Thông tin tài liệu:
Anh nhắn tin chúc mừng nó và dặn dò nó nhiều lắm. Nó thấy vui hơn và sớm lấy lại tự tin. Dù sao nó cũng đã cố gắng đâu mà bỏ cuộc chứ.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Em sẽ chứng minh cho anh thấy rằng … Em yêu Anh Em sẽ chứng minh choanh thấy rằng … Em yêu Anh…Anh nhắn tin chúc mừng nó và dặn dò nó nhiều lắm. Nó thấy vui hơn vàsớm lấy lại tự tin. Dù sao nó cũng đã cố gắng đâu mà bỏ cuộc chứ. Nó nóinó thích anh thì nó phải thể hiện và chứng minh được lời nói của nó là thậtchứ,nó sẽ để anh thấy những lời mà nó nói với anh là thật chứ không phải làđùa.- Em thích anh.! Nó nói nhỏ đủ để anh nghe,dù không nhìn nó cũng biết anhđang quay sang nhìn nó . Nó cúi mặt xuống tránh đi ánh mắt ngạc nhiên củaanh..Sau mấy giây ngỡ ngàng anh bỗng cười phá lên.- Em đang đùa anh đấy à,thôi mình về đi,muộn quá rồi.Nó ngước mặt lên nhìn anh với ánh mắt quả quyết.- Không đùa đâu anh,em thích anh thật đấy. Anh nhận lời làm người yêu emnhé.?Lần này anh lại là người lảng tránh ánh mắt của nó,có lẽ anh đang bấtngờ,có lẽ nó đã làm anh thấy bối rối.1. Anh – chàng trai cung Thiên Bình. Ngày đầu tiên qua phòng trọ con bạnthân nó chơi nó đã bị thu hút bởi ánh mắt nhìn của anh. Anh không bắtchuyện với nó,cũng không hỏi về nó nhiều như những người con traikhác,anh bơ nó giống như trong anh không có sự xuất hiện của nó,có lẽ vìthế mà nó bắt đầu để ý đến anh…Theo lời con bạn thân nó kể thì anh là một mẫu người lý tưởng của nó chỉ cóđiều nó vẫn chưa đủ dũng cảm để bắt chuyện với anh trước. Từ hôm đó nóhay sang nhà bạn thân nó chơi hơn chỉ với hi vọng sẽ nhìn thấy anh nhiềuhơn. Rồi một hôm lấy hết dũng cảm nó lấy số anh từ con bạn thân nó vànhắn tin nói chuyện với anh.- Anh đang làm gì vậy? Tin nhắn gửi đi,tim nó đập thình thịch,nó thấy hồihộp lắm.- ừm nhưng cho hỏi ai đây nhỉ?- Em là Thục Anh bạn của Trang.- Trang nào vậy em? Anh quen nhiều Trang lắm.- Trang ở cạnh phòng anh ấy ạ.- Có thật không vậy?- Nếu không tin anh cứ sang hỏi Trang xem có đúng không?Và rồi cứ thế anh và nó nói chuyện với nhau nhiều hơn,mặc dù qua tin nhắnthì nó kể lể với anh nhiều lắm nhưng mà cứ mỗi khi qua phòng cái Trang màgặp anh là nó lại cúi mặt đi qua và tránh ánh mắt của anh nhìn nó. Nó vẫnchưa đủ tự tin nhìn thẳng vào ánh mắt đó,vẫn chưa thể đối diện với nụ cườiđó và rồi cứ thế nó lảng tránh tình cảm của chính nó dành cho anh.2. Hôm nay sinh nhật một chị ở cùng phòng với Trang,Trang nhắn tin rủ nótối qua phòng chơi. Nó hí hửng lắm,lại có thêm lý do để nó được gặp anh.Lúc sang phòng Trang nó chuẩn bị tâm lý kĩ lắm,nó quyết định hôm nay sẽđối diện nói chuyện và hỏi han anh. Tối đến mọi người loay hoay dọn đồgiúp chị ấy,nó cũng thế lăn xả vào bếp làm giúp mọi người mặc dù ánh mắtcứ hướng ra cửa trông ngóng gương mặt đã đi vào trong cả giấc mơ của nó.Đang suy nghĩ mông lung thì anh đi vào vỗ nhẹ lên vai nó làm nó giật mình.- Em sang đây lâu chưa? Chỉ là một cậu hỏi bình thường mà cũng đủ làm timnó như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.- Em qua được một lúc rồi anh à.Nó ngước mắt lên nhìn anh. Anh đang cườivới nó,một nụ cười hiền.- Thế à,thế em làm tiếp đi anh về phòng đây,lát nữa nói chuyện tiếp.Nói xong anh quay lưng đi luôn,nó ngồi làm tiếp mà trong lòng cảm thấy rạorực lắm.Sửa soạn xong mọi người dọn đồ ra ngồi giữa nhà ngồi vây vòng tròn lại vớinhau. Nó không thích kiểu tụ tập đông như thế này,nhìn quanh lại thấy toànngười lạ thế nên nó lẳng lặng đi ra phía ban công đứng. Đang đứng nhìn vàoxa xăm và nhớ đến nụ cười anh cười với nó lúc nãy thì nó nghe bước chântiến đến phía nó,nó không quay lại vì cứ nghĩ là cái Trang ra gọi nó vàonhưng khi anh cất tiếng hỏi thì nó mới giật mình nhìn sang.- Sao em lại ra đứng đây? Đã sang đây rồi thì phải vào góp vui cùng mọingười chứ.- Em không biết,toàn người lạ thôi,em không quen.- Nhà bào tương lại mà thế à? Phải mạnh dạn lên chứ. Anh nói bằng giọngcười đùa.- Anh cứ vào đi ạ,em đứng ngoài này một lát cho thoải mái rồi em sẽ vào.- ừ,thế anh vào trước nhé,em cũng vào luôn đi không mọi người nói cho đấy.Nó quay sang nhìn anh rồi gật đầu thay cho câu trả lời. Không hiều sao nócó cảm giác từ lúc nó nhắn tin cho anh,anh quan tâm đến nó nhiều hơn.Nóthấy vui vì điều đó.Nó chỉ mong nó có đủ dũng cảm để có thể nói với anhtình cảm thật mà nó dành cho anh. Nó sẽ đợi đến ngày đó.3. Ngày nối ngày tình cảm nó dành cho anh càng lớn lên,nó nghĩ nó sẽkhông giấu diếm tình cảm mà nó dành cho anh nữa. Nó sẽ nói cho anh biếtdù kết quả có là như thế nào đi chăng nữa. Hôm đó nó và cái Trang cùng rủnhau đi uống,nó sẽ dùng men để có đủ dũng cảm nói ra tình cảm mà nó đãchon giấu từ lâu.Sau một hồi chinh chiến nó bắt đầu thấy người lâng lâng,Trang chở nó vềphòng Trang,lúc đi qua phòng anh nó đi như chạy,nó không muốn anh nhìnthấy nó trong tình trạng này. Nằm xuống giường nó quơ tay lấy điệnthoại,tìm số anh nó soạn một tin nhắn đúng 3 rồi ấn nút send.- Em thích anh.Phải một lúc sau anh mới nhắn tin lại cho nó. Nó mở tin nhắn ra với tâmtrang vừa lo lắng vừa thấy hồi hộp.- Ngủ đi em,muộn rồi,tình cảm không phải trò đùa.Đọc tin nhắn của anh xong lòng nó bỗng nhiên chùng ...