Danh mục

Em không đá Anh, vì....

Số trang: 10      Loại file: pdf      Dung lượng: 331.91 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Có những yêu thương không bao giờ giải thích được cho những câu hỏi tại sao…Trời những ngày cuối tháng 5 mang vẻ ưu tư của 1 cô gái mới lớn lúc đang yêu. Những bông hoa giấy hồng xinh chưa kịp khoe mẽ vẻ đáng yêu đã bị cơn mưa của chốn Sài thành vùi dập 1 cách hách dịch. Nó đẩy gọng kính, nhấm nháp ngụm Cafe theo nó là nhạt nhẽo và dở tệ trong ánh mắt tò mò của anh nhân viên. Từ ngày đầu tiên tới bây giờ, cũng đã gần tròn 1 năm, mà...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Em không đá Anh, vì....Em không đá Anh, vì...Có những yêu thương không bao giờ giải thích được cho những câu hỏi tạisao…Trời những ngày cuối tháng 5 mang vẻ ưu tư của 1 cô gái mới lớn lúc đang yêu.Những bông hoa giấy hồng xinh chưa kịp khoe mẽ vẻ đáng yêu đã bị cơn mưa củachốn Sài thành vùi dập 1 cách hách dịch. Nó đẩy gọng kính, nhấm nháp ngụm Cafetheo nó là nhạt nhẽo và dở tệ trong ánh mắt tò mò của anh nhân viên. Từ ngày đầutiên tới bây giờ, cũng đã gần tròn 1 năm, mà anh nhân viên vẫn còn sở hữu cái ánhmắt thắc mắc ấy bởi câu trả lời không mấy hài lòng từ 1 đứa con gái 20 như nó, cólẽ vậy.- “Tại sao em luôn thích uống Cafe không đường?”- “Em chẳng biết, em thích thế”. – Ngang ngược như cái cách nó phải thế.Quán T này không hề đặc biệt ngoại trừ cái ghế hơi ngộ ngộ. Thức uống thì chỉtầm trung bình, phong cảnh cũng không nổi bật, đối với 1 đứa con gái cũng có guthì nếu không phải là nơi đầu tiên hẹn hò thì nó sẽ chẳng ghé thêm lần nào. Nghĩbâng quơ, rồi nó lại khoanh chân, nhấp ngụm nữa, mỉm cười nhìn trời. Mưa Sàithành, đâu đỏng đảnh như con gái Sài thành, mà vô tâm như con trai nơi đây mớiđúng… Ly Cafe có vị hơi mặn.Mưa…1 năm trước, cũng mưa, cũng chỗ này, ai đó đã từng làm nó đỏ mặt vì 1 nụ hôn,từng làm nó nghĩ mãi về ly Cafe không đường đắng nghét, từng làm nó da diết vềnhững nỗi nhớ không tên, và từng làm nó tin tưởng và hi vọng rất nhiều vì nhữnglời hứa…Nhưng. Bây giờ. Bắt đầu từ tối qua. Nó giận hắn – tên máu lạnh nhiều, đủ để nóquyết tâm sẽ đá hắn.Nó không nhận đc những tin nhắn thường xuyên nữa, nó cũng không trách. Từngày có hắn, nó bỏ cả đám những hội hè buôn dưa ở mọi nơi, nó ngừng cả nhữngthú vui tiêu khiển như chụp hình, viết lách, mua sắm… Cả những khi có dịp đi đâuđó, nó cũng chỉ để ý xem có trùng giờ làm, giờ học của hắn không. Túm lại là vớinó, hắn là số dzách, là cái mối quan tâm phải đặt lên hàng đầu, trên cả việc lúctrước nó thích nhất, mùa này giày nào đang hot nhất. Thế mà, hắn thì không nhớnổi ngày kỉ niệm, không câu anh yêu em, không chúc ngủ ngon, thậm chí là khóamáy mà cứ tỉnh bơ bơ mặc cho người khác đang thiêu đang đốt trong lòng. Đồ máulạnh. Đã thế tối qua, nó còn căng mắt hết cỡ để đọc cái dòng tin nhắn trong điệnthoại của tên máu lạnh:”Anh yêu ngủ ngon nha.” nhưng không phải số của nó. Nókhông tin vào mắt mình. Nó không thèm hỏi. Nó tự trả lời được rồi. Nó giải thíchđược rồi. Nó khóc.Con trai là những kẻ máu lạnh. Chẳng có gì phải buồn. Những tên máu lạnh cứ ở 1mình đi. Lý trí nói vậy, mà quả tim ngờ nghệch lại không bảo thế. Ký ức cứ trànvề, ùa vào những nỗi đau, xé toạc cả sự gồng mình, biến nó trở về là 1 đứa con gái.Có phải, chỉ có con gái mới đau đến thế này?Mỗi ngày, sáng sớm thức dậy, việc đầu tiên nó làm sau khi dâng ngày là với chiếcđiện thoại, hoặc là gọi hắn dậy đi làm, hoặc là hỏi hắn đã ăn sáng chưa. Một lát saunhắn tin. Một lát sau gọi điện thoại. Rồi lại nhắn tin, lại điện thoại. Những ngàynghỉ, đi chợ mua đồ gì đó, nhìn thịt bò cũng nhớ đến đấy là món hắn thích ăn nhất.Nấu ăn món gì là nghĩ ngay đến hắn, vẻ mặt hớn hở và sung sướng khi được hắnkhen. Những ngày đi học thì cày chăm chỉ để mong được học bổng, đến giờ ra chơithì không nghỉ mà chăm chăm chạy mấy lầu xuống dưới để gọi điện thoại cho hắn,vì ở lầu 6 hay bị mất sóng. Rồi quà dịp nào cũng tự tay làm hoặc suy nghĩ trằn trọcđến nát cả óc. Điện thoại nó mà hết pin, nó cuống lên mượn điện thoại bạn để gọicho bằng đc vì sợ hắn lo. Từ ngày có hắn, nó thấy mình lớn hẳn lên, vì ít nhất biếtquan tâm đến người khác. Còn tên máu lạnh thì không như vậy, hắn là những cơnmưa lạnh buốt mang tên vô tâm…Tối qua, cầm con dao trong tay, nó nghĩ mông lung lắm. Nó ghét hắn. Nhưng nókhông đủ can đảm để làm mình đau. Điện thoại nó sao không reng, tại sao hắnkhông giải thích, không níu kéo. Có phải, vì hắn là động vật mang tên con trai?Nó trượt dài theo những suy nghĩ. Nước mắt theo nó từng đêm. Nó đau. Đau vìnhững lời hứa cùng nhau đến suốt đời. Đau vì những kỉ niệm cứ bắt nó phải nhớđến hắn. Cái nỗi buồn này có gặm nhấm hắn không? Ai mà biết đc, có khi hắnđang bù khú hét hò cùng trái bóng lăn trên sân, cùng đùng đùng với những phátsúng trong Half life, hay đang chém gió cùng 1 cô nàng điệu đàng xinh tươi nàođó, có trời mới biết. Nó tin là nó không nhìn sai người. Nhưng, nó cũng tin nhữnggì nó đã đọc tối qua là thật. Mâu thuẫn quá đi.Tất cả mọi thứ đã trôi qua được 3 ngày, những giọt nước mắt, nỗi nhớ, sự giày vò,cả những mâu thuẫn và những câu hỏi, tất cả chồng chéo tạo nên 1 con bé phờphạc. Có lẽ, chỉ có con gái mới hiểu “tình yêu” đáng giá đến thế nào…Đấy là lí do nó đến quán T vào buổi sáng trời mưa thế này. Nó cúp học. Nó muốnmình tươi tỉnh ở đây cùng tách Cafe không đường hơn là trong tiết tư tưởng HCMgật gù. Nó muốn mình bước ra khỏi 3 ngày kia. Nhưng. Lại thêm 1 câu hỏi. Tạisao trời hôm nay lại mưa?Nó xoay tách Cafe trong lòng bàn tay. ...

Tài liệu được xem nhiều: