Sau khi Thế Chiến Thứ Hai chấm dứt, có một nhà đại báchọc được toàn thế giới ca ngợi về một phương trình lừngdanh nhất của Khoa Học, đó là phương trình cho biết nănglượng của vật chất: E=mc2. Trong hàng chục năm trời, E =mc2 vẫn chỉ là đề tài của các cuộc tranh luận về mặt lýthuyết, nhưng sự san bằng thành phố Hiroshima vào năm1945 do quả bon nguyên tử đã chứng minh sự thật củaphương trình đó....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Einstein - Cuộc đời và sự nghiệp Einstein - cuộc đời và sự nghiệp Albert Einstein (1879 – 1955) Sau khi Thế Chiến Thứ Hai chấm dứt, có một nhà đại bác học được toàn thế giới ca ngợi về một phương trình lừng danh nhất của Khoa Học, đó là phương trình cho biết năng lượng của vật chất: E=mc2. Trong hàng chục năm trời, E = mc2 vẫn chỉ là đề tài của các cuộc tranh luận về mặt lý thuyết, nhưng sự san bằng thành phố Hiroshima vào năm 1945 do quả bon nguyên tử đã chứng minh sự thật của phương trình đó.Trước lời ca tụng, trước vinh quang rực rỡ, Albert Einstein, tác giả của phươngtrình lừng danh kể trên lại, giữ một bộ mặt thẹn thùng, xa lạ. Sự quảng cáo thanhdanh đã quấy nhiễu ông suốt đời nhưng tất cả đều bị ông coi thường, lãnh đạm.Einstein chỉ khao khát độc nhất sự trầm lặng để có thể suy nghĩ và làm việc.1- Thời niên thiếu.Albert Einstein sinh ngày 14-3-1879 tại Ulm, miền Wurtemberg, nước Đức. Cái tỉnhnhỏ bé này không mang lại cho Albert một kỷ niệm nào cả vì năm sau, gia đìnhEinstein đã di chuyển tới Munich. Sống tại nơi đây được một năm, một người emgái của Einstein ra chào đời và từ đó không có thêm tiếng trẻ thơ nữa. Chủ gia đình,ông Hermann Einstein là người lạc quan, tính tình vui vẻ. Còn bà mẹ, bà PaulineKoch, đã tỏ ra có óc thẩm mỹ ngoài bản tính cần cù, tế nhị. Bà hay khôi hài và yêuthích âm nhạc.Vốn dòng dõi Do Thái nhưng gia đình Einstein lại sinh sống như người Đức vì tổtiên của họ đã sinh cơ lập nghiệp tại nước Đức lâu đời. Các phong tục Do Thái cũ đều còn lại rất ít, trong khi tôn giáo bao giờ cũng là thứ mà họ giữ gìn. Vào các ngày lễ riêng của đạo Do Thái, nhóm dân này thường cử hành các buổi lễ theo nghi thức cổ truyền. Ngoài ra, cứ vào ngày thứ năm, gia đình Einstein thường mời một sinh viên Do Thái nghèo túng đến dùng cơm rồi cùng nhau nhắc nhở lại các điều răn trong Thánh Kinh. Munich, thành phố mà Albert Einstein đã sống trong thời thơ ấu, là trung tâm chính trị và văn hóa của nước Đức tại miền nam. Ông Hermann đã mở tại thành phố này một cái xưởng nhỏ về điện cơ. Ông có một người em là kỹ sư điện nhiều kinh nghiệm, hai anh em cùng góp sức vào việc khai thác nguồn lợi: anh trông nom về mặt giao dịch buôn bán còn em cai quản phần kỹ thuật chuyên môn. 1Từ ngày lọt lòng mẹ, cậu Albert chẳng có gì khác hơn những đứa trẻ thôngthường. Cậu chậm biết nói đến nỗi lên 3 tuổi mà còn bập bẹ tiếng một khiến chocha mẹ tưởng cậu bị câm. Hai ba năm sau, Albert vẫn còn là đứa trẻ ít nói, rút rát,thường lánh xa mọi đứa trẻ cùng phố. Cậu ít bạn và không ưa thích đồ chơi. Đoànlính bằng chì của cha tặng cho cũng không làm cậu vui thích, điều này quả là khácthường bởi vì xứ sở này phải gọi là quê hương của những đoàn quân thiện chiến,của các tướng lãnh lừng danh như Bismarck, như Von Moltke. Cách giải trí mà cậuưa thích là hát khe khẽ các bài thánh ca khi dạo mát một mình ngoài cánh đồng.Einstein đã sống trong tình thương của cha mẹ và bên cạnh người chú tài ba. Chínhnhờ ông này mà Einstein có được các khái niệm đầu tiên về Toán Học.Thời bấy giờ tại nước Đức, các trường tiểu học không phải do chính phủ mở ramà được các giáo hội phụ trách. Tuy theo đạo Do Thái nhưng ông Hermann lại chocon theo học một trường tiểu học Thiên Chúa giáo, có lẽ ông muốn con mình vềsau này sinh sống như một đứa trẻ Đức. Einstein đã theo dần các lớp tiểu học màkhông hề cảm thấy mình là một đứa trẻ khác đạo. Tại trường học, Albert Einsteinkhông tỏ ra xuất sắc. Bản tính rút rát và ưa tư lự của cậu khiến cho các bạnthường chế riễu cậu là người mơ mộng.Năm lên 10 tuổi, Albert Einstein rời trường tiểu học vào Gymnasium tức là trườngtrung học Đức. Việc học của các thiếu niên Đức từ 10 tới 18 tuổi đều doGymnasium quyết định và cho phép lên Đại Học hay bước sang các ngành kỹ thuật.Tại bậc trung học, học sinh phải học rất nhiều về tiếng La-Tinh và Hy Lạp. Kỷluật nhà trường rất nghiêm khắc, các giáo sư thường độc đoán và xa cách học sinh.Sống tại một nơi có nhiều điều bó buộc như vậy, Albert Einstein cảm thấy khóchịu. Có lần cậu nói: “tại bậc tiểu học, các thầy giáo đối với tôi như các ôngThượng Sĩ, còn tại bậc trung học, giáo sư là các ông Thiếu Úy”. Sự so sánh này làmnhiều người liên tưởng tới đội quân của Vua Wilhelm II, với các ông Thượng Sĩ lànhững người thô tục và tàn bạo còn ...