xe khi nãy.Cô gái nhìn theo Châu Vĩ ngạc nhiên đến thú vị, đứng ngẩn nhìn theo. Cho đến lúc Châu Vĩ bắtkịp chiếc xe, cô mới chịu lên xe đang mỡ cửa chờ sẵn.Chiếc xe lướt đi, nhưng tâm trí cô có chút ngẩn ngơ vì chàng trai kỳ lạ ấy.Cô gái chợt cười một mình.- Anh ta là ai?- Cô tự hỏi và tiếc là mình đã không biết tên.Châu Lan đưa mắt nhìn nhìn ông bà Châu Thái, làu bàu:- Ba mẹ có nghe lộn không đấy? Nếu anh ấy về thì giờ này đã có mặt rồi chứ? Con muốn rã rờivì phải chờ đợi rồi đấy.Bà Châu Thái nhìn con gái:- Con chờ một chút nữa, có được không? Còn không chờ được nữa thì con về trước đi. Conđừng đứng đây mà làu bầu với mẹ.- Mẹ! - Cô gái dài giọng- Anh Hai chưa về mà mẹ đã chẳng công bằng với con, nếu sau này anhấy về rồi, chắc là con ra rìa mất.Ông Châu Thái tủm tỉm:- Ai dám để con gái ba ra rìa chứ? Đừng làu bàu nữa, ba đã cho chú tài xế đi hỏi rồi, chú ấy sẽtrở lại là chúng ta sẽ biết ngay thôi mà.Châu Lan nhướng mày:- Ai mà chẳng biết ba cũng chỉ quan tâm đến anh ấy. Con nói thì cũng nói thế thôi, nhưng cònchịu đến đây. Còn anh Phương Vĩ thì sao? Anh ấy có chịu đến đâu.- Mẹ đã báo anh ba con đi đón Tố Hoa, cũng là vợ hứa hôn của Châu Vĩ.- Nhưng hứa hôn thì sao chứ? Cô ấy đâu còn nghĩ gì đến anh Hai của con. Mẹ không nhớ là cómột thời cô ấy yêu Phương Vĩ hay sao?- Đó là những tin đồn nhảm. - Bà nhìn con gái, khẽ nói- Con đừng có bép xép gì với anh hai conđấy. Nó mới về, con chớ có gây mâu thuẫn gì giữa hai anh em tụi nó. Mẹ xin con đừng xen vàogiữa họ.- Thì không nói thì không nói chứ sao? Nhưng dẫu con có không nói, nhưng trước sau gì anhHai cũng biết thôi mà.- Anh Hai con có biết là chuyện của anh Hai. Mẹ không muốn anh hai biết từ miệng của con.Châu Lan khẽ nhún vai như không muốn tranh cãi. Vì cô biết có tranh cãi cũng vô ích. Ba mẹTrang 3/164 http://motsach.infoDuyên Xưa Thương Thươngcoi Châu Vĩ như báu vật. Châu Vĩ luôn tự hào của ba mẹ.Mặc dù Châu Lan biết rất rõ, ba mẹ không ghét bõ gì cô và Phương Vĩ, nhưng cô vẫn khôngthích coi trọng Châu Vĩ như thế.Chú Ba tài xế đãtrở lại, bà Châu Thái hỏi nhanh:- Thế nào chú ba? Có tên Châu Vĩ ở chuyến này không?- Dạ có, thưa bà.- Chú Ba đáp nhỏ- Còn một chuyến xe cuối cùng cũng sắp về tới, có lẽ cậuChâu Vĩ đi chuyến c ...

Tài liệu được xem nhiều: