Danh mục

Ebook Đường Bác Hồ đi cứu nước: Phần 2

Số trang: 302      Loại file: pdf      Dung lượng: 24.66 MB      Lượt xem: 15      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ebook Đường Bác Hồ đi cứu nước: Phần 2 Theo Bác đi kháng chiến trình bày những sự kiện chính trong cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp của nhân dân ta dưới sự lãnh đạo trực tiếp của Chủ tịch Hồ Chí Minh, nhất là trong tình thế "ngàn cân treo sợi tóc" vô cùng khó khăn của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa non trẻ vừa mới được thành lập trước vòng vây của các nước đế quốc, thực dân và sự chống phá của các thế lực thù địch. Mời các bạn cùng tham khảo!
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ebook Đường Bác Hồ đi cứu nước: Phần 2 PhÇn IITheo b¸c hå ®i kh¸ng chiÕn 377378 I C uối tháng 8 năm 1945, đang ở làng Chè (Bắc Ninh) tôi được lệnh về Hà Nội ngay, tìm đến sốnhà 118 Bến Nứa để nhận chỉ thị cấp trên… Về đến Bến Nứa tôi tìm đến số nhà 118. Người đượccử ra gặp tôi là anh Trần Quốc Hoàn. Tôi đã được gặp anhHoàn mấy lần, hồi đi mua thuốc hóa chất ở Hàng Thiếccho xưởng vũ khí trước ngày cách mạng bùng nổ. Tôi chỉbiết mặt mà không biết tên. Xem xong giấy tờ của tôi, anhHoàn bảo: - Báo để đồng chí biết, sáng mai đồng chí vào gặp BácHồ tại Bắc Bộ Phủ. Nghe anh Hoàn nói vậy tôi không khỏi bàng hoàng.Lẽ thứ nhất, vì nó hoàn toàn khác với dự tính của tôi. Lúcrời xưởng vũ khí ở làng Chè ra đi, tôi tưởng chỉ là đi dựmột cuộc họp nào đó để bàn việc mở rộng các xưởng vũkhí, hoặc giả gặp một đồng chí cán bộ chuyên theo dõi,chỉ đạo công tác sản xuất vũ khí để nhận chỉ thị mới, chứkhông ngờ được Hồ Chủ tịch gọi đến gặp Người. Lẽ thứhai, vì trong lòng tôi có một dấu hỏi chưa trả lời được.Trước kia, nghe anh em nói nhiều về cụ Nguyễn Ái Quốc.Rồi sau đó lại được nghe anh em nói có một cụ Ké ở hangPác Bó đang lãnh đạo cả nước làm cách mạng. Cụ sống 379 ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚCrất giản dị, ăn mặc xuềnh xoàng, có đôi mắt rất sáng,hằng ngày vẫn vác ống bương xuống suối lấy nước. Ôngcụ mở lớp huấn luyện để dạy người khác làm cách mạng.Những bài giảng của ông cụ rất dễ hiểu. Tuy công việcbận rộn, nhưng ông cụ vẫn vào các bản làng thăm già, hỏitrẻ. Nhiều khi ông cụ còn tắm cho trẻ con và vận độngđồng bào ăn ở cho hợp vệ sinh nữa. Tôi cứ ngờ ngợkhông biết cụ Ké ở Pác Bó với cụ Nguyễn Ái Quốc cóphải là một không. Đến khi được biết Chủ tịch lâm thời làcụ Hồ Chí Minh thì anh em trong xưởng chúng tôi càngbàn tán nhiều hơn. Riêng tôi, tuy chưa có bằng chứng cụthể, nhưng vẫn nghĩ rằng cụ Ké ở hang Pác Bó với cụNguyễn Ái Quốc và cụ Hồ Chí Minh là một, nghĩ thếnhưng trong lòng vẫn cứ ngờ ngợ. Cho nên lúc này, ngheanh Hoàn báo sáng mai tôi vào dinh Bắc Bộ Phủ để gặpBác Hồ thì tôi thấy không gì sung sướng cho bằng. Trong niềm vui thường có sự hồi hộp, nhất là niềmvui trong sự chờ đợi. Tôi nhìn vào chiếc áo the dài, cáiquần trắng, đang mặc trên mình và hỏi lại anh Hoàn: - Vào dinh Bắc Bộ Phủ gặp cụ Hồ, tôi ăn mặc thế nàycó được không hở anh? Hỏi xong câu ấy, nhìn xuống bộ quần áo đang mặc,chính tôi cũng thấy buồn cười. Mình là một anh thợ quângiới, đi gặp vị Chủ tịch nước chứ có phải đi gặp vua đâumà quần chùng áo dài như một lão lý trưởng thế này. Màbộ quần áo này có phải của tôi đâu. Khi được lệnh sangHà Nội họp, tôi phải đi mượn. Anh Hoàn vừa tủm tỉm380Phần II: THEO BÁC HỒ ĐI KHÁNG CHIẾNcười, vừa nhìn tôi. Anh mỉm cười vì thấy tôi không đượctự nhiên trong bộ quần áo ấy. - Giá kiếm được một bộ quân phục thì tốt hơn. Sau vàiphút đắn đo, anh Hoàn trả lời như vậy. Tôi vội chạy đến người quen mượn một bộ tuýt xotrông cũng chững chạc. Mãi sau này tôi mới nghĩ ra: nếuhôm ấy biết tôi kỳ công chạy vạy được bộ quần áo nhưvậy, thế nào Bác cũng phê bình cho. Mượn được một bộquần áo rồi, tôi lại lo về những điều cần báo cáo với Bác.Là một người thợ chế tạo súng đạn, nhân dịp này tôi phảibáo cáo rõ với Bác về công việc của xưởng, về dự định củamình. Rồi còn phải thay mặt anh em trong xưởng hứa vớiBác. Được gặp Bác lần này đâu phải là niềm vinh dự củariêng tôi. Đó là niềm vinh dự lớn của cả anh, chị, em trongngành sửa chữa và chế tạo vũ khí non trẻ lúc bấy giờ, bởivậy, tôi phải thay mặt anh em hứa hẹn với Bác: công nhânquân giới sẽ hoàn thành mọi nhiệm vụ Bác giao để đềnđáp lại mối quan tâm của Bác. Tất cả những điều ấy tôiđều phác thảo trong ý nghĩ với một tâm trạng hồi hộp,sung sướng. Vâng, tôi sẽ nói với Bác tất cả những điều tôivừa nghĩ. Nhưng có ngờ đâu, đến lúc ngồi trước Bác, mọilời lẽ đều biến đi đâu hết. Sáng hôm sau, chững chạc trong bộ âu phục maybằng tuýtxo, tôi bước vào dinh Bắc Bộ Phủ. Đầu tiên, tôigặp anh Võ Nguyên Giáp, lúc đó làm Bộ trưởng Bộ Nộivụ. Anh Giáp bảo tôi ngồi đợi để vào báo cáo với Bác. Tôiđang ngơ ngác đưa mắt nhìn gian phòng khách khá rộng, 381 ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚCnhưng được bày biện khá trang nhã. Cứ như trước cáchmạng, tôi không bao giờ mơ tưởng bén mảng đến cổngngôi nhà này, chứ đừng nói đến chuyện được ngồi trongphòng khách. Cách mạng vừa mới đổi đời cho tôi, tôi đãđược vào ngôi nhà lớn của Hà Nội với tư thế một ngườilàm chủ. Tôi còn đang nhìn quanh chưa hết lạ lẫm thì BácHồ và anh Văn bước ra. Bác mặc bộ kaki vàng, tóc lốmđốm bạc, trông gầy và xanh, nhưng đôi mắt vẫn rất sáng,đúng như hình dạng cụ Ké ở khu Pác Bó mà nhiều anhem đã tả lại. Tôi lúng túng đứng dậy chưa kịp chào Bácthì Bác ...

Tài liệu được xem nhiều: