Người ta vẫn thường nói: "Tình yêu không bao giờ có lỗi” nhưng sao em vẫn không khỏi bứt rứt với tình yêu của anh và em. Chúng ta quen nhau âu cũng là do duyên số nhưng chúng ta đến với nhau là cả một sai lầm.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Em, Anh Và Chị Ấy – Hạ ThuEm, Anh Và Chị Ấy – Hạ ThuNgười ta vẫn thường nói: Tình yêu không bao giờ có lỗi” nhưng sao em vẫnkhông khỏi bứt rứt với tình yêu của anh và em. Chúng ta quen nhau âu cũng là doduyên số nhưng chúng ta đến với nhau là cả một sai lầm, bởi sự xuất hiện của emlàm mất đi hạnh phúc của chị ấy và sự xuất hiện của anh khứa” vào trái tim emmột vết thương sâu, chẳng thể nào lành. Suốt bao năm qua, giữa bộn bề của cuộcsống, tưởng chừng em đã quên đi kí ức xót xa đó nhưng cứ đến khoảng thời giannày, khi khắp các con phố dài Hà Nội nồng nàn mùi hoa sữa thì bao nhớ thươngkhi xưa ùa về, làm vết thương cũ lại càng thêm đau.Năm đó, em là sinh viên thực tập tại công ty do bác em giới thiệu, một đứa con gáinhút nhát như em, chỉ dám nói chuyện dăm ba câu với các chị cùng phòng và tuyệtnhiên chưa biết yêu là gì. Thật khó tin anh nhỉ, cũng 22 tuổi rồi ấy chứ, vậy màtình yêu của em lại dành cho những giây phút một mình trong góc quán café quenthuộc, gặm nhấm hết tập truyện này đến tập truyện khác. Khi ấy, em được trải lòngmình với các nhân vật, có người mang nỗi đau đớn đến tột cùng, có người thì lạihạnh phúc tưởng chừng ngưng đọng thời gian. Đôi lúc em tự hỏi, nếu bức tranhcuộc đời mình cũng trải qua những mảnh ghép số phận như vậy thì liệu con ngườithực là em có đủ dũng khí để vượt qua tất cả hay không? Em chẳng thể trả lời bởiem đâu biết tương lai mình ra sao. Cuộc sống của em sẽ cứ bình lặng như thế, êmđềm không chút âu lo nếu như không có một ngày…………….……………………………….- Này Thư, em bê tập tài liệu này giúp chị - Chị Trưởng phòng cũng là người trựctiếp hướng dẫn em trong suốt thời gian thực tập tại công ty nói.- Vâng ạ - Em vội đứng dậy luôn.Chị Nga gõ cửa rồi giục em nhanh chân, vì tập tài liệu cao quá, che hết cả mặt, emkhông nhìn xuống nền nhà được nên đã bị vấp và ngã nhào ra sàn nhà khiến tài liệubay tứ tung trước con mắt ái ngại của mọi người.- Trời ơi, có mỗi việc bê tài liệu mà cũng không nên thân thì cô còn làm được gì? –chị Nga quát ầm lên, sắc mặt chị Nga đỏ ngàu, mắng té tát vào mặt em.- Em xin lỗi chị, em không cố ý – em cúi gằm mặt xuống, người run lẩy bẩy, thựctập nửa tháng rồi nhưng đây là lần đầu em mắc lỗi.- Cô lo nhặt lại rồi sắp xếp gọn gàng, tập nào ra tập ấy như lúc đầu cho tôi. Cô bịtrừ một điểm.- Thôi, thôi. Để em bảo nhân viên phòng của em giúp cô ấy cho nhanh, chứ mộtmình thì không xuể đâu chị. Cũng tại viên gạch này bị lột lên mấy ngày rồi nhưngem quên không gọi thợ sửa, dù sao thì tài liệu này hai ngày nữa em mới dùng đến,bớt giận đi chị - một anh lên tiếng trấn tĩnh chị Nga.- Trưởng phòng Lâm có lời nên tôi không trừ điểm cô lần này, lần sau mà cònkhông cẩn thận thì tôi không nhẹ nhàng đâu.- Em cám ơn chị, cám ơn anh.- Chị vào phòng em, em có một số việc trao đổi với chị.- Tùng, Việt Anh, giúp em ấy sắp xếp tài liệu rồi mang vào phòng cho anh.- Đã rõ, thưa sếp.- Em , để bọn anh phụ cho. Chắc em sợ lắm phải không? Đó là chuyện bình thườngở đây, chị Nga nổi tiếng khắt khe nhưng lại là người thầy giỏi, em đừng suy nghĩnhiều đến những lời nói của chị ấy, khẩu xà tâm phật đó em.- Vâng, em cám ơn hai anh.Cả ngày hôm đó, em như người mất hồn, tâm trí em cứ nghĩ về những chuyện xảyra, một người vốn dĩ chẳng bao giờ quan tâm tới một người con trai, chẳng có mẫungười yêu lí tưởng và sợ yêu như em lại bị cảm nắng anh - trưởng phòng kế bên.Mắt em dán chặt vào tờ báo cáo, tay cầm bút tỏ vẻ chăm chú nhưng thực ra trongđầu em đâu có công việc. Tối đến, sau bữa cơm tối, em nằm vật ra giường, cảmxúc của em vẫn hoàn toàn bị đảo lộn từ giây phút anh hùng cứu mĩ nhân”, khuônmặt ấy, tiếng nói ấy làm sao biến mất khỏi suy nghĩ của em đây? Lấy lại tinh thần,em dần chìm vào giấc ngủ.……………………….Những ngày sau, do công việc khá nhiều nên không cho phép em có thời gian đểnghĩ về anh, dường như em không còn bận tâm đến những cảm xúc mông lungnữa, em lại là em khi trước, khép kín và không có người yêu. Áp lực công việckhiến em rất mệt mỏi , mặc dù chỉ là sinh viên thực tập, nhưng chị Nga cho em cơhội trải nghiệm tất cả mọi thứ nơi đây, cách ứng xử tình huống, cách làm việc hiệuquả, cách giải quyết stress nhanh nhất có thể nhưng đêm qua em đã bị sốt cao mặcdù sức đề kháng của em từ trước đến nay rất tốt. Tỉnh dậy người ướt đẫm mồ hôi,nhìn đồng hồ đã 7h45 mà 8h vào làm việc nên em đã định xin nghỉ vì dù có đi thìcũng bị muộn, nhưng em vẫn quyết định đi làm, phần việc của mình, em phải làmhết chứ không các chị cùng phòng thêm vất vả. Mặc dù đã hạ sốt nhưng đi đượcđến công ty là việc quá sức đối với em, phòng làm việc lại tận trên tầng 11, emphải chờ thang máy rất lâu mới có thể đi được. Vậy mà cũng có nhiều người đimuộn như em, may mà chị Nga thấy em bảo ốm nên cho phép em đến muộn mộtlần. Cánh cửa thang máy mở, tất cả mọi người ào ra, em khá nhỏ nhắn nên bị chenlấn xô đẩy tội lắm, em vội đi nhanh vào phòng mình.- Em chào mọi người, xin lỗi các chị, em đến hơi muộn.- Thấy chị N ...