Người con trai tôi yêu rất kiêu ngạo.Tôi cũng là một người con gái rất kiêu ngạo.Vậy, tôi và người ấy có gì khác nhau không?Câu trả lời là “có”!Có một sự khác biệt mang tính quyết định..Đó là.... Tôi yêu anh.Còn anh thì không!Điều đó có nghĩa là gì?
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Em sẽ không bao giờ chạy đến bên anh nữaEm sẽ không bao giờ chạy đến bên anh nữaNgười con trai tôi yêu rất kiêu ngạo.Tôi cũng là một người con gái rất kiêu ngạo.Vậy, tôi và người ấy có gì khác nhau không?Câu trả lời là “có”!Có một sự khác biệt mang tính quyết định.Đó là.... Tôi yêu anh.Còn anh thì không!Điều đó có nghĩa là gì?Nghĩa là.. anh được quyền kiêu ngạo với tôi.Còn tôi thì không!Logic nực cười phải không? Chính tôi cũng thấy nó thật nực cười!Nhưng đó là sự thật.Bạn thân của tôi nói rằng: “Trong chuyện tình cảm, kiêu ngạo và tự tôn quá đángsẽ không mang lại cái gì cả!”Bạn thân của anh nói rằng: “Đối với một tên con trai ngạo mạn như nó (nó ở đây làAnh), một đứa con gái kiêu ngạo không phải một sự lựa chọn tốt!”Lẽ đương nhiên, tôi muốn trở thành “sự lựa chọn tốt” của anh. Không những thế,tôi muốn là sự lựa chọn tốt nhất. Thế nên, cái sự kiêu ngạo vốn dĩ của tôi, tôi đãvứt bỏ nó, để bước vào thế giới của anh..Tôi phải tập làm quen với những gì lạ lẫm nhất, vì anh là người con trai kì lạ.Anh hút thuốc rất nhiều, tôi nói: “Em không thích anh như thế!”.Anh nói: “Còn anh thì rất thích em như thế!”.Tôi phụng phịu: “Em không hút thuốc đâu!”.Anh cười: “Em thấy không? Anh bảo em hút thuốc, em không chịu, vậy em nghĩem bảo anh ngừng hút thuốc thì anh sẽ chịu hay sao? Anh không phải là thằng màai nói gì cũng làm theo đâu nhé!”.Tôi chỉ còn biết bĩu môi chống đối yếu ớt: “Em nói thế vì hút thuốc không tốt chosức khỏe của anh mà..”. Anh cười xòa và hôn lên trán tôi: “Một thằng đàn ông ởtuổi của anh thì không có lý do gì để nghĩ về sức khỏe cả, nhóc ạ!”Anh luôn thức rất khuya cặm cụi bên laptop, và hôm sau gặp tôi thì gật gà gật gù,viền mắt hằn vẻ mệt mỏi. Có lần tôi đã gắt lên: “Em chưa thấy ai gần 24 tuổi cònthức thâu đêm suốt sáng để chơi game như anh!!”. Anh thản nhiên trả lời: “Câu nóicủa em sai 3 lỗi cơ bản. Thứ nhất, anh chưa đủ 24 tuổi, tháng 3 sắp tới mới được24; thứ hai, anh không thức thâu đêm suốt sáng, chỉ thức đến 3h, vẫn ngủ được vàitiếng; thứ ba, anh không chơi game, mà thiết kế ra nó!”Tôi chẳng bao giờ phản bác được anh, còn anh thì chẳng khi nào nhận lỗi.Thông thường, những người yêu nhau thường hay tò mò về người yêu cũ của đốiphương. Tôi cũng vậy, nhưng anh thì không. Đó là một điều kì lạ. Điều kì lạ hơnnữa là: anh chẳng hề tỏ vẻ ngại ngùng giấu giếm về những chuyện đã qua của mìnhvới cô gái ấy. Điều này nhiều lần khiến tôi không khỏi chạnh lòng. Lẽ nào anhkhông sợ tôi tự ái hay sao?- Người ta đẹp hơn em nhiều! Người ta không nói lắm như em, cũng không hay bĩumôi bĩu mỏ như em!Tôi chỉ còn biết lườm nguýt, tôi biết dù tôi có hờn dỗi, anh cũng sẽ không dỗ dành.Tôi luôn tự an ủi mình rằng: “Anh ấy nói vậy là cố tình muốn làm cho mìnhghen.”.Thế đấy! Một đứa con gái đang yêu luôn có những suy nghĩ rất ngu ngốc và mặcnhận.Anh không bao giờ nói yêu tôi, anh chỉ nói: “Anh muốn em ở bên anh.”. Tôi cứnghĩ rằng hai câu nói ấy chẳng khác gì nhau, nên những lúc anh nói vậy tôi luôncảm thấy vô cùng hạnh phúc. Suy cho cùng, tôi cũng chỉ là một đứa thích suy diễn.Anh hết lần này đến lần khác khiến cho tôi tổn thương, vì những dòng tin nhắnđong đầy tình cảm luôn chỉ do tôi gửi đến anh.. Vì người sắp đặt những cuộc hẹn,người nhớ những ngày kỉ niệm luôn là tôi, mà không bao giờ là anh.. Valentine tôirặng anh quà và rủ anh đi chơi, Noel tôi đan mũ cho anh và dặn dò anh nhớ mặcthật ấm.. Sinh nhật anh tôi nhắc từ đầu tháng và hớn hở chuẩn bị đủ thứ.. Sinh nhậttôi cũng vậy, cũng là tôi chuẩn bị đủ thứ và nhắc nhở anh nhớ sắp xếp công việc đểdành thời gian cho tôi..Cá tháng tư, tôi nhắn tin giả vờ chia tay, anh rep: “Dù là thật hay đùa thì anh cũngchỉ có một câu trả lời thôi: Anh đồng ý!”. Tôi dỗi liền một tuần không thèm nhắntin gọi điện cho anh, còn anh thì thản nhiên nói qua điện thoại: “Em đùa anh, anhkhông thể đùa lại em được à? Ở đâu ra cái kiểu độc tài thế?”. Tôi chỉ biết bật cười,rồi lại bỏ qua cho anh..Có một điều đã trở thành quy luật trong tình yêu của chúng tôi: Tôi luôn là ngườichạy đến bên anh.Anh gọi điện, tôi tức tốc chạy đến.Anh ốm, nhận được mes từ anh: “Anh mệt!”, tôi tức tốc chạy đến.Anh ngã xe máy, tôi tức tốc chạy đến.Anh kêu đói, tôi tức tốc chạy đến..Và, có một điều cũng đã trở thành đương nhiên trong tình yêu của chúng tôi: Anhkhông bao giờ đuổi theo tôi.Anh trễ hẹn, tôi bỏ về, anh không đuổi theo.Cãi nhau, tôi bỏ đi, nước mắt lã chã, anh không đuổi theo.Anh không bao giờ chạy theo kéo tay tôi để ôm tôi vào lòng mỗi khi tôi hờn dỗi.Tôi chỉ biết khóc một mình, với sự kiêu hãnh bị tổn thương đến cùng cực.. Nhưngrồi tôi vẫn cứ đến bên anh.. Tôi chấp nhận mặc cho sự kiêu ngạo của mình vỡ vụnđể đáp lại những khao khát từ trái tim – khao khát được yêu anh, khao khát đượcnhìn thấy anh, được bên anh, được khóc được cười vì anh.. ...