Hắn vẫn chưa ngủ nhưng giả vờ nằm yên, tay gác lên trán, thở đều. Vợ hắn nằm cạnh chẳng hề hay biết gì, trở mình quàng cánh tay trần mềm mại lên ngực chồng. Hắn khẽ nâng cánh tay nàng lên vuốt ve, buột thở dài.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Em Sẽ Hạnh PhúcEm Sẽ Hạnh Phúc Sưu Tầm Em Sẽ Hạnh Phúc Tác giả: Sưu Tầm Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 20-October-2012Hắn vẫn chưa ngủ nhưng giả vờ nằm yên, tay gác lên trán, thở đều. Vợ hắn nằm cạnh chẳng hềhay biết gì, trở mình quàng cánh tay trần mềm mại lên ngực chồng.Hắn khẽ nâng cánh tay nàng lên vuốt ve, buột thở dài. Ngọc, vợ hắn kém chồng chục tuổi, hồnnhiên xinh đẹp, luôn tự tin ở nhan sắc cũng như sự trẻ trung của mình, chẳng bao giờ nghĩ rằnghắn sẽ là người chồng phản bội.Mà lòng tin của nàng dựa trên những tiêu chí về tương quan giữa tài sắc của một cặp vợ chồng.Trong sự tương quan này ai cũng phải công nhận rằng nàng “nặng ký” hơn.Hắn đã đứng tuổi, không thuộc loại đàn ông nhiều tiền lắm của, hào hoa phong nhã. Còn nàngthì trẻ đẹp, ngoan hiền, trong sáng.Ngày trước ở thị xã tỉnh lẻ vùng duyên hải Ngọc từng là hoa khôi, được nhiều chàng trai trồngcây si trước ngôi nhà số 89, cuối phố Ngô Quyền. Nhưng hoa khôi đã chọn hắn, đích thị dânquê tên Dần, khi ấy đã sang tuổi băm, mới tốt nghiệp đại học.Dần vốn là lính chiến, xuất ngũ thi vào đại học. Cả nhà Ngọc đều cảm thấy bất ngờ, đúng là giàkén kẹn hom, tưởng chọn con vua cháu chúa thế nào hóa ra lại vớ thằng trai già trên răng dướicát tút (!) Đám bạn bè cũng bĩu môi giễu cợt, con này hâm tỉ độ! Hay là nó ăn phải bùa mê thuốclú?Nhưng Ngọc bỏ ngoài tai tất cả. Cô chỉ nghĩ đơn giản rằng anh chàng này thật dễ thương, hiềnlành chân chất, không mồm mép tép nhẩy như mấy chàng công tử phố huyện màu mè rỗngtuếch, luôn phô trương vẻ mã thượng.Ngọc đã không lầm, hơn mười năm chung sống, có với nhau hai mặt con, rồi trải qua nhữngnăm tháng khó khăn phải chuyển vùng từ Bắc vào Nam, Dần luôn là điểm tựa, là trụ cột vữngchắc của nàng.Những năm sau này đời sống đã khá hơn, vợ chồng Ngọc có nhà cửa, tiện nghi đàng hoàng,nhưng Dần vẫn là người chồng mẫu mực giản dị, chiều vợ, chăm con, không bao giờ nhậu nhẹtchơi bời bê tha như vô số những người đàn ông khác.Mấy chị mấy cô cùng cơ quan cũng như ở tổ dân phố đều nức nở khen Ngọc sung sướng, hạnhphúc, chắc là phải tu chín mươi chín kiếp mới lấy được chồng như thế.Trang 1/6 http://motsach.infoEm Sẽ Hạnh Phúc Sưu TầmNhưng hắn không thể ngờ chuyện ấy xảy ra, bởi trong tâm tư của hắn Ngọc cùng gia đình bénhỏ của hắn là tất cả. Hắn yêu vợ, yêu hai con, yêu mái ấm gia đình đến mê muội.Hết giờ làm việc là hắn phóng thẳng về căn hộ khang trang ở đường Trương Công Định giúp vợlau nhà, chuẩn bị cho bữa ăn gia đình, kèm cặp bọn trẻ học bài.Dù là bạn bè hay những tay cao thủ trong giới gài độ nhậu ở cơ quan chưa ai đủ sức lôi hắn đếnnhững quán bia bọt ồn ào đông nghẹt, rầm rộ hoành tráng vào các buổi chiều cuối tuần nóngbức nơi thành phố nổi tiếng là ăn chơi này.Nguyên tắc hắn tự đặt ra là chỉ rời khỏi căn hộ của mình vì công việc. Dựa vào cái nguyên tắc cổhủ ấy, hàng ngày hắn phải đến cơ quan làm việc thật nghiêm túc, hoặc đi họp hành, công táctheo sự phân công của sếp, hoặc thi thoảng tham dự các bữa tiệc liên hoan tổng kết, tiếp kháchngoại giao.Nhưng bao giờ hắn cũng ngồi lì một chỗ miễn cưỡng nâng li. Hắn luôn tìm cách lẩn tránh sếphoặc những tay anh hùng hảo hán đệ tử Lưu Linh thường sấn sổ gí li bia tận mặt đòi phải dôtrăm phần trăm, phải thể hiện tấm lòng, phơi gan lộn ruột giữa bàn dân thiên hạ, chứng tỏ cáigọi là tình người chốn chợ đời hỗn loạn đảo điên.Khi bữa nhậu ở thời điểm cao trào, cứt đái chó má được tung hê cùng với các loại cây đa, câyđề, vĩ nhân, thần tượng, hắn lẳng lặng chuồn mất.Cũng vì lẽ đó nên chưa bao giờ hắn có mặt ở công đoạn cuối đầy chất lãng mạn, thành tựu ly kỳcủa rượu bia, chốn bồng lai của Ađam cùng nàng Eva nơi trần thế.Dĩ nhiên, hắn trở thành mục tiêu chế giễu kích bác không chỉ của giới mày râu. Người ta cườinhạo hắn thuộc loại đàn ông sợ vợ dạng “bê, xê phẩy”, nghĩa là chưa đáng mặt đấng mày râu.Hắn cứ lì lợm chịu trận để rồi chẳng ma nào bận tâm đến cái loại người ấm ớ lạc loài ấy nữa.Thật ra thì hắn cũng chẳng khác những gã đàn ông trần tục trên cõi đời này, tức là không nằmngoài cái sự ham hố “gái lạ cá tươi” như người ta nói.Nhìn những nàng tiên cá ma mị mắt hắn cũng bám chặt vào cái vùng ngực gò đồi hun hút phôra dưới mảnh áo hai dây trễ nải. Có điều hắn thuộc loại nhát gan, hắn luôn lo sợ những hậu quảcủa dục vọng.Hắn nghĩ, thú vui bao giờ cũng phải trả giá. Nếu hắn tự buông thả chắc chắn vợ hắn, con hắn vàchính hắn sẽ đau đớn, sẽ rối tung rối mù. Cái tổ ấm mà hắn từng thèm khát, từng ước mơ baonăm trời chắc chắn không thể nguyên vẹn.Hắn vẫn còn nhớ cái đê ...