Danh mục

Em Ơi! Mưa

Số trang: 11      Loại file: pdf      Dung lượng: 131.75 KB      Lượt xem: 5      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 3,000 VND Tải xuống file đầy đủ (11 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Người đàn bà mở cánh cửa rồi tránh ra một bên nhường đuờng cho hắn bước vào. Hắn nhìn quanh, điện tắt hết, căn phòng rộng chỉ được soi sáng bằng một ngọn nến đặt trên một chiếc bàn nhỏ phía trên bàn là một bình cắm những bông hồng trắng, một chai rượu tây, hai cái ly và mấy đĩa hoa quả bánh kẹo. Chính giữa phòng là một chiếc giường Hồng công, đệm trắng muốt, trên giường là một cô gái còn trẻ măng không một mảnh vải che thân đang nằm thiêm thiếp....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Em Ơi! Mưa Em Ơi! MưaNgười đàn bà mở cánh cửa rồi tránh ra một bên nhường đuờng cho hắn bước vào. Hắnnhìn quanh, điện tắt hết, căn phòng rộng chỉ được soi sáng bằng một ngọn nến đặt trênmột chiếc bàn nhỏ phía trên bàn là một bình cắm những bông hồng trắng, một chai rượutây, hai cái ly và mấy đĩa hoa quả bánh kẹo. Chính giữa phòng là một chiếc giường Hồngcông, đệm trắng muốt, trên giường là một cô gái còn trẻ măng không một mảnh vải chethân đang nằm thiêm thiếp. Trong ánh sáng mờ mờ của cây nến, căn phòng làm hắn bỗngcó một cảm giác ma mị. Hắn thoáng rùng mình. Hình như hắn đã vào căn phòng này mộtlần thì phải. Lúc nào? Ở đâu? Chịu! Hắn không sao nhớ nổi. Hắn quay sang người đànbà:- Còn trinh chứ?Người đàn bà gật đầu:- Đảm bảo còn trinh!- Bao nhiêu?- Tám trăm đô- Bao nhiêu?Hắn quay sang người đàn bà ngạc nhiên hỏi lại. Phòng tối không thể nhìn rõ mặt ngườiphụ nữ vả lại người đàn bà hình như cố tình để mái tóc xõa xuống che lấp đi khuôn mặtnhưng hắn có cảm giác người đàn bà này vẫn còn trẻ chỉ khoảng gần bốn mươi gì đó.- Ông xem lại hàng đi!Mụ nói với một giọng lạnh tanh không có một chút xúc cảm, không có một chút gì mờikéo. Hình như là mụ muốn bảo: “Hàng của tôi là hàng độc đấy”. Hắn tiến lại gần chiếcgiường ngắm nhìn cô gái.- Đẹp!Hắn khẽ thốt lên! Hơn năm mươi tuổi, hắn đã từng ngủ với hàng trăm cô gái mà thiên hạvẫn gọi là “Chân dài” nhưng chưa bao giờ hắn thấy một cô gái đẹp như thế. Một làn datrắng mịn, một cặp đùi thuôn, mịn đang khép lại và chính giữa phồng lên một cái đảothiên thần với một vài sợi lông lơ phơ đủ để người ta nhìn thấy một mầu hồng tươi đầygợi cảm. Đặc biệt nhất là khuôn mặt. Mặc dù cô gái đang nhắm mắt thiêm thiếp nhưngnhìn khuôn mặt cô gái hắn vẫn thấy một cảm giác thân thiết lạ.- Bao nhiêu tuổi?Hắn hỏi trống không:- Mười sáu!- Đúng không đấy? Tôi đang gặp vận hạn. Thầy bảo phải đúng mười sáu.Má mì không trả lời, lẳng lặng đưa cho hắn một tờ giấy chứng minh thư. Hắn cầm lấy vàđọc “Bùi thị Tuyết” .Hắn liếc nhanh xuống năm sinh. Đúng mười sáu tuổi.- Nếu ông không đồng ý thì thôi vậy.Mụ má mì lạnh nhạt mở cánh cửa. Hắn vội vàng xua tay:- Không! Không! Nhưng tôi muốn là cô ta tự nguyện. Đỡ nguy hiểm hơn. Vả lại một côgái đẹp thế mà bị đánh thuốc mê thì khác gì chơi một xác chết.- Thế các ông chưa từng chơi một người nào bị đánh thuốc mê bao giờ à?—Mụ má mìhỏi một câu lửng lơ. Hắn chưa kịp trả lời thì mụ đã gật đầu:- Cũng được thôi. Để hôm khác vậy nhưng giá là một ngàn đô . Đặt truớc!Hắn móc túi xòe tiền đưa cho mụ . Mụ cầm tiền, không thèm đếm và cũng không thèmsăm soi xem đấy là những tờ đô thật hay đô giả. Chẳng hiểu tiền không là gì với mụ haylà mụ chẳng cần đến tiền.- Mấy hôm nữa ông quay lại.Nói rồi mụ mở cửa cho hắn đi ra với một thái độ lạnh tanh bất cần.***Hắn vừa ra đến cửa thì một chiếc xe ô tô từ xa trườn đến đỗ ngay cạnh. Tay lái xe chưakịp chạy ra mở cửa xe thì hắn đã tự mở cửa chui tụt vào trong dục lái xe.- Đi ngay!Chiếc xe vọt đi như bị ma đuổi. Hắn cẩn thận quay lại nhìn ra sau . Đuờng vắng , trờimưa lâm thâm, không một chiếc xe nào bám theo hắn- Sếp về nhà hay đến bộ ạ?- Về nhà!Hắn trả lời gọn lỏn. Chiếc xe lướt đi không một tiếng động.Về đến nhà, hắn vào phòng cởi bộ com lê vứt xuống chiếc đi văng. Hắn có cảm giác đangở trong một nấm mộ hoang. Vợ hắn giờ này chắc đang ở trong một chiếu bạc nào đó, cònthằng con hắn chắc đang quay cuồng sau một liều thuốc lắc cùng với tiếng nhạc như điênloạn. Hắn đi lại tủ rượu, rót lấy một ly rồi ngửa cổ ực một nhát. Trời bắt đầu mưa nặnghạt. Tiếng mưa rào rào gõ vào trong kí ức của hắn làm bật ra một cái gì đó rất xa xăm.Hắn rót thêm một chén rượu nữa rồi ra đứng cạnh cửa sổ. Hắn đã ngà ngà say. Trong cáimộ hoang, trong cái lơ mơ của rượu, trong tiếng mưa rơi đều đều buồn bã, tất cả rót vàotrong tâm hồn hoang vắng của hắn làm bật ra một trận mưa. Trời ơi! Cơn mưa. Một cơnmưa từ thời xa lắm bỗng theo một lằn chớp bừng lên trong tâm trí hắn.-Đồ khố rách áo ôm! Cút ngay ra khỏi nhà tao.Bố vợ hắn mỏ toang cánh cửa, mặt đỏ gay chỉ ra ngoài đường. Hắn nhìn sang vợ. Khuônmặt trái xoan đẹp như thiên thần của vợ hắn đầm đìa nuốc mắt. Hắn chỉ lạnh lùng hỏi vợ.- Em đi hay ở lại?Vợ hắn nhìn hắn rồi quay sang nhìn bố mẹ mình. Đột nhiên nàng quỳ xuống, lạy bố mẹmột lạy.- Thuyền theo lái, gái theo chồng. Xin bố mẹ nhận lấy cho con một lạy này vì tội bấthiếu.Nói xong, nàng cầm lấy tay hắn, cả hai buớc ra ngoài trời đang mưa tầm tã. Đêm đó, haivợ chồng hắn ôm nhau ngủ dưới gầm cầu. Cơn mưa! Cơn mưa! Hắn bỗng rùng mình.Một cơn gió thốc vào trong phòng. Hắn nằm vật ra chiếc giường. Cơn say làm hắn lơ mơngủ. Trong giấc ngủ chập chờn hắn thấy mình và một người nữa đang ở trong một chiếcphòng đuợc chiếu sáng bằng một ngọn nến. Trong phòng chỉ có độc nhất một cái giường,trên giường, một người con gái đang nằm thiêm thiếp. Hắn vùng ngồi dậy, hai tay ôm lấymặt.- Em!—Hắn kêu ...

Tài liệu được xem nhiều: