Danh mục

Duyên Xuân

Số trang: 167      Loại file: pdf      Dung lượng: 643.30 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 26,000 VND Tải xuống file đầy đủ (167 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đêm lắng sâu, mưa rơi nhè nhẹ bên thềm. Càng về khuya, mưa càng nặng hạt hơn. Bà Tâm đưa tay ra ngoài khuôn cửa sổ, hứng từng giọt mưa với ý nghĩ miên man trong tiếng thở dài. Quay lại nhìn đồng hồ trên tường lặng lẽ chỉ số cuối cùng trong ngày, thế mà bóng của Vĩnh Huy, con trai bà vẫn chưa về, bà nghe lòng trống vắng, lo sợ và chán nản hơn bao giờ hết. Sài Gòn mênh mông, dòng người xuôi ngược, cả tuần nay Vĩnh Huy chưa một lần về nhà, nào...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Duyên XuânDuyên Xuân Nguyễn Thị Phi Oanh Duyên Xuân Tác giả: Nguyễn Thị Phi Oanh Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 20-October-2012Trang 1/167 http://motsach.infoDuyên Xuân Nguyễn Thị Phi Oanh Tập 1 -Đêm lắng sâu, mưa rơi nhè nhẹ bên thềm. Càng về khuya, mưa càng nặng hạt hơn. Bà Tâmđưa tay ra ngoài khuôn cửa sổ, hứng từng giọt mưa với ý nghĩ miên man trong tiếng thở dài.Quay lại nhìn đồng hồ trên tường lặng lẽ chỉ số cuối cùng trong ngày, thế mà bóng của VĩnhHuy, con trai bà vẫn chưa về, bà nghe lòng trống vắng, lo sợ và chán nản hơn bao giờ hết.Sài Gòn mênh mông, dòng người xuôi ngược, cả tuần nay Vĩnh Huy chưa một lần về nhà, nàoai biết thằng nhỏ từng kết giao với ai, thành phần nào trong xã hội, làm sao bà đến mà đưa convề chốn này?Ở công ty luôn cần sự sáng suốt vui vẻ trong mọi khía cạnh có ở bà. Nhiều lúc muốn về vui vớicon, trò chuyện xem con cần gì ở mình, Vĩnh Huy thích làm công ty nào, nhất là tâm ý, tìnhcảm riêng tư của con ra sao, có cần bà kết thúc quan hệ trai gái của chúng bằng lễ cưới haykhông, nhưng công việc cứ xoay dần, lúc hội họp, tiệc tùng, giao tế, kiểm tra hàng, vv... Cáivòng lẩn quẩn đó kéo tháng ngày dần trôi.Dạo gần đây, ánh mắt Vĩnh Huy luôn quay đi khi tình cờ bà chăm chú ngắm con mình, có lúctrong ấy là sự trách cứ việc không quan tâm của bà; có lúc oán trách số phận của Huy vào sựđịnh đoạt trong hôn nhân của bà ngày ấy nữa.Sống bên người cha kế, đã ảnh hưởng tâm lý của Huy không ít. Thằng bé luôn chôn kín tâm tưđối với bà, bởi sự xa cách giữa mẹ con từ ấy.− Bà chưa ngủ sao?Giọng khẽ khàng của bà vú kéo bà về thực tại. Đưa tay vuốt những sợi tóc bạc len lỏi trên ấy tựlúc nào, bà đáp:− Chị chưa đi nghỉ, sao lại hỏi tôi?Ngồi cạnh bà với sự e dè, phiền muộn, bà vú đáp:− Có lúc nào thằng Huy đi vắng mà tôi ngủ được chứ. Bà nên nghỉ ngơi cho khỏe, mai đếncông ty, còn tôi thì bao giờ ngủ lại không được.Bà Tâm thở dài hỏi:− Có bao giờ thằng Huy than thở với chị về tôi hay ông ấy không?− Sao bà hỏi vậy?− Vì chúng ta sống bên nhau từ lúc chưa có chúng kìa, cho nên có chuyện gì, mình bàn bạcnhau tốt hơn. Với lại, chị đâu có thương ai bằng thằng Huy, phải không?Nhìn mưa, giọng bà chùng lại:− Chuyện xảy ra cũng khá lâu rồi, tôi cũng định nói cho bà nghe, nhưng thằng Huy nó khôngcho, nên thôi.Trang 2/167 http://motsach.infoDuyên Xuân Nguyễn Thị Phi Oanh− Sao vậy?− Nó không muốn bà khó xử chứ sao?− Vậy là nó vắng nhà, không thèm nhìn đến bà mẹ này là có lý do chánh đáng à?− Nhất là những lúc ông ấy về, buông năm ba câu châm biếm, cùng với ánh mắt khich bạc, baogiờ thằng nhỏ đi khỏi nhà mới thôi.Bà Tâm càng thắc mắc hơn:− Tại sao ông ta lại có thái độ ấy chứ?Xé tờ báo trong tay, không bỏ lỡ cơ hội, bà đáp:− Thằng Huy biết được ông ta quan hệ tình cảm với cô vũ nữ nào đó, hàng tháng ông cung cấptiền bạc đầy đủ cho cô ta, nên Huy tức giận, bởi tiền cô ta phung phí đều là của mẹ mình cựckhổ làm ra.− Thằng nhỏ có thái độ gì với ông ta hay không?− Khi ông ra lệnh không được tiết lộ cho bà biết tình cảm linh tinh bên ngoài của ông...− Đã dám làm, sao không dám chịu, rồi hăm dọa thằng nhỏ chứ gì?Bà vú thở dài:− Thằng Huy bảo, nếu ông chịu cắt đứt mọi quan hệ với cô vũ nữ đó thì xem như chuyện lăngnhăng này nọ chưa từng có nghe. Ngược lại, ông ta cứ lợi dụng me. Huy như từ trước đến nay,nhất định thằng nhỏ sẽ kể cho bà nghe.− Đúng rồi. Thằng nhỏ đưa ra điều đó là dành cho ông ta một con đường sống rồi còn gì nữa.Bà Tâm lắc đầu. Bà vú tiếp:− Nhưng ông ấy có nghe đâu, trái lại, ghét thằng Huy ra mặt. Ông còn đem chuyện bà và ba nóbêu xấu cho thằng nhỏ quê để cười hả hê, rồi vẫn hò hẹn, lui tới và lo lắng cho cô ta như mộtbà hoàng, trong khi bà vất vả lo toan cho sự sống của công ty. Thằng nhỏ tức nên hai bên cứcãi.− Ông ấy đem chuyện ba thằng Huy bêu xấu à? Ông ta dám sao?− Đuối lý rồi, nguyên do nào không phanh phui. Ông còn gọi Vĩnh Huy là đứa con hoang, VĩnhKhang là thằng tạp chủng, cho nên ông muốn có đứa con thật sự của riêng mình.Bà Tâm sựng lại, mắt mở to ra, giận dữ:− Thật sao? Phản ứng thằng Khang như thế nào?− Thằng nhỏ đi học chưa về. Nếu không, hình ảnh của bà trong tâm hồn của nó là con sốkhông, đen như mực đấy. Không hiểu sao ông ta lại khích bác thằng Huy đi khỏi nhà này, trongkhi cơ ngơi này là của ba nó mà, ông chỉ là kẻ ăn theo thôi, làm gì có quyền ấy chứ?Trang 3/167 http://motsach.infoDuyên Xuân ...

Tài liệu được xem nhiều: